古诗词

予读唐史而每叹汾阳功满天地忠贯日星实后之尚父也予过华州敬谒祠下噫伟人不作而其堂堂大节殆与华岳争高矣因作长歌以寓景仰之私云

朱诚泳

李唐将相分忠佞,功盖寰区谁最盛。lǐ táng jiāng xiāng fēn zhōng nìng,gōng gài huán qū shuí zuì shèng。
汾阳器宇真天人,二十四考中书令。fén yáng qì yǔ zhēn tiān rén,èr shí sì kǎo zhōng shū lìng。
万乘何如懒作家,恣渠野鹿衔宫花。wàn chéng hé rú lǎn zuò jiā,zì qú yě lù xián gōng huā。
佞臣进幸忠臣远,从此乾坤如溃瓜。nìng chén jìn xìng zhōng chén yuǎn,cóng cǐ qián kūn rú kuì guā。
渔阳一旦猪龙起,若个捐躯报天子。yú yáng yī dàn zhū lóng qǐ,ruò gè juān qū bào tiān zi。
长安回首没烟尘,花萼楼前闹如市。zhǎng ān huí shǒu méi yān chén,huā è lóu qián nào rú shì。
唯公仗节勤王室,沥血感天天亦泣。wéi gōng zhàng jié qín wáng shì,lì xuè gǎn tiān tiān yì qì。
军前免胄示诸酋,诚信真能贯金石。jūn qián miǎn zhòu shì zhū qiú,chéng xìn zhēn néng guàn jīn shí。
唐天几坠公重扶,唐社将屋公重图。táng tiān jǐ zhuì gōng zhòng fú,táng shè jiāng wū gōng zhòng tú。
招之不来麾不去,心与博陆应同符。zhāo zhī bù lái huī bù qù,xīn yǔ bó lù yīng tóng fú。
八百年来祠有祝,寒鸦故里栖乔木。bā bǎi nián lái cí yǒu zhù,hán yā gù lǐ qī qiáo mù。
路人下马拜寝门,不似崇韬多浪哭。lù rén xià mǎ bài qǐn mén,bù shì chóng tāo duō làng kū。
我来聊尔驻鸾旗,心香一瓣兴遐思。wǒ lái liáo ěr zhù luán qí,xīn xiāng yī bàn xīng xiá sī。
人臣徇国尽如此,虽有颠隮非至危。rén chén xùn guó jǐn rú cǐ,suī yǒu diān jī fēi zhì wēi。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

席上音乐杂咏十首筝

朱诚泳

紫竹掣冰丝,繁声厌靡靡。zǐ zhú chè bīng sī,fán shēng yàn mí mí。
阿谁瘴乡来,传得蛮人语。ā shuí zhàng xiāng lái,chuán dé mán rén yǔ。

席上音乐杂咏十首筝

朱诚泳

奋迅鸣沙碛,欢娱佐玉堂。fèn xùn míng shā qì,huān yú zuǒ yù táng。
阅音思魏武,解秽笑明皇。yuè yīn sī wèi wǔ,jiě huì xiào míng huáng。

席上音乐杂咏十首筝

朱诚泳

妙响杂笙竽,度词应不误。miào xiǎng zá shēng yú,dù cí yīng bù wù。
几多儿女情,昵昵凭谁诉。jǐ duō ér nǚ qíng,nì nì píng shuí sù。

席上音乐杂咏十首筝

朱诚泳

细看番绰谱,应悟耳通心。xì kàn fān chuò pǔ,yīng wù ěr tōng xīn。
将谓非丝竹,翻能统八音。jiāng wèi fēi sī zhú,fān néng tǒng bā yīn。

赵松雪明皇出游图

朱诚泳

画品通神绝世无,龙姿凤质照珊瑚。huà pǐn tōng shén jué shì wú,lóng zī fèng zhì zhào shān hú。
自缘家国关心事,不写銮舆幸蜀图。zì yuán jiā guó guān xīn shì,bù xiě luán yú xìng shǔ tú。

昭君出塞图

朱诚泳

粉泪流香湿绣鞍,琵琶声咽朔风寒。fěn lèi liú xiāng shī xiù ān,pí pá shēng yàn shuò fēng hán。
莫将旧日宫中曲,却向呼韩幕里弹。mò jiāng jiù rì gōng zhōng qū,què xiàng hū hán mù lǐ dàn。

樱桃

朱诚泳

来青楼下雨过时,火齐累累满翠枝。lái qīng lóu xià yǔ guò shí,huǒ qí lèi lèi mǎn cuì zhī。
无数匀圆讶相似,只应樊素是相知。wú shù yún yuán yà xiāng shì,zhǐ yīng fán sù shì xiāng zhī。

朱诚泳

来往衔泥半落花,柳塘风暖日初斜。lái wǎng xián ní bàn luò huā,liǔ táng fēng nuǎn rì chū xié。
身轻已被当时妒,莫谩双飞入汉家。shēn qīng yǐ bèi dāng shí dù,mò mán shuāng fēi rù hàn jiā。

宫人斜

朱诚泳

镜里朱颜已莫傅,空馀荒冢小坡前。jìng lǐ zhū yán yǐ mò fù,kōng yú huāng zhǒng xiǎo pō qián。
东风开遍闲花草,疑是当年堕翠钿。dōng fēng kāi biàn xián huā cǎo,yí shì dāng nián duò cuì diàn。

苑中

朱诚泳

乘暇寻芳偶独来,熙熙群品在春台。chéng xiá xún fāng ǒu dú lái,xī xī qún pǐn zài chūn tái。
暖风消尽墙阴雪,一夜繁花几树开。nuǎn fēng xiāo jǐn qiáng yīn xuě,yī yè fán huā jǐ shù kāi。

苑中

朱诚泳

倾国名花七宝阑,红娇粉腻怯春寒。qīng guó míng huā qī bǎo lán,hóng jiāo fěn nì qiè chūn hán。
长安多少豪华客,惟解懵腾醉里看。zhǎng ān duō shǎo háo huá kè,wéi jiě měng téng zuì lǐ kàn。

赏雪

朱诚泳

玉宇琼楼一色新,开尊谈笑别生春。yù yǔ qióng lóu yī sè xīn,kāi zūn tán xiào bié shēng chūn。
座中宾客知多少,谁是梁园作赋人。zuò zhōng bīn kè zhī duō shǎo,shuí shì liáng yuán zuò fù rén。

水仙花

朱诚泳

玉骨冰肌别样春,凌波步小袜生尘。yù gǔ bīng jī bié yàng chūn,líng bō bù xiǎo wà shēng chén。
风来水面香飞处,疑是当年解佩人。fēng lái shuǐ miàn xiāng fēi chù,yí shì dāng nián jiě pèi rén。

子陵画

朱诚泳

汉庭辞却大夫官,七里滩头一钓竿。hàn tíng cí què dà fū guān,qī lǐ tān tóu yī diào gān。
千古富春岩畔月,清光常映客星寒。qiān gǔ fù chūn yán pàn yuè,qīng guāng cháng yìng kè xīng hán。

子牙画

朱诚泳

兴周有兆信非熊,老奋鹰扬策上功。xīng zhōu yǒu zhào xìn fēi xióng,lǎo fèn yīng yáng cè shàng gōng。
渭水无人能枉驾,鬓毛落尽钓丝风。wèi shuǐ wú rén néng wǎng jià,bìn máo luò jǐn diào sī fēng。