古诗词

予读唐史而每叹汾阳功满天地忠贯日星实后之尚父也予过华州敬谒祠下噫伟人不作而其堂堂大节殆与华岳争高矣因作长歌以寓景仰之私云

朱诚泳

李唐将相分忠佞,功盖寰区谁最盛。lǐ táng jiāng xiāng fēn zhōng nìng,gōng gài huán qū shuí zuì shèng。
汾阳器宇真天人,二十四考中书令。fén yáng qì yǔ zhēn tiān rén,èr shí sì kǎo zhōng shū lìng。
万乘何如懒作家,恣渠野鹿衔宫花。wàn chéng hé rú lǎn zuò jiā,zì qú yě lù xián gōng huā。
佞臣进幸忠臣远,从此乾坤如溃瓜。nìng chén jìn xìng zhōng chén yuǎn,cóng cǐ qián kūn rú kuì guā。
渔阳一旦猪龙起,若个捐躯报天子。yú yáng yī dàn zhū lóng qǐ,ruò gè juān qū bào tiān zi。
长安回首没烟尘,花萼楼前闹如市。zhǎng ān huí shǒu méi yān chén,huā è lóu qián nào rú shì。
唯公仗节勤王室,沥血感天天亦泣。wéi gōng zhàng jié qín wáng shì,lì xuè gǎn tiān tiān yì qì。
军前免胄示诸酋,诚信真能贯金石。jūn qián miǎn zhòu shì zhū qiú,chéng xìn zhēn néng guàn jīn shí。
唐天几坠公重扶,唐社将屋公重图。táng tiān jǐ zhuì gōng zhòng fú,táng shè jiāng wū gōng zhòng tú。
招之不来麾不去,心与博陆应同符。zhāo zhī bù lái huī bù qù,xīn yǔ bó lù yīng tóng fú。
八百年来祠有祝,寒鸦故里栖乔木。bā bǎi nián lái cí yǒu zhù,hán yā gù lǐ qī qiáo mù。
路人下马拜寝门,不似崇韬多浪哭。lù rén xià mǎ bài qǐn mén,bù shì chóng tāo duō làng kū。
我来聊尔驻鸾旗,心香一瓣兴遐思。wǒ lái liáo ěr zhù luán qí,xīn xiāng yī bàn xīng xiá sī。
人臣徇国尽如此,虽有颠隮非至危。rén chén xùn guó jǐn rú cǐ,suī yǒu diān jī fēi zhì wēi。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

过宫人墓

朱诚泳

彩鸾飞去几回秋,枳棘丛深见墓丘。cǎi luán fēi qù jǐ huí qiū,zhǐ jí cóng shēn jiàn mù qiū。
艳骨香魂千古恨,断云残雨一天愁。yàn gǔ xiāng hún qiān gǔ hèn,duàn yún cán yǔ yī tiān chóu。
故宫寂寂春何在,落日涓涓水自流。gù gōng jì jì chūn hé zài,luò rì juān juān shuǐ zì liú。
啼鸟声中增感慨,肩舆经过更迟留。tí niǎo shēng zhōng zēng gǎn kǎi,jiān yú jīng guò gèng chí liú。

四友轩

朱诚泳

松竹梅花旧有名,幽人又结岁寒盟。sōng zhú méi huā jiù yǒu míng,yōu rén yòu jié suì hán méng。
翻云覆雨嫌时态,傲雪凌霜有故情。fān yún fù yǔ xián shí tài,ào xuě líng shuāng yǒu gù qíng。
人物每同三益好,丰标况是一般清。rén wù měi tóng sān yì hǎo,fēng biāo kuàng shì yī bān qīng。
相看冷淡空山里,尔汝忘形度此生。xiāng kàn lěng dàn kōng shān lǐ,ěr rǔ wàng xíng dù cǐ shēng。

春园行乐

朱诚泳

漠漠轻烟淡淡风,曲阑干外小池东。mò mò qīng yān dàn dàn fēng,qū lán gàn wài xiǎo chí dōng。
莺穿高柳分晴翠,燕掠飞花落软红。yīng chuān gāo liǔ fēn qíng cuì,yàn lüè fēi huā luò ruǎn hóng。
好景只疑图画里,新诗都付笑谈中。hǎo jǐng zhǐ yí tú huà lǐ,xīn shī dōu fù xiào tán zhōng。
及时游衍心偏乐,鹦鹉深杯莫放空。jí shí yóu yǎn xīn piān lè,yīng wǔ shēn bēi mò fàng kōng。

与弟东轩

朱诚泳

一遍赓诗百遍吟,吟成犹未惬人心。yī biàn gēng shī bǎi biàn yín,yín chéng yóu wèi qiè rén xīn。
韵逢险峻尤难押,句到新奇不易寻。yùn féng xiǎn jùn yóu nán yā,jù dào xīn qí bù yì xún。
银烛烧残思处苦,长髭撚断坐来深。yín zhú shāo cán sī chù kǔ,zhǎng zī niǎn duàn zuò lái shēn。
阳春白雪真稀少,金石难同瓦缶音。yáng chūn bái xuě zhēn xī shǎo,jīn shí nán tóng wǎ fǒu yīn。

望云思亲为陈公辅伴读赋

朱诚泳

甘旨无由奉母慈,晨昏常起狄公思。gān zhǐ wú yóu fèng mǔ cí,chén hūn cháng qǐ dí gōng sī。
孤云目断三千里,寸草心悬十二时。gū yún mù duàn sān qiān lǐ,cùn cǎo xīn xuán shí èr shí。
飞去不能身有翼,愁来空自泪交颐。fēi qù bù néng shēn yǒu yì,chóu lái kōng zì lèi jiāo yí。
谁知我亦伤情切,忍诵当年陟屺诗。shuí zhī wǒ yì shāng qíng qiè,rěn sòng dāng nián zhì qǐ shī。

题陈叔振宪使雁山永慕卷

朱诚泳

家山埋玉几星霜,游子天涯倍感伤。jiā shān mái yù jǐ xīng shuāng,yóu zi tiān yá bèi gǎn shāng。
宰木有乌风淅淅,泉台无路夜茫茫。zǎi mù yǒu wū fēng xī xī,quán tái wú lù yè máng máng。
当年独立心常在,此日三迁教未忘。dāng nián dú lì xīn cháng zài,cǐ rì sān qiān jiào wèi wàng。
貌得佳城随宦辙,公馀展拜泪淋浪。mào dé jiā chéng suí huàn zhé,gōng yú zhǎn bài lèi lín làng。

丘仲玉少参晚香亭

朱诚泳

小结幽亭用意深,西风开遍满篱金。xiǎo jié yōu tíng yòng yì shēn,xī fēng kāi biàn mǎn lí jīn。
餐英自得灵均味,把酒谁探靖节心。cān yīng zì dé líng jūn wèi,bǎ jiǔ shuí tàn jìng jié xīn。
冷艳不嫌秋色淡,残枝偏耐晓霜侵。lěng yàn bù xián qiū sè dàn,cán zhī piān nài xiǎo shuāng qīn。
主人剩有新裁句,日对南山取次吟。zhǔ rén shèng yǒu xīn cái jù,rì duì nán shān qǔ cì yín。

借山楼为汤俟庵作

朱诚泳

十二阑干百尺楼,千年风景一时收。shí èr lán gàn bǎi chǐ lóu,qiān nián fēng jǐng yī shí shōu。
不妨老子常开眼,曾辱高峰为点头。bù fáng lǎo zi cháng kāi yǎn,céng rǔ gāo fēng wèi diǎn tóu。
爽气隔帘时冉冉,岚光浮座晚悠悠。shuǎng qì gé lián shí rǎn rǎn,lán guāng fú zuò wǎn yōu yōu。
姑苏景物分明是,底用思乡感旧游。gū sū jǐng wù fēn míng shì,dǐ yòng sī xiāng gǎn jiù yóu。

净香亭

朱诚泳

小结幽亭傍此君,百年风雨任朝昏。xiǎo jié yōu tíng bàng cǐ jūn,bǎi nián fēng yǔ rèn cháo hūn。
湿云侵晚笼茶灶,高节凌寒落酒樽。shī yún qīn wǎn lóng chá zào,gāo jié líng hán luò jiǔ zūn。
窗外有时摇翡翠,风前终日散兰荪。chuāng wài yǒu shí yáo fěi cuì,fēng qián zhōng rì sàn lán sūn。
主人对此歌淇澳,剩有清声远近闻。zhǔ rén duì cǐ gē qí ào,shèng yǒu qīng shēng yuǎn jìn wén。

道中遇雪

朱诚泳

前驱堕指折弓弦,四顾茫茫失渭川。qián qū duò zhǐ zhé gōng xián,sì gù máng máng shī wèi chuān。
初讶飞花连碧落,还疑美玉出蓝田。chū yà fēi huā lián bì luò,hái yí měi yù chū lán tián。
随车缟带真无异,卷幔冰崖绝可怜。suí chē gǎo dài zhēn wú yì,juǎn màn bīng yá jué kě lián。
谁道眼前非上瑞,等闲三白是丰年。shuí dào yǎn qián fēi shàng ruì,děng xián sān bái shì fēng nián。

咏雪和苏长公韵

朱诚泳

已密还疏乱更纤,袭人寒气十分严。yǐ mì hái shū luàn gèng xiān,xí rén hán qì shí fēn yán。
可能端木皆成粟,未必杨花却似盐。kě néng duān mù jiē chéng sù,wèi bì yáng huā què shì yán。
冷咽铜龙沈晓漏,声酣铁马战风檐。lěng yàn tóng lóng shěn xiǎo lòu,shēng hān tiě mǎ zhàn fēng yán。
晓来忽报红轮上,仙掌依稀露指尖。xiǎo lái hū bào hóng lún shàng,xiān zhǎng yī xī lù zhǐ jiān。

咏雪和苏长公韵

朱诚泳

长乐钟声散曙鸦,九衢风力疾于车。zhǎng lè zhōng shēng sàn shǔ yā,jiǔ qú fēng lì jí yú chē。
折残渭水竿竿竹,拟遍梁园树树花。zhé cán wèi shuǐ gān gān zhú,nǐ biàn liáng yuán shù shù huā。
沃野春回千陇麦,层檐冰缀万人家。wò yě chūn huí qiān lǒng mài,céng yán bīng zhuì wàn rén jiā。
句清无奈茶烟湿,撚断吟髭手谩叉。jù qīng wú nài chá yān shī,niǎn duàn yín zī shǒu mán chā。

看雪

朱诚泳

雨花云叶逞新奇,剪水何人夺化机。yǔ huā yún yè chěng xīn qí,jiǎn shuǐ hé rén duó huà jī。
掌上芙蓉旋玉女,空中缟素簇琼妃。zhǎng shàng fú róng xuán yù nǚ,kōng zhōng gǎo sù cù qióng fēi。
郊原瘦蹇冲寒去,野渡轻蓑薄暮归。jiāo yuán shòu jiǎn chōng hán qù,yě dù qīng suō báo mù guī。
最是柱头惊旧鹤,烂银城郭此时非。zuì shì zhù tóu jīng jiù hè,làn yín chéng guō cǐ shí fēi。

雪晴

朱诚泳

阴沴初消瑞日升,田夫于耜拟东兴。yīn lì chū xiāo ruì rì shēng,tián fū yú sì nǐ dōng xīng。
山头破暖青犹在,柳眼窥春绿未曾。shān tóu pò nuǎn qīng yóu zài,liǔ yǎn kuī chūn lǜ wèi céng。
双艇远依收钓火,一帘深映读书灯。shuāng tǐng yuǎn yī shōu diào huǒ,yī lián shēn yìng dú shū dēng。
人间妙手嗟谁及,调燮终归宰辅能。rén jiān miào shǒu jiē shuí jí,diào xiè zhōng guī zǎi fǔ néng。

雪晴

朱诚泳

楼雪初融岁欲更,喜闻乾鹊报天晴。lóu xuě chū róng suì yù gèng,xǐ wén qián què bào tiān qíng。
炊烟早逐朝阳起,春意潜随野水生。chuī yān zǎo zhú cháo yáng qǐ,chūn yì qián suí yě shuǐ shēng。
云散佛头来岳色,风回仙掌落钟声。yún sàn fú tóu lái yuè sè,fēng huí xiān zhǎng luò zhōng shēng。
不知骢马经行处,赋得梅花几首成。bù zhī cōng mǎ jīng xíng chù,fù dé méi huā jǐ shǒu chéng。