古诗词

予既祀华山将之蓝田之温泉复取道骊山从者告予曰此焚书坑也予叹虐政之狂奸斯之恶为之弹指者久之于乎始皇其坑儒耶儒其坑始皇耶后人必有能辩之者虽然六经之道炳如日星而阿房之宫骊山之墓盖已付楚人之一炬牧竖之遗烬矣太息之不足因作长歌以哀之

朱诚泳

我来刮目骊山下,为爱骊山一驻马。wǒ lái guā mù lí shān xià,wèi ài lí shān yī zhù mǎ。
从臣指我焚书坑,不觉风前清泪洒。cóng chén zhǐ wǒ fén shū kēng,bù jué fēng qián qīng lèi sǎ。
却忆当年秦始皇,鱼肉六国真豺狼。què yì dāng nián qín shǐ huáng,yú ròu liù guó zhēn chái láng。
奸斯阿附助凶燄,困敝黔首如牛羊。jiān sī ā fù zhù xiōng yàn,kùn bì qián shǒu rú niú yáng。
虐政翻嫌人腹议,偶语诗书者弃市。nüè zhèng fān xián rén fù yì,ǒu yǔ shī shū zhě qì shì。
秦人乃以死为安,争敢编青作私史。qín rén nǎi yǐ sǐ wèi ān,zhēng gǎn biān qīng zuò sī shǐ。
六经诸子尽输官,章缝无复儒衣冠。liù jīng zhū zi jǐn shū guān,zhāng fèng wú fù rú yī guān。
万卷千编归一炬,守尉谁敢留馀残。wàn juǎn qiān biān guī yī jù,shǒu wèi shuí gǎn liú yú cán。
讵识诗书如日月,日月遭秦真暂蚀。jù shí shī shū rú rì yuè,rì yuè zāo qín zhēn zàn shí。
孔壁还藏科斗文,至今日月同无息。kǒng bì hái cáng kē dòu wén,zhì jīn rì yuè tóng wú xī。
祖龙死去楚人来,秦宫三月飞烟埃。zǔ lóng sǐ qù chǔ rén lái,qín gōng sān yuè fēi yān āi。
空有骊山山下墓,珠襦玉匣俱成灰。kōng yǒu lí shān shān xià mù,zhū rú yù xiá jù chéng huī。
远恨狂秦还一笑,驱车又上蓝田道。yuǎn hèn kuáng qín hái yī xiào,qū chē yòu shàng lán tián dào。
斜阳荆棘满荒陵,行人惟吊旌儒庙。xié yáng jīng jí mǎn huāng líng,xíng rén wéi diào jīng rú miào。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

送春

朱诚泳

青帝收春律,中宵法驾旋。qīng dì shōu chūn lǜ,zhōng xiāo fǎ jià xuán。
暖风芳草渡,细雨落花天。nuǎn fēng fāng cǎo dù,xì yǔ luò huā tiān。
深树迷蝴蝶,空山叫杜鹃。shēn shù mí hú dié,kōng shān jiào dù juān。
一樽从此别,相见动经年。yī zūn cóng cǐ bié,xiāng jiàn dòng jīng nián。

春宵

朱诚泳

宫壶传漏刻,刻刻价非轻。gōng hú chuán lòu kè,kè kè jià fēi qīng。
杨柳风初软,梨花月正明。yáng liǔ fēng chū ruǎn,lí huā yuè zhèng míng。
秋千微有影,檀板寂无声。qiū qiān wēi yǒu yǐng,tán bǎn jì wú shēng。
怪底长门内,通宵梦不成。guài dǐ zhǎng mén nèi,tōng xiāo mèng bù chéng。

村行书事

朱诚泳

结屋临流水,柴门薜荔墙。jié wū lín liú shuǐ,chái mén bì lì qiáng。
四山松叶碧,一径菜花黄。sì shān sōng yè bì,yī jìng cài huā huáng。
草软牛羊卧,炊新麦豆香。cǎo ruǎn niú yáng wò,chuī xīn mài dòu xiāng。
邻翁闲聚处,浊酒话农桑。lín wēng xián jù chù,zhuó jiǔ huà nóng sāng。

听康都阃弹琴

朱诚泳

金炉香篆袅,玉轸韵铿然。jīn lú xiāng zhuàn niǎo,yù zhěn yùn kēng rán。
玄酒真无味,清商不在弦。xuán jiǔ zhēn wú wèi,qīng shāng bù zài xián。
带霜鸣候雁,和月泻寒泉。dài shuāng míng hòu yàn,hé yuè xiè hán quán。
一曲猗兰古,将军妙莫传。yī qū yī lán gǔ,jiāng jūn miào mò chuán。

送邓二南还

朱诚泳

西来情款款,南去计匆匆。xī lái qíng kuǎn kuǎn,nán qù jì cōng cōng。
走马辞关右,看山过洛中。zǒu mǎ cí guān yòu,kàn shān guò luò zhōng。
江湖千里隔,池馆几时同。jiāng hú qiān lǐ gé,chí guǎn jǐ shí tóng。
亲旧风流少,长歌渭水东。qīn jiù fēng liú shǎo,zhǎng gē wèi shuǐ dōng。

始与晋卿先生茶话

朱诚泳

千里神交久,新来始识荆。qiān lǐ shén jiāo jiǔ,xīn lái shǐ shí jīng。
关山多宦迹,湖海重诗名。guān shān duō huàn jì,hú hǎi zhòng shī míng。
瑞世祥麟出,朝阳彩凤鸣。ruì shì xiáng lín chū,cháo yáng cǎi fèng míng。
外台知暂驻,双佩早朝京。wài tái zhī zàn zhù,shuāng pèi zǎo cháo jīng。

南园对景偶书

朱诚泳

南园风色暖,二月已回春。nán yuán fēng sè nuǎn,èr yuè yǐ huí chūn。
宴笑皆文士,过从少俗人。yàn xiào jiē wén shì,guò cóng shǎo sú rén。
槛花红已遍,庭草绿初匀。kǎn huā hóng yǐ biàn,tíng cǎo lǜ chū yún。
富贵非吾事,韶光过眼新。fù guì fēi wú shì,sháo guāng guò yǎn xīn。

送郭上舍使云南回京

朱诚泳

乃祖吾藩相,而孙上舍生。nǎi zǔ wú fān xiāng,ér sūn shàng shě shēng。
一门贤子弟,三辅旧家声。yī mén xián zi dì,sān fǔ jiù jiā shēng。
僰道羊肠险,秦关马足轻。bó dào yáng cháng xiǎn,qín guān mǎ zú qīng。
圣朝科目重,莫负读书名。shèng cháo kē mù zhòng,mò fù dú shū míng。

人日喜晴

朱诚泳

浃旬阴忽散,楼雪尽融城。jiā xún yīn hū sàn,lóu xuě jǐn róng chéng。
花缕迎新快,梅妆带艳明。huā lǚ yíng xīn kuài,méi zhuāng dài yàn míng。
最灵今日兆,偏胜往年情。zuì líng jīn rì zhào,piān shèng wǎng nián qíng。
更喜儿童唱,家家醉太平。gèng xǐ ér tóng chàng,jiā jiā zuì tài píng。

探春

朱诚泳

天上星杓转,东园景若何。tiān shàng xīng biāo zhuǎn,dōng yuán jǐng ruò hé。
渐看生意满,顿觉赏心多。jiàn kàn shēng yì mǎn,dùn jué shǎng xīn duō。
浅碧山舒黛,新黄柳破鹅。qiǎn bì shān shū dài,xīn huáng liǔ pò é。
催花人火急,不惜马蹄过。cuī huā rén huǒ jí,bù xī mǎ tí guò。

汉中八景为朱景云宪副作汉台春望

朱诚泳

炎汉兴王地,千年尚有台。yán hàn xīng wáng dì,qiān nián shàng yǒu tái。
江山犹似昨,人事重堪哀。jiāng shān yóu shì zuó,rén shì zhòng kān āi。
鸟向离宫没,花从旧苑开。niǎo xiàng lí gōng méi,huā cóng jiù yuàn kāi。
不知东向日,谁塞汉中来。bù zhī dōng xiàng rì,shuí sāi hàn zhōng lái。

汉中八景为朱景云宪副作汉台春望

朱诚泳

上将坛犹在,荒凉带夕晖。shàng jiāng tán yóu zài,huāng liáng dài xī huī。
兴刘功不赏,灭项事成非。xīng liú gōng bù shǎng,miè xiàng shì chéng fēi。
彻说真难夺,豨谋可独归。chè shuō zhēn nán duó,xī móu kě dú guī。
自王疑莫解,况复与期违。zì wáng yí mò jiě,kuàng fù yǔ qī wéi。

汉中八景为朱景云宪副作汉台春望

朱诚泳

萧相追韩处,遗踪尚可攀。xiāo xiāng zhuī hán chù,yí zōng shàng kě pān。
拿云龙易失,出柙虎重还。ná yún lóng yì shī,chū xiá hǔ zhòng hái。
曙色催飞骑,清光照壮颜。shǔ sè cuī fēi qí,qīng guāng zhào zhuàng yán。
向来非国士,何意出秦关。xiàng lái fēi guó shì,hé yì chū qín guān。

汉中八景为朱景云宪副作汉台春望

朱诚泳

薄暮山逾好,凭高眼界空。báo mù shān yú hǎo,píng gāo yǎn jiè kōng。
岚光真可掬,倒影抑何穷。lán guāng zhēn kě jū,dào yǐng yì hé qióng。
万壑澄江紫,千林带叶红。wàn hè chéng jiāng zǐ,qiān lín dài yè hóng。
行人思往事,立马问褒中。xíng rén sī wǎng shì,lì mǎ wèn bāo zhōng。

汉中八景为朱景云宪副作汉台春望

朱诚泳

宝色风霜古,颓檐老瓦催。bǎo sè fēng shuāng gǔ,tuí yán lǎo wǎ cuī。
碑文多剥落,山势独崔嵬。bēi wén duō bō luò,shān shì dú cuī wéi。
宿鸟惊还定,游僧去复回。sù niǎo jīng hái dìng,yóu sēng qù fù huí。
人间经几劫,地下有馀灰。rén jiān jīng jǐ jié,dì xià yǒu yú huī。
1210«3456789»