古诗词

予既祀华山将之蓝田之温泉复取道骊山从者告予曰此焚书坑也予叹虐政之狂奸斯之恶为之弹指者久之于乎始皇其坑儒耶儒其坑始皇耶后人必有能辩之者虽然六经之道炳如日星而阿房之宫骊山之墓盖已付楚人之一炬牧竖之遗烬矣太息之不足因作长歌以哀之

朱诚泳

我来刮目骊山下,为爱骊山一驻马。wǒ lái guā mù lí shān xià,wèi ài lí shān yī zhù mǎ。
从臣指我焚书坑,不觉风前清泪洒。cóng chén zhǐ wǒ fén shū kēng,bù jué fēng qián qīng lèi sǎ。
却忆当年秦始皇,鱼肉六国真豺狼。què yì dāng nián qín shǐ huáng,yú ròu liù guó zhēn chái láng。
奸斯阿附助凶燄,困敝黔首如牛羊。jiān sī ā fù zhù xiōng yàn,kùn bì qián shǒu rú niú yáng。
虐政翻嫌人腹议,偶语诗书者弃市。nüè zhèng fān xián rén fù yì,ǒu yǔ shī shū zhě qì shì。
秦人乃以死为安,争敢编青作私史。qín rén nǎi yǐ sǐ wèi ān,zhēng gǎn biān qīng zuò sī shǐ。
六经诸子尽输官,章缝无复儒衣冠。liù jīng zhū zi jǐn shū guān,zhāng fèng wú fù rú yī guān。
万卷千编归一炬,守尉谁敢留馀残。wàn juǎn qiān biān guī yī jù,shǒu wèi shuí gǎn liú yú cán。
讵识诗书如日月,日月遭秦真暂蚀。jù shí shī shū rú rì yuè,rì yuè zāo qín zhēn zàn shí。
孔壁还藏科斗文,至今日月同无息。kǒng bì hái cáng kē dòu wén,zhì jīn rì yuè tóng wú xī。
祖龙死去楚人来,秦宫三月飞烟埃。zǔ lóng sǐ qù chǔ rén lái,qín gōng sān yuè fēi yān āi。
空有骊山山下墓,珠襦玉匣俱成灰。kōng yǒu lí shān shān xià mù,zhū rú yù xiá jù chéng huī。
远恨狂秦还一笑,驱车又上蓝田道。yuǎn hèn kuáng qín hái yī xiào,qū chē yòu shàng lán tián dào。
斜阳荆棘满荒陵,行人惟吊旌儒庙。xié yáng jīng jí mǎn huāng líng,xíng rén wéi diào jīng rú miào。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

题温日观蒲萄

朱诚泳

钵龙吞墨上云烟,幻出骊珠颗颗圆。bō lóng tūn mò shàng yún yān,huàn chū lí zhū kē kē yuán。
今日空庭留色相,一枝凉影月当天。jīn rì kōng tíng liú sè xiāng,yī zhī liáng yǐng yuè dāng tiān。

题画

朱诚泳

雨馀岚翠湿秋山,罨画楼台紫翠间。yǔ yú lán cuì shī qiū shān,yǎn huà lóu tái zǐ cuì jiān。
白鸟不飞波不动,夕阳江上几人还。bái niǎo bù fēi bō bù dòng,xī yáng jiāng shàng jǐ rén hái。

题画

朱诚泳

烟树云林半有无,水光山色远模糊。yān shù yún lín bàn yǒu wú,shuǐ guāng shān sè yuǎn mó hú。
长江一片潇湘意,都落房山水墨图。zhǎng jiāng yī piàn xiāo xiāng yì,dōu luò fáng shān shuǐ mò tú。

黄葵花

朱诚泳

秀毓中央正色深,花开朵朵尽黄金。xiù yù zhōng yāng zhèng sè shēn,huā kāi duǒ duǒ jǐn huáng jīn。
道妆莫说无妖艳,自有倾阳一点心。dào zhuāng mò shuō wú yāo yàn,zì yǒu qīng yáng yī diǎn xīn。

春词

朱诚泳

柳丝轻亸趁东风,桃李花开白映红。liǔ sī qīng duǒ chèn dōng fēng,táo lǐ huā kāi bái yìng hóng。
燕子不来寒食近,秋千庭院雨蒙蒙。yàn zi bù lái hán shí jìn,qiū qiān tíng yuàn yǔ méng méng。

春词

朱诚泳

浓春如酒醉韶华,无限风光属内家。nóng chūn rú jiǔ zuì sháo huá,wú xiàn fēng guāng shǔ nèi jiā。
最是诗中堪画处,幽禽飞上海棠花。zuì shì shī zhōng kān huà chù,yōu qín fēi shàng hǎi táng huā。

春词

朱诚泳

满院东风长绿苔,水香沙暖鸟飞来。mǎn yuàn dōng fēng zhǎng lǜ tái,shuǐ xiāng shā nuǎn niǎo fēi lái。
廉纤几阵催花雨,芍药蔷薇次第开。lián xiān jǐ zhèn cuī huā yǔ,sháo yào qiáng wēi cì dì kāi。

春词

朱诚泳

海棠枝上鹊声乾,罗幕重重护晓寒。hǎi táng zhī shàng què shēng qián,luó mù zhòng zhòng hù xiǎo hán。
初日半林珠露重,脆红无数压阑干。chū rì bàn lín zhū lù zhòng,cuì hóng wú shù yā lán gàn。

春词

朱诚泳

小院春深丽日迟,暖风吹动万年枝。xiǎo yuàn chūn shēn lì rì chí,nuǎn fēng chuī dòng wàn nián zhī。
千红万紫雕阑外,坐看蜂衙报午时。qiān hóng wàn zǐ diāo lán wài,zuò kàn fēng yá bào wǔ shí。

游玄都观

朱诚泳

扰扰游人去又来,乘闲也踏软红回。rǎo rǎo yóu rén qù yòu lái,chéng xián yě tà ruǎn hóng huí。
刘郎道士俱尘土,纵有桃花亦浪栽。liú láng dào shì jù chén tǔ,zòng yǒu táo huā yì làng zāi。

题王舜耕画

朱诚泳

翠壁丹厓淡夕曛,往来麋鹿自成群。cuì bì dān yá dàn xī xūn,wǎng lái mí lù zì chéng qún。
仙家住在空青外,只隔桃花一片云。xiān jiā zhù zài kōng qīng wài,zhǐ gé táo huā yī piàn yún。

题王舜耕画

朱诚泳

小小溪桥有路通,草堂门掩白云中。xiǎo xiǎo xī qiáo yǒu lù tōng,cǎo táng mén yǎn bái yún zhōng。
深山六月浑无暑,一派流泉万壑风。shēn shān liù yuè hún wú shǔ,yī pài liú quán wàn hè fēng。

题王舜耕画

朱诚泳

重叠青山拥翠螺,雨晴深涧水如罗。zhòng dié qīng shān yōng cuì luó,yǔ qíng shēn jiàn shuǐ rú luó。
凉飙忽起岩前树,遥送书声出薜萝。liáng biāo hū qǐ yán qián shù,yáo sòng shū shēng chū bì luó。

题王舜耕画

朱诚泳

万里同云雪载途,乾坤冻合在冰壶。wàn lǐ tóng yún xuě zài tú,qián kūn dòng hé zài bīng hú。
高人深掩茅堂卧,门外曾来县令无。gāo rén shēn yǎn máo táng wò,mén wài céng lái xiàn lìng wú。

秋思

朱诚泳

银汉无声月正辉,西风吹透越罗衣。yín hàn wú shēng yuè zhèng huī,xī fēng chuī tòu yuè luó yī。
玉关铁甲人多少,北雁归时尚未归。yù guān tiě jiǎ rén duō shǎo,běi yàn guī shí shàng wèi guī。