古诗词

予读唐史而每叹汾阳功满天地忠贯日星实后之尚父也予过华州敬谒祠下噫伟人不作而其堂堂大节殆与华岳争高矣因作长歌以寓景仰之私云

朱诚泳

李唐将相分忠佞,功盖寰区谁最盛。lǐ táng jiāng xiāng fēn zhōng nìng,gōng gài huán qū shuí zuì shèng。
汾阳器宇真天人,二十四考中书令。fén yáng qì yǔ zhēn tiān rén,èr shí sì kǎo zhōng shū lìng。
万乘何如懒作家,恣渠野鹿衔宫花。wàn chéng hé rú lǎn zuò jiā,zì qú yě lù xián gōng huā。
佞臣进幸忠臣远,从此乾坤如溃瓜。nìng chén jìn xìng zhōng chén yuǎn,cóng cǐ qián kūn rú kuì guā。
渔阳一旦猪龙起,若个捐躯报天子。yú yáng yī dàn zhū lóng qǐ,ruò gè juān qū bào tiān zi。
长安回首没烟尘,花萼楼前闹如市。zhǎng ān huí shǒu méi yān chén,huā è lóu qián nào rú shì。
唯公仗节勤王室,沥血感天天亦泣。wéi gōng zhàng jié qín wáng shì,lì xuè gǎn tiān tiān yì qì。
军前免胄示诸酋,诚信真能贯金石。jūn qián miǎn zhòu shì zhū qiú,chéng xìn zhēn néng guàn jīn shí。
唐天几坠公重扶,唐社将屋公重图。táng tiān jǐ zhuì gōng zhòng fú,táng shè jiāng wū gōng zhòng tú。
招之不来麾不去,心与博陆应同符。zhāo zhī bù lái huī bù qù,xīn yǔ bó lù yīng tóng fú。
八百年来祠有祝,寒鸦故里栖乔木。bā bǎi nián lái cí yǒu zhù,hán yā gù lǐ qī qiáo mù。
路人下马拜寝门,不似崇韬多浪哭。lù rén xià mǎ bài qǐn mén,bù shì chóng tāo duō làng kū。
我来聊尔驻鸾旗,心香一瓣兴遐思。wǒ lái liáo ěr zhù luán qí,xīn xiāng yī bàn xīng xiá sī。
人臣徇国尽如此,虽有颠隮非至危。rén chén xùn guó jǐn rú cǐ,suī yǒu diān jī fēi zhì wēi。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

苦吟

朱诚泳

朝苦吟诗暮苦吟,苦吟却恐被诗淫。cháo kǔ yín shī mù kǔ yín,kǔ yín què kǒng bèi shī yín。
吟成字字皆粗拙,惭愧成周雅颂音。yín chéng zì zì jiē cū zhuō,cán kuì chéng zhōu yǎ sòng yīn。

与客赏花予独不饮

朱诚泳

酴醾潋滟泛觥船,谩说金壶酒似泉。tú mí liàn yàn fàn gōng chuán,mán shuō jīn hú jiǔ shì quán。
洞口有花应解笑,独醒正自愧时贤。dòng kǒu yǒu huā yīng jiě xiào,dú xǐng zhèng zì kuì shí xián。

锦积堆为许季升题

朱诚泳

东风花事已离披,绣出天然一段奇。dōng fēng huā shì yǐ lí pī,xiù chū tiān rán yī duàn qí。
仿佛灯笼媚妃子,当时不遣潞公知。fǎng fú dēng lóng mèi fēi zi,dāng shí bù qiǎn lù gōng zhī。

锦积堆为许季升题

朱诚泳

花神有意媚春天,种种珍奇色色妍。huā shén yǒu yì mèi chūn tiān,zhǒng zhǒng zhēn qí sè sè yán。
莫道霜台无著处,便同莲座供金仙。mò dào shuāng tái wú zhù chù,biàn tóng lián zuò gōng jīn xiān。

锦积堆为许季升题

朱诚泳

妆点都来属化工,几多异品错青红。zhuāng diǎn dōu lái shǔ huà gōng,jǐ duō yì pǐn cuò qīng hóng。
休嗟回首随流水,悟得禅家色是空。xiū jiē huí shǒu suí liú shuǐ,wù dé chán jiā sè shì kōng。

锦积堆为许季升题

朱诚泳

万草千花次第开,园官收拾锦成堆。wàn cǎo qiān huā cì dì kāi,yuán guān shōu shí jǐn chéng duī。
韶华一去真如梦,却向王维画里来。sháo huá yī qù zhēn rú mèng,què xiàng wáng wéi huà lǐ lái。

看花吟

朱诚泳

紫抺红遮正恼人,可堪随水逐轻尘。zǐ mèi hóng zhē zhèng nǎo rén,kě kān suí shuǐ zhú qīng chén。
闲来识得天机在,看到梅花未破春。xián lái shí dé tiān jī zài,kàn dào méi huā wèi pò chūn。

留春词

朱诚泳

几欲留君不暂留,落花无数逐东流。jǐ yù liú jūn bù zàn liú,luò huā wú shù zhú dōng liú。
明年依旧城南约,莫惜繁红满树头。míng nián yī jiù chéng nán yuē,mò xī fán hóng mǎn shù tóu。

纸帐

朱诚泳

海国裁成别样新,白云一片净无尘。hǎi guó cái chéng bié yàng xīn,bái yún yī piàn jìng wú chén。
流苏香暖懵腾处,可有梅花梦里春。liú sū xiāng nuǎn měng téng chù,kě yǒu méi huā mèng lǐ chūn。

题画

朱诚泳

四面青山作近邻,松阴茅屋静无尘。sì miàn qīng shān zuò jìn lín,sōng yīn máo wū jìng wú chén。
萧然有客推窗坐,谁识闲人是道人。xiāo rán yǒu kè tuī chuāng zuò,shuí shí xián rén shì dào rén。

题画

朱诚泳

九月霜清柿叶稀,芦花深处见渔矶。jiǔ yuè shuāng qīng shì yè xī,lú huā shēn chù jiàn yú jī。
等闲和得沧浪曲,不管人间是与非。děng xián hé dé cāng làng qū,bù guǎn rén jiān shì yǔ fēi。

新笋出林为风所折

朱诚泳

箨龙惊蛰出墙东,一夜寒声满地空。tuò lóng jīng zhé chū qiáng dōng,yī yè hán shēng mǎn dì kōng。
造化未应偏妒物,锦䙀初脱不禁风。zào huà wèi yīng piān dù wù,jǐn běng chū tuō bù jìn fēng。

海棠黄雀

朱诚泳

二月韶华似酒浓,海棠睡起试新红。èr yuè sháo huá shì jiǔ nóng,hǎi táng shuì qǐ shì xīn hóng。
幽禽亦解留春色,故向高枝弄好风。yōu qín yì jiě liú chūn sè,gù xiàng gāo zhī nòng hǎo fēng。

桂花画眉

朱诚泳

梦里春光去几时,天香开到桂花枝。mèng lǐ chūn guāng qù jǐ shí,tiān xiāng kāi dào guì huā zhī。
姮娥已悔花前舞,对镜何心学画眉。héng é yǐ huǐ huā qián wǔ,duì jìng hé xīn xué huà méi。

再题海棠黄雀用前韵

朱诚泳

沉香亭畔露华浓,睡起妖环酒晕红。chén xiāng tíng pàn lù huá nóng,shuì qǐ yāo huán jiǔ yūn hóng。
烂醉三郎浑不醒,野禽翻占五更风。làn zuì sān láng hún bù xǐng,yě qín fān zhàn wǔ gèng fēng。