古诗词

予登翠微爱其秀拔纵目久之有寺僧进曰山之绝顶自南而望其千岩万壑虽善绘者莫尽其妙予因命肩舆直造其巅一视果如僧之所言清兴溢发即成七言古诗一首

朱诚泳

翠微雨过芙蓉湿,我兴悠然思适适。cuì wēi yǔ guò fú róng shī,wǒ xīng yōu rán sī shì shì。
买山直欲捐万金,况是生平有诗癖。mǎi shān zhí yù juān wàn jīn,kuàng shì shēng píng yǒu shī pǐ。
帖帖肩舆到上头,凭高四顾凉飕飕。tiē tiē jiān yú dào shàng tóu,píng gāo sì gù liáng sōu sōu。
终南太白拥晴翠,渭源一线沿川流。zhōng nán tài bái yōng qíng cuì,wèi yuán yī xiàn yán chuān liú。
忆昔唐皇来避热,万户千门巢嵽嵲。yì xī táng huáng lái bì rè,wàn hù qiān mén cháo dié niè。
有时云雾失炎精,六月寒风搅飞雪。yǒu shí yún wù shī yán jīng,liù yuè hán fēng jiǎo fēi xuě。
吾驾兹晨为一停,等闲呵护烦山灵。wú jià zī chén wèi yī tíng,děng xián hē hù fán shān líng。
分明坐我古图画,何须点染呼丹青。fēn míng zuò wǒ gǔ tú huà,hé xū diǎn rǎn hū dān qīng。
移床更入晴岚里,为爱松声忘坐起。yí chuáng gèng rù qíng lán lǐ,wèi ài sōng shēng wàng zuò qǐ。
自是吾家道气浓,涤尽胸中几渣滓。zì shì wú jiā dào qì nóng,dí jǐn xiōng zhōng jǐ zhā zǐ。
坐久欲归归未得,忽讶片云头上黑。zuò jiǔ yù guī guī wèi dé,hū yà piàn yún tóu shàng hēi。
知是山灵催我诗,一笑留题许镌刻。zhī shì shān líng cuī wǒ shī,yī xiào liú tí xǔ juān kè。
来来车马更迟迟,好山一路还相随。lái lái chē mǎ gèng chí chí,hǎo shān yī lù hái xiāng suí。
从行宾从拥矛槊,能无和我登山诗。cóng xíng bīn cóng yōng máo shuò,néng wú hé wǒ dēng shān shī。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

招丘仲玉大参弹琴

朱诚泳

怪石当阶露未干,小轩松竹溢清寒。guài shí dāng jiē lù wèi gàn,xiǎo xuān sōng zhú yì qīng hán。
闲来欲洗尘埃耳,莫惜云泉为一弹。xián lái yù xǐ chén āi ěr,mò xī yún quán wèi yī dàn。

次娄克让宪副咏梅韵

朱诚泳

一种幽芳占早春,雪中谁是看花人。yī zhǒng yōu fāng zhàn zǎo chūn,xuě zhōng shuí shì kàn huā rén。
暗香疏影吟边趣,只许逋仙为写真。àn xiāng shū yǐng yín biān qù,zhǐ xǔ bū xiān wèi xiě zhēn。

次娄克让宪副咏梅韵

朱诚泳

一树寒梅冒雪开,看梅高士未曾来。yī shù hán méi mào xuě kāi,kàn méi gāo shì wèi céng lái。
空庭岁晚无聊赖,索笑巡檐日几回。kōng tíng suì wǎn wú liáo lài,suǒ xiào xún yán rì jǐ huí。

滹沱冰合

朱诚泳

浪说河冰肯信然,流澌不动果冰坚。làng shuō hé bīng kěn xìn rán,liú sī bù dòng guǒ bīng jiān。
非关天意怜王霸,汉业中兴本在天。fēi guān tiān yì lián wáng bà,hàn yè zhōng xīng běn zài tiān。

蚕妇

朱诚泳

脂粉无心懒去施,求桑常恐饲蚕迟。zhī fěn wú xīn lǎn qù shī,qiú sāng cháng kǒng sì cán chí。
绮罗多少红楼女,睡熟纱窗日上时。qǐ luó duō shǎo hóng lóu nǚ,shuì shú shā chuāng rì shàng shí。

春迟

朱诚泳

东风酿雪觉春迟,不见鹅黄上柳枝。dōng fēng niàng xuě jué chūn chí,bù jiàn é huáng shàng liǔ zhī。
闭户试听三夜雨,满庭芳草绿差差。bì hù shì tīng sān yè yǔ,mǎn tíng fāng cǎo lǜ chà chà。

初度日思祖母陈太妃

朱诚泳

初度人人绮宴开,我逢初度不胜哀。chū dù rén rén qǐ yàn kāi,wǒ féng chū dù bù shèng āi。
慈颜一去无消息,忍对南山泻寿杯。cí yán yī qù wú xiāo xī,rěn duì nán shān xiè shòu bēi。

春睡美人画

朱诚泳

绣罢鸳鸯午睡浓,香销金鸭绮疏封。xiù bà yuān yāng wǔ shuì nóng,xiāng xiāo jīn yā qǐ shū fēng。
渚宫有梦怜朝暮,飞下巫山第几峰。zhǔ gōng yǒu mèng lián cháo mù,fēi xià wū shān dì jǐ fēng。

春恨

朱诚泳

镇日凝妆倚画楼,黛眉蹙损远山愁。zhèn rì níng zhuāng yǐ huà lóu,dài méi cù sǔn yuǎn shān chóu。
边尘未息征夫远,只恐青春误白头。biān chén wèi xī zhēng fū yuǎn,zhǐ kǒng qīng chūn wù bái tóu。

东园即事

朱诚泳

绣幄雕阑护晓寒,万千红紫半瓓珊。xiù wò diāo lán hù xiǎo hán,wàn qiān hóng zǐ bàn làn shān。
呼童点检春多少,花事相将到牡丹。hū tóng diǎn jiǎn chūn duō shǎo,huā shì xiāng jiāng dào mǔ dān。

红牡丹

朱诚泳

天风吹破锦云团,凉沁胭脂露未干。tiān fēng chuī pò jǐn yún tuán,liáng qìn yān zhī lù wèi gàn。
好似玉环妆束罢,绛罗衫袖拂阑干。hǎo shì yù huán zhuāng shù bà,jiàng luó shān xiù fú lán gàn。

白牡丹

朱诚泳

素娥乘月下琼楼,脱却天香紫绮裘。sù é chéng yuè xià qióng lóu,tuō què tiān xiāng zǐ qǐ qiú。
游遍洛阳无伴侣,凌风骑鹤到扬州。yóu biàn luò yáng wú bàn lǚ,líng fēng qí hè dào yáng zhōu。

黄牡丹

朱诚泳

姚家一种殿群芳,不学宫妆学道妆。yáo jiā yī zhǒng diàn qún fāng,bù xué gōng zhuāng xué dào zhuāng。
秀毓中央颜色正,品题无忝作花王。xiù yù zhōng yāng yán sè zhèng,pǐn tí wú tiǎn zuò huā wáng。

登楼

朱诚泳

闲来不忍倚危楼,一度凭高一泪流。xián lái bù rěn yǐ wēi lóu,yī dù píng gāo yī lèi liú。
极目青山斜照里,寒烟衰草接松楸。jí mù qīng shān xié zhào lǐ,hán yān shuāi cǎo jiē sōng qiū。

小景画

朱诚泳

抱琴散步碧山幽,万壑千岩爽气浮。bào qín sàn bù bì shān yōu,wàn hè qiān yán shuǎng qì fú。
一个茅亭无斗大,如何著得许多秋。yī gè máo tíng wú dòu dà,rú hé zhù dé xǔ duō qiū。