古诗词

予读唐史而每叹汾阳功满天地忠贯日星实后之尚父也予过华州敬谒祠下噫伟人不作而其堂堂大节殆与华岳争高矣因作长歌以寓景仰之私云

朱诚泳

李唐将相分忠佞,功盖寰区谁最盛。lǐ táng jiāng xiāng fēn zhōng nìng,gōng gài huán qū shuí zuì shèng。
汾阳器宇真天人,二十四考中书令。fén yáng qì yǔ zhēn tiān rén,èr shí sì kǎo zhōng shū lìng。
万乘何如懒作家,恣渠野鹿衔宫花。wàn chéng hé rú lǎn zuò jiā,zì qú yě lù xián gōng huā。
佞臣进幸忠臣远,从此乾坤如溃瓜。nìng chén jìn xìng zhōng chén yuǎn,cóng cǐ qián kūn rú kuì guā。
渔阳一旦猪龙起,若个捐躯报天子。yú yáng yī dàn zhū lóng qǐ,ruò gè juān qū bào tiān zi。
长安回首没烟尘,花萼楼前闹如市。zhǎng ān huí shǒu méi yān chén,huā è lóu qián nào rú shì。
唯公仗节勤王室,沥血感天天亦泣。wéi gōng zhàng jié qín wáng shì,lì xuè gǎn tiān tiān yì qì。
军前免胄示诸酋,诚信真能贯金石。jūn qián miǎn zhòu shì zhū qiú,chéng xìn zhēn néng guàn jīn shí。
唐天几坠公重扶,唐社将屋公重图。táng tiān jǐ zhuì gōng zhòng fú,táng shè jiāng wū gōng zhòng tú。
招之不来麾不去,心与博陆应同符。zhāo zhī bù lái huī bù qù,xīn yǔ bó lù yīng tóng fú。
八百年来祠有祝,寒鸦故里栖乔木。bā bǎi nián lái cí yǒu zhù,hán yā gù lǐ qī qiáo mù。
路人下马拜寝门,不似崇韬多浪哭。lù rén xià mǎ bài qǐn mén,bù shì chóng tāo duō làng kū。
我来聊尔驻鸾旗,心香一瓣兴遐思。wǒ lái liáo ěr zhù luán qí,xīn xiāng yī bàn xīng xiá sī。
人臣徇国尽如此,虽有颠隮非至危。rén chén xùn guó jǐn rú cǐ,suī yǒu diān jī fēi zhì wēi。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

题杂画赐门正相傧

朱诚泳

流水桃花玉洞深,长松千尺落晴阴。liú shuǐ táo huā yù dòng shēn,zhǎng sōng qiān chǐ luò qíng yīn。
瑶琴弹到无声处,白鹤飞来风满林。yáo qín dàn dào wú shēng chù,bái hè fēi lái fēng mǎn lín。

题杂画赐门正相傧

朱诚泳

富贵功名总不干,水边林下足盘桓。fù guì gōng míng zǒng bù gàn,shuǐ biān lín xià zú pán huán。
玉壶倒尽碧山暮,醉卧不知天地宽。yù hú dào jǐn bì shān mù,zuì wò bù zhī tiān dì kuān。

题杂画赐门正相傧

朱诚泳

碧山红树乱萦回,瀑布声喧万壑雷。bì shān hóng shù luàn yíng huí,pù bù shēng xuān wàn hè léi。
一局手谈天地老,丁宁樵子莫看来。yī jú shǒu tán tiān dì lǎo,dīng níng qiáo zi mò kàn lái。

题杂画赐门正相傧

朱诚泳

岁晚江南雪未消,空山群木正萧萧。suì wǎn jiāng nán xuě wèi xiāo,kōng shān qún mù zhèng xiāo xiāo。
诗翁要识春消息,相约寻梅过野桥。shī wēng yào shí chūn xiāo xī,xiāng yuē xún méi guò yě qiáo。

题杂画赐门正相傧

朱诚泳

峭壁苍崖挂绿萝,柴门流水落花多。qiào bì cāng yá guà lǜ luó,chái mén liú shuǐ luò huā duō。
白云隔断人间路,不放红尘一点过。bái yún gé duàn rén jiān lù,bù fàng hóng chén yī diǎn guò。

题杂画赐门正相傧

朱诚泳

姑射丰标玉雪清,逋仙相对独怡情。gū shè fēng biāo yù xuě qīng,bū xiān xiāng duì dú yí qíng。
暗香疏影诗成后,谁更黄昏咏月明。àn xiāng shū yǐng shī chéng hòu,shuí gèng huáng hūn yǒng yuè míng。

题杂画赐门正相傧

朱诚泳

宿食飞鸣态不齐,黄芦瑟瑟满江堤。sù shí fēi míng tài bù qí,huáng lú sè sè mǎn jiāng dī。
上林今日音书绝,沙漠无人更牧羝。shàng lín jīn rì yīn shū jué,shā mò wú rén gèng mù dī。

题杂画赐门正相傧

朱诚泳

云山烟树望中微,茅屋人家隔水西。yún shān yān shù wàng zhōng wēi,máo wū rén jiā gé shuǐ xī。
读罢残书春昼永,短墙喔喔一声鸡。dú bà cán shū chūn zhòu yǒng,duǎn qiáng ō ō yī shēng jī。

春草

朱诚泳

一望蒙茸接远天,东风吹绿暖生烟。yī wàng méng rōng jiē yuǎn tiān,dōng fēng chuī lǜ nuǎn shēng yān。
王孙去后无消息,落日空留醉客眠。wáng sūn qù hòu wú xiāo xī,luò rì kōng liú zuì kè mián。

宫词

朱诚泳

罗幕垂红护晓寒,靓妆初试佩珊珊。luó mù chuí hóng hù xiǎo hán,jìng zhuāng chū shì pèi shān shān。
不知门外春多少,雨打梨花满地残。bù zhī mén wài chūn duō shǎo,yǔ dǎ lí huā mǎn dì cán。

宫词

朱诚泳

雾鬓云鬟讶水仙,紫苔纹甃涩金莲。wù bìn yún huán yà shuǐ xiān,zǐ tái wén zhòu sè jīn lián。
多情只恐鸳鸯妒,行到回塘不敢前。duō qíng zhǐ kǒng yuān yāng dù,xíng dào huí táng bù gǎn qián。

宫词

朱诚泳

灯花作蕊黯银缸,花影离披月满窗。dēng huā zuò ruǐ àn yín gāng,huā yǐng lí pī yuè mǎn chuāng。
玉露满天凉似水,凤笙吹彻不成腔。yù lù mǎn tiān liáng shì shuǐ,fèng shēng chuī chè bù chéng qiāng。

宫词

朱诚泳

夜合风前散晓香,露华凉沁薄罗裳。yè hé fēng qián sàn xiǎo xiāng,lù huá liáng qìn báo luó shang。
自怜颜色非倾国,不敢将身擅未央。zì lián yán sè fēi qīng guó,bù gǎn jiāng shēn shàn wèi yāng。

宫词

朱诚泳

锦屏绣帐郁金香,烛影摇红夜有光。jǐn píng xiù zhàng yù jīn xiāng,zhú yǐng yáo hóng yè yǒu guāng。
檐铁战酣风力劲,不教飞梦落高唐。yán tiě zhàn hān fēng lì jìn,bù jiào fēi mèng luò gāo táng。

宫词

朱诚泳

竹枝何处引羊车,尽日凝妆候翠华。zhú zhī hé chù yǐn yáng chē,jǐn rì níng zhuāng hòu cuì huá。
燕子不来春欲暮,东风吹老碧桃花。yàn zi bù lái chūn yù mù,dōng fēng chuī lǎo bì táo huā。