古诗词

长歌为宗伯汧阳端懿王作

朱诚泳

猗欤我祖秦之康,维岳钟秀通天潢。yī yú wǒ zǔ qín zhī kāng,wéi yuè zhōng xiù tōng tiān huáng。
嫡庶振振四男子,一一教之以义方。dí shù zhèn zhèn sì nán zi,yī yī jiào zhī yǐ yì fāng。
我考惠王袭祖荫,分茅诸父皆封王。wǒ kǎo huì wáng xí zǔ yīn,fēn máo zhū fù jiē fēng wáng。
鸑鷟麒麟瑞明世,中间杰出推汧阳。yuè zhuó qí lín ruì míng shì,zhōng jiān jié chū tuī qiān yáng。
玉叶金枝竟凋殒,岿然仅见存灵光。yù yè jīn zhī jìng diāo yǔn,kuī rán jǐn jiàn cún líng guāng。
王性恬然靡所好,孜孜为善希刘苍。wáng xìng tián rán mí suǒ hǎo,zī zī wèi shàn xī liú cāng。
宗藩耆寿典刑在,如松斯茂兰斯芳。zōng fān qí shòu diǎn xíng zài,rú sōng sī mào lán sī fāng。
厌世一朝观化去,骑箕游彼白云乡。yàn shì yī cháo guān huà qù,qí jī yóu bǐ bái yún xiāng。
远近无人不嗟悼,况在骨肉情尤伤。yuǎn jìn wú rén bù jiē dào,kuàng zài gǔ ròu qíng yóu shāng。
讣音千里达当宁,便蕃恤典非寻常。fù yīn qiān lǐ dá dāng níng,biàn fān xù diǎn fēi xún cháng。
奉常稽行谥端懿,帝曰休哉王可当。fèng cháng jī xíng shì duān yì,dì yuē xiū zāi wáng kě dāng。
象贤克孝有宗子,三年血泪流淋浪。xiàng xián kè xiào yǒu zōng zi,sān nián xuè lèi liú lín làng。
咫尺终南瘗冠剑,杜陵西畔曲江傍。zhǐ chǐ zhōng nán yì guān jiàn,dù líng xī pàn qū jiāng bàng。
寒烟落日翳荒草,瑟瑟悲风号白杨。hán yān luò rì yì huāng cǎo,sè sè bēi fēng hào bái yáng。
吁嗟王心料无憾,含笑幽宫天地长。xū jiē wáng xīn liào wú hàn,hán xiào yōu gōng tiān dì zhǎng。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

近郭有玄都观盖禹锡看花处也种桃道士既不可见而兔葵燕麦今尚复然予山行之趣悉见于诗兹将入城而犹有玄都之兴散人好奇亦自可笑诗亦不可不留也

朱诚泳

杰阁层楼旧已颓,海桑变幻几千回。jié gé céng lóu jiù yǐ tuí,hǎi sāng biàn huàn jǐ qiān huí。
桃花不见空葵麦,瓦砾无多只草莱。táo huā bù jiàn kōng kuí mài,wǎ lì wú duō zhǐ cǎo lái。
尘面至今还自拂,春光前度为谁栽。chén miàn zhì jīn hái zì fú,chūn guāng qián dù wèi shuí zāi。
不须立马频伤感,老屋逃亡更可哀。bù xū lì mǎ pín shāng gǎn,lǎo wū táo wáng gèng kě āi。

近雁塔有坡二曰胭脂曰翡翠其春游之盛盖极于开元天宝间矣观其命名之意则当时游冶之乐犹有可想见者因成二律情见乎辞

朱诚泳

宣平坊里旧名坡,故老相传事不讹。xuān píng fāng lǐ jiù míng pō,gù lǎo xiāng chuán shì bù é。
非有猩红将地染,直看茜水带泥和。fēi yǒu xīng hóng jiāng dì rǎn,zhí kàn qiàn shuǐ dài ní hé。
芙蓉争艳凝肌肉,兰麝吹香入绮罗。fú róng zhēng yàn níng jī ròu,lán shè chuī xiāng rù qǐ luó。
车马去来歌舞散,东风开遍野花多。chē mǎ qù lái gē wǔ sàn,dōng fēng kāi biàn yě huā duō。

近雁塔有坡二曰胭脂曰翡翠其春游之盛盖极于开元天宝间矣观其命名之意则当时游冶之乐犹有可想见者因成二律情见乎辞

朱诚泳

虾蟆陵下曲江边,传道开元乐事偏。xiā má líng xià qū jiāng biān,chuán dào kāi yuán lè shì piān。
金缕罗襦相斗靡,粉容花貌各争妍。jīn lǚ luó rú xiāng dòu mí,fěn róng huā mào gè zhēng yán。
雏莺历历歌喉细,飞燕盈盈舞袖翩。chú yīng lì lì gē hóu xì,fēi yàn yíng yíng wǔ xiù piān。
今日凄凉成一梦,淡烟衰草接平川。jīn rì qī liáng chéng yī mèng,dàn yān shuāi cǎo jiē píng chuān。

南园即事

朱诚泳

草木俱摇落,穷冬迫岁华。cǎo mù jù yáo luò,qióng dōng pò suì huá。
凭谁慰岑寂,独喜见梅花。píng shuí wèi cén jì,dú xǐ jiàn méi huā。

怀陈叔振都宪

朱诚泳

判袂俄经岁,怀居不暂忘。pàn mèi é jīng suì,huái jū bù zàn wàng。
断鸿何处是,目极塞云长。duàn hóng hé chù shì,mù jí sāi yún zhǎng。

怀陈公辅伴读

朱诚泳

秦蜀云千里,分携十载馀。qín shǔ yún qiān lǐ,fēn xié shí zài yú。
朝来逢驿使,才接一封书。cháo lái féng yì shǐ,cái jiē yī fēng shū。

夜坐

朱诚泳

月冷梅妆淡,风恬鸟睡痴。yuè lěng méi zhuāng dàn,fēng tián niǎo shuì chī。
迢迢宫烛尽,谁问夜何其。tiáo tiáo gōng zhú jǐn,shuí wèn yè hé qí。

村行

朱诚泳

绿瘦摇风柳,红酣带雨花。lǜ shòu yáo fēng liǔ,hóng hān dài yǔ huā。
小桥流水外,茅屋两三家。xiǎo qiáo liú shuǐ wài,máo wū liǎng sān jiā。

村行

朱诚泳

一鸡屋上鸣,一犬当门吠。yī jī wū shàng míng,yī quǎn dāng mén fèi。
竹里起炊烟,田家临水际。zhú lǐ qǐ chuī yān,tián jiā lín shuǐ jì。

苦寒

朱诚泳

玄冥严号令,四野雪花飞。xuán míng yán hào lìng,sì yě xuě huā fēi。
莫道深宫冷,贫民未授衣。mò dào shēn gōng lěng,pín mín wèi shòu yī。

题杂画

朱诚泳

好去深山里,千峰不可寻。hǎo qù shēn shān lǐ,qiān fēng bù kě xún。
呼童松下问,满目白云深。hū tóng sōng xià wèn,mǎn mù bái yún shēn。

题杂画

朱诚泳

理罢紫桐琴,良宵成独坐。lǐ bà zǐ tóng qín,liáng xiāo chéng dú zuò。
嫦娥似赏音,流光时照我。cháng é shì shǎng yīn,liú guāng shí zhào wǒ。

题杂画

朱诚泳

秋色飘零里,秋声淅沥中。qiū sè piāo líng lǐ,qiū shēng xī lì zhōng。
碧云归雁尽,天末夕阳红。bì yún guī yàn jǐn,tiān mò xī yáng hóng。

题杂画

朱诚泳

一叶彩舟轻,红妆照溪水。yī yè cǎi zhōu qīng,hóng zhuāng zhào xī shuǐ。
歌声隔岸闻,两两鸳鸯起。gē shēng gé àn wén,liǎng liǎng yuān yāng qǐ。

题杂画

朱诚泳

积雨初开霁,柴门掩薜萝。jī yǔ chū kāi jì,chái mén yǎn bì luó。
空阶堕梧叶,露冷月明多。kōng jiē duò wú yè,lù lěng yuè míng duō。