古诗词

浣溪沙

纳兰性德

万里阴山万里沙,谁将绿鬓斗霜华。wàn lǐ yīn shān wàn lǐ shā,shuí jiāng lǜ bìn dòu shuāng huá。
年来强半在天涯。nián lái qiáng bàn zài tiān yá。
魂梦不离金屈戍,画图亲展玉鸦叉。hún mèng bù lí jīn qū shù,huà tú qīn zhǎn yù yā chā。
生怜瘦减一分花。shēng lián shòu jiǎn yī fēn huā。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮

纳兰性德

春云吹散湘帘雨,絮黏蝴蝶飞还住。chūn yún chuī sàn xiāng lián yǔ,xù nián hú dié fēi hái zhù。
人在玉楼中,楼高四面风。rén zài yù lóu zhōng,lóu gāo sì miàn fēng。
柳烟丝一把,暝色笼鸳瓦。liǔ yān sī yī bǎ,míng sè lóng yuān wǎ。
休近小阑干,夕阳无限山。xiū jìn xiǎo lán gàn,xī yáng wú xiàn shān。

菩萨蛮

纳兰性德

朔风吹散三更雪,倩魂犹恋桃花月。shuò fēng chuī sàn sān gèng xuě,qiàn hún yóu liàn táo huā yuè。
梦好莫催醒,由他好处行。mèng hǎo mò cuī xǐng,yóu tā hǎo chù xíng。
无端听画角,枕畔红冰薄。wú duān tīng huà jiǎo,zhěn pàn hóng bīng báo。
塞马一声嘶,残星拂大旗。sāi mǎ yī shēng sī,cán xīng fú dà qí。

菩萨蛮

纳兰性德

催花未歇花奴鼓,酒醒已见残红舞。cuī huā wèi xiē huā nú gǔ,jiǔ xǐng yǐ jiàn cán hóng wǔ。
不忍覆余觞,临风泪数行。bù rěn fù yú shāng,lín fēng lèi shù xíng。
粉香看欲别,空胜当时月。fěn xiāng kàn yù bié,kōng shèng dāng shí yuè。
月也异当时,凄清照鬓丝。yuè yě yì dāng shí,qī qīng zhào bìn sī。

菩萨蛮

纳兰性德

晶帘一片伤心白,云鬟香雾成遥隔。jīng lián yī piàn shāng xīn bái,yún huán xiāng wù chéng yáo gé。
无语问添衣,桐阴月已西。wú yǔ wèn tiān yī,tóng yīn yuè yǐ xī。
西风鸣络纬,不许愁人睡。xī fēng míng luò wěi,bù xǔ chóu rén shuì。
只是去年秋,如何泪欲流。zhǐ shì qù nián qiū,rú hé lèi yù liú。

菩萨蛮·雾窗寒对遥天暮

纳兰性德

雾窗寒对遥天暮,暮天遥对寒窗雾。wù chuāng hán duì yáo tiān mù,mù tiān yáo duì hán chuāng wù。
花落正啼鸦,鸦啼正落花。huā luò zhèng tí yā,yā tí zhèng luò huā。
袖罗垂影瘦,瘦影垂罗袖。xiù luó chuí yǐng shòu,shòu yǐng chuí luó xiù。
风剪一丝红,红丝一剪风。fēng jiǎn yī sī hóng,hóng sī yī jiǎn fēng。

菩萨蛮

纳兰性德

晓寒瘦著西南月,丁丁漏箭余香咽。xiǎo hán shòu zhù xī nán yuè,dīng dīng lòu jiàn yú xiāng yàn。
春已十分宜,东风无是非。chūn yǐ shí fēn yí,dōng fēng wú shì fēi。
蜀魂羞顾影,玉照斜红冷。shǔ hún xiū gù yǐng,yù zhào xié hóng lěng。
谁唱《后庭花》,新年忆旧家。shuí chàng hòu tíng huā,xīn nián yì jiù jiā。

菩萨蛮

纳兰性德

榛荆满眼山城路,征鸿不为愁人住。zhēn jīng mǎn yǎn shān chéng lù,zhēng hóng bù wèi chóu rén zhù。
何处是长安,湿云吹雨寒。hé chù shì zhǎng ān,shī yún chuī yǔ hán。
丝丝心欲碎,应是悲秋泪。sī sī xīn yù suì,yīng shì bēi qiū lèi。
泪向客中多,归时又奈何。lèi xiàng kè zhōng duō,guī shí yòu nài hé。

谒金门

纳兰性德

风丝袅,水浸碧天清晓。fēng sī niǎo,shuǐ jìn bì tiān qīng xiǎo。
一镜湿云清未了,雨晴春草草。yī jìng shī yún qīng wèi le,yǔ qíng chūn cǎo cǎo。
梦里轻螺谁扫。mèng lǐ qīng luó shuí sǎo。
帘外落花红小。lián wài luò huā hóng xiǎo。
独睡起来情悄悄,寄愁何处好?dú shuì qǐ lái qíng qiāo qiāo,jì chóu hé chù hǎo?

朝中措

纳兰性德

蜀弦秦柱不关情,尽日掩云屏。shǔ xián qín zhù bù guān qíng,jǐn rì yǎn yún píng。
已惜轻翎退粉,更嫌弱絮为萍。yǐ xī qīng líng tuì fěn,gèng xián ruò xù wèi píng。
东风多事,余寒吹散,烘暖微酲。dōng fēng duō shì,yú hán chuī sàn,hōng nuǎn wēi chéng。
看尽一帘红雨,为谁亲系花铃?kàn jǐn yī lián hóng yǔ,wèi shuí qīn xì huā líng?

满庭芳

纳兰性德

堠雪翻鸦,河冰跃马,惊风吹度龙堆。hòu xuě fān yā,hé bīng yuè mǎ,jīng fēng chuī dù lóng duī。
阴燐夜泣,此景总堪悲。yīn lín yè qì,cǐ jǐng zǒng kān bēi。
待向中宵起舞,无人处、那有村鸡。dài xiàng zhōng xiāo qǐ wǔ,wú rén chù nà yǒu cūn jī。
只应是,金笳暗拍,一样泪沾衣。zhǐ yīng shì,jīn jiā àn pāi,yī yàng lèi zhān yī。
须知今古事,棋枰胜负,翻覆如斯。xū zhī jīn gǔ shì,qí píng shèng fù,fān fù rú sī。
叹纷纷蛮触,回首成非。tàn fēn fēn mán chù,huí shǒu chéng fēi。
剩得几行青史,斜阳下、断碣残碑。shèng dé jǐ xíng qīng shǐ,xié yáng xià duàn jié cán bēi。
年华共,混同江水,流去几时回。nián huá gòng,hùn tóng jiāng shuǐ,liú qù jǐ shí huí。

虞美人

纳兰性德

春情只到梨花薄,片片催零落。chūn qíng zhǐ dào lí huā báo,piàn piàn cuī líng luò。
夕阳何事近黄昏,不道人间犹有未招魂。xī yáng hé shì jìn huáng hūn,bù dào rén jiān yóu yǒu wèi zhāo hún。
银笺别梦当时句,密绾同心苣。yín jiān bié mèng dāng shí jù,mì wǎn tóng xīn jù。
为伊判作梦中人,长向画图清夜唤真真。wèi yī pàn zuò mèng zhōng rén,zhǎng xiàng huà tú qīng yè huàn zhēn zhēn。

虞美人

纳兰性德

曲阑深处重相见,匀泪偎人颤。qū lán shēn chù zhòng xiāng jiàn,yún lèi wēi rén chàn。
凄凉别后两应同,最是不胜清怨月明中。qī liáng bié hòu liǎng yīng tóng,zuì shì bù shèng qīng yuàn yuè míng zhōng。
半生已分孤眠过,山枕檀痕涴。bàn shēng yǐ fēn gū mián guò,shān zhěn tán hén wò。
忆来何事最销魂,第一折技花样画罗裙。yì lái hé shì zuì xiāo hún,dì yī zhé jì huā yàng huà luó qún。

虞美人

纳兰性德

残灯风灭炉烟冷,相伴唯孤影。cán dēng fēng miè lú yān lěng,xiāng bàn wéi gū yǐng。
判叫狼藉醉清樽,为问世间醒眼是何人。pàn jiào láng jí zuì qīng zūn,wèi wèn shì jiān xǐng yǎn shì hé rén。
难逢易散花间酒,饮罢空搔首。nán féng yì sàn huā jiān jiǔ,yǐn bà kōng sāo shǒu。
闲愁总付醉来眠,只恐醒时依旧到樽前。xián chóu zǒng fù zuì lái mián,zhǐ kǒng xǐng shí yī jiù dào zūn qián。

蝶恋花

纳兰性德

又到绿杨曾折处,不语垂鞭,踏遍清秋路。yòu dào lǜ yáng céng zhé chù,bù yǔ chuí biān,tà biàn qīng qiū lù。
衰草连天无意绪,雁声远向萧关去。shuāi cǎo lián tiān wú yì xù,yàn shēng yuǎn xiàng xiāo guān qù。
不恨天涯行役苦,只恨西风,吹梦成今古。bù hèn tiān yá xíng yì kǔ,zhǐ hèn xī fēng,chuī mèng chéng jīn gǔ。
明日客程还几许,沾衣况是新寒雨。míng rì kè chéng hái jǐ xǔ,zhān yī kuàng shì xīn hán yǔ。

蝶恋花

纳兰性德

眼底风光留不住,和暖和香,又上雕鞍去。yǎn dǐ fēng guāng liú bù zhù,hé nuǎn hé xiāng,yòu shàng diāo ān qù。
欲倩烟丝遮别路,垂杨那是相思树。yù qiàn yān sī zhē bié lù,chuí yáng nà shì xiāng sī shù。
惆怅玉颜成间阻,何事东风,不作繁华主。chóu chàng yù yán chéng jiān zǔ,hé shì dōng fēng,bù zuò fán huá zhǔ。
断带依然留乞句,斑骓一系无寻处。duàn dài yī rán liú qǐ jù,bān zhuī yī xì wú xún chù。