古诗词

减字木兰花

纳兰性德

烛花摇影,冷透疏衾刚欲醒。zhú huā yáo yǐng,lěng tòu shū qīn gāng yù xǐng。
待不思量,不许孤眠不断肠。dài bù sī liàng,bù xǔ gū mián bù duàn cháng。
茫茫碧落,天上人间情一诺。máng máng bì luò,tiān shàng rén jiān qíng yī nuò。
银汉难通,稳耐风波愿始从。yín hàn nán tōng,wěn nài fēng bō yuàn shǐ cóng。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

梦江南

纳兰性德

昏鸦尽,小立恨因谁?急雪乍翻香阁絮,轻风吹到胆瓶梅,心字已成灰。hūn yā jǐn,xiǎo lì hèn yīn shuí?jí xuě zhà fān xiāng gé xù,qīng fēng chuī dào dǎn píng méi,xīn zì yǐ chéng huī。

虞美人

纳兰性德

银床淅沥青梧老,屧粉秋蛩扫。yín chuáng xī lì qīng wú lǎo,xiè fěn qiū qióng sǎo。
采香行处蹙连钱,拾得翠翘何恨不能言。cǎi xiāng xíng chù cù lián qián,shí dé cuì qiào hé hèn bù néng yán。
回廊一寸相思地,落月成孤倚。huí láng yī cùn xiāng sī dì,luò yuè chéng gū yǐ。
背灯和月就花阴,已是十年踪迹十年心。bèi dēng hé yuè jiù huā yīn,yǐ shì shí nián zōng jì shí nián xīn。

摊破浣溪沙

纳兰性德

风絮飘残已化萍,泥莲刚倩藕丝萦。fēng xù piāo cán yǐ huà píng,ní lián gāng qiàn ǒu sī yíng。
珍重别拈香一瓣,记前生。zhēn zhòng bié niān xiāng yī bàn,jì qián shēng。
人到情多情转薄,而今真个悔多情。rén dào qíng duō qíng zhuǎn báo,ér jīn zhēn gè huǐ duō qíng。
又到断肠回首处,泪偷零。yòu dào duàn cháng huí shǒu chù,lèi tōu líng。

临江仙·寒柳

纳兰性德

飞絮飞花何处是,层冰积雪摧残,疏疏一树五更寒。fēi xù fēi huā hé chù shì,céng bīng jī xuě cuī cán,shū shū yī shù wǔ gèng hán。
爱他明月好,憔悴也相关。ài tā míng yuè hǎo,qiáo cuì yě xiāng guān。
最是繁丝摇落后,转教人忆春山。zuì shì fán sī yáo luò hòu,zhuǎn jiào rén yì chūn shān。
湔裙梦断续应难。jiān qún mèng duàn xù yīng nán。
西风多少恨,吹不散眉弯。xī fēng duō shǎo hèn,chuī bù sàn méi wān。

摸鱼儿·午日雨眺

纳兰性德

涨痕添、半篙柔绿,蒲梢荇叶无数。zhǎng hén tiān bàn gāo róu lǜ,pú shāo xìng yè wú shù。
台榭空蒙烟柳暗,白鸟衔鱼欲舞。tái xiè kōng méng yān liǔ àn,bái niǎo xián yú yù wǔ。
红桥路,正一派、画船萧鼓中流住。hóng qiáo lù,zhèng yī pài huà chuán xiāo gǔ zhōng liú zhù。
呕哑柔橹,又早拂新荷,沿堤忽转,冲破翠钱雨。ǒu yǎ róu lǔ,yòu zǎo fú xīn hé,yán dī hū zhuǎn,chōng pò cuì qián yǔ。
蒹葭渚,不减潇湘深处。jiān jiā zhǔ,bù jiǎn xiāo xiāng shēn chù。
霏霏漠漠如雾,滴成一片鲛人泪,也似汨罗投赋。fēi fēi mò mò rú wù,dī chéng yī piàn jiāo rén lèi,yě shì mì luó tóu fù。
愁难谱,只彩线、香菰脉脉成千古。chóu nán pǔ,zhǐ cǎi xiàn xiāng gū mài mài chéng qiān gǔ。
伤心莫语,记那日旗亭,水嬉散尽,中酒阻风去。shāng xīn mò yǔ,jì nà rì qí tíng,shuǐ xī sàn jǐn,zhōng jiǔ zǔ fēng qù。

临江仙·永平道中

纳兰性德

独客单衾谁念我,晓来凉雨飕飕。dú kè dān qīn shuí niàn wǒ,xiǎo lái liáng yǔ sōu sōu。
缄书欲寄又还休,个浓憔悴,禁得更添愁。jiān shū yù jì yòu hái xiū,gè nóng qiáo cuì,jìn dé gèng tiān chóu。
曾记年年三月病,而今病向深秋。céng jì nián nián sān yuè bìng,ér jīn bìng xiàng shēn qiū。
庐龙风景白人头,药炉烟里,支枕听河流。lú lóng fēng jǐng bái rén tóu,yào lú yān lǐ,zhī zhěn tīng hé liú。

满江红·茅屋新成,却赋

纳兰性德

问我何心?却构此、三楹茅屋。wèn wǒ hé xīn?què gòu cǐ sān yíng máo wū。
可学得、海鸥无事,闲飞闲宿。kě xué dé hǎi ōu wú shì,xián fēi xián sù。
百感都随流水去,一身还被浮名束。bǎi gǎn dōu suí liú shuǐ qù,yī shēn hái bèi fú míng shù。
误东风、迟日杏花天,红牙曲。wù dōng fēng chí rì xìng huā tiān,hóng yá qū。
尘土梦,蕉中鹿。chén tǔ mèng,jiāo zhōng lù。
翻覆手,看棋局。fān fù shǒu,kàn qí jú。
且耽闲殢酒,消他薄福。qiě dān xián tì jiǔ,xiāo tā báo fú。
雪后谁遮檐角翠,雨余好种墙阴绿。xuě hòu shuí zhē yán jiǎo cuì,yǔ yú hǎo zhǒng qiáng yīn lǜ。
有些些、欲说向寒宵,西窗烛。yǒu xiē xiē yù shuō xiàng hán xiāo,xī chuāng zhú。

采桑子·塞上咏雪花

纳兰性德

非关癖爱轻模样,冷处偏佳。fēi guān pǐ ài qīng mó yàng,lěng chù piān jiā。
别有根芽,不是人间富贵花。bié yǒu gēn yá,bù shì rén jiān fù guì huā。
谢娘别后谁能惜,飘泊天涯。xiè niáng bié hòu shuí néng xī,piāo pō tiān yá。
寒月悲笳,万里西风瀚海沙。hán yuè bēi jiā,wàn lǐ xī fēng hàn hǎi shā。

南乡子·为亡妇题照

纳兰性德

泪咽却无声,只向从前悔薄情。lèi yàn què wú shēng,zhǐ xiàng cóng qián huǐ báo qíng。
凭仗丹青重省识,盈盈,一片伤心画不成。píng zhàng dān qīng zhòng shěng shí,yíng yíng,yī piàn shāng xīn huà bù chéng。
别语忒分明,午夜鹣鹣梦早醒。bié yǔ tè fēn míng,wǔ yè jiān jiān mèng zǎo xǐng。
卿自早醒侬自梦,更更,泣尽风檐夜雨铃。qīng zì zǎo xǐng nóng zì mèng,gèng gèng,qì jǐn fēng yán yè yǔ líng。

于中好

纳兰性德

独背残阳上小楼,谁家玉笛韵偏幽。dú bèi cán yáng shàng xiǎo lóu,shuí jiā yù dí yùn piān yōu。
一行白雁遥天暮,几点黄花满地秋。yī xíng bái yàn yáo tiān mù,jǐ diǎn huáng huā mǎn dì qiū。
惊节序,叹沉浮,秾华如梦水东流。jīng jié xù,tàn chén fú,nóng huá rú mèng shuǐ dōng liú。
人间所事堪惆怅,莫向横塘问旧游。rén jiān suǒ shì kān chóu chàng,mò xiàng héng táng wèn jiù yóu。

虞美人·秋夕信步

纳兰性德

愁痕满地无人省,露湿琅玕影。chóu hén mǎn dì wú rén shěng,lù shī láng gān yǐng。
闲阶小立倍荒凉。xián jiē xiǎo lì bèi huāng liáng。
还剩旧时月色在潇湘。hái shèng jiù shí yuè sè zài xiāo xiāng。
薄情转是多情累,曲曲柔肠碎。báo qíng zhuǎn shì duō qíng lèi,qū qū róu cháng suì。
红笺向壁字模糊,忆共灯前呵手为伊书。hóng jiān xiàng bì zì mó hú,yì gòng dēng qián hē shǒu wèi yī shū。

浣溪沙·伏雨朝寒愁不胜

纳兰性德

伏雨朝寒愁不胜,那能还傍杏花行,去年高摘斗轻盈。fú yǔ cháo hán chóu bù shèng,nà néng hái bàng xìng huā xíng,qù nián gāo zhāi dòu qīng yíng。
漫惹炉烟双袖紫,空将酒晕一衫青,人间何处问多情。màn rě lú yān shuāng xiù zǐ,kōng jiāng jiǔ yūn yī shān qīng,rén jiān hé chù wèn duō qíng。

梦江南·江南好

纳兰性德

【其一】
江南好,建业旧长安。jiāng nán hǎo,jiàn yè jiù zhǎng ān。
紫盖忽临双鷁渡,翠华争拥六龙看。zǐ gài hū lín shuāng yì dù,cuì huá zhēng yōng liù lóng kàn。
雄丽却高寒。xióng lì què gāo hán。
【其二】
江南好,城阙尚嵯峨。jiāng nán hǎo,chéng quē shàng cuó é。
故物陵前惟石马,遗踪陌上有铜驼。gù wù líng qián wéi shí mǎ,yí zōng mò shàng yǒu tóng tuó。
玉树夜深歌。yù shù yè shēn gē。
【其三】
江南好,怀古意谁传。jiāng nán hǎo,huái gǔ yì shuí chuán。
燕子矶头红蓼月,乌衣巷口绿杨烟。yàn zi jī tóu hóng liǎo yuè,wū yī xiàng kǒu lǜ yáng yān。
风景忆当年。fēng jǐng yì dāng nián。
【其四】
江南好,虎阜晚秋天。jiāng nán hǎo,hǔ fù wǎn qiū tiān。
山水总归诗格秀,笙萧恰称语音圆。shān shuǐ zǒng guī shī gé xiù,shēng xiāo qià chēng yǔ yīn yuán。
谁在木兰船。shuí zài mù lán chuán。
【其五】
江南好,真个到梁溪。jiāng nán hǎo,zhēn gè dào liáng xī。
一幅云林高士画,数行泉石故人题。yī fú yún lín gāo shì huà,shù xíng quán shí gù rén tí。
还似梦游非。hái shì mèng yóu fēi。
【其六】
江南好,水是二泉清。jiāng nán hǎo,shuǐ shì èr quán qīng。
味永出山那得浊,名高有锡更谁争。wèi yǒng chū shān nà dé zhuó,míng gāo yǒu xī gèng shuí zhēng。
何必让中泠。hé bì ràng zhōng líng。
【其七】
江南好,佳丽数维扬。jiāng nán hǎo,jiā lì shù wéi yáng。
自是琼花偏得月,那应金粉不兼香。zì shì qióng huā piān dé yuè,nà yīng jīn fěn bù jiān xiāng。
谁与话清凉。shuí yǔ huà qīng liáng。
【其八】
江南好,铁瓮古南徐。jiāng nán hǎo,tiě wèng gǔ nán xú。
立马江山千里目,射蛟风雨百灵趋。lì mǎ jiāng shān qiān lǐ mù,shè jiāo fēng yǔ bǎi líng qū。
北顾更踌躇。běi gù gèng chóu chú。
【其九】
江南好,一片妙高云。jiāng nán hǎo,yī piàn miào gāo yún。
砚北峰峦米外史,屏间楼阁李将军。yàn běi fēng luán mǐ wài shǐ,píng jiān lóu gé lǐ jiāng jūn。
金碧矗斜曛。jīn bì chù xié xūn。
【其十】
江南好,何处异京华。jiāng nán hǎo,hé chù yì jīng huá。
香散翠帘多在水,绿残红叶胜于花。xiāng sàn cuì lián duō zài shuǐ,lǜ cán hóng yè shèng yú huā。
无事避风沙。wú shì bì fēng shā。

蝶恋花·萧瑟兰成看老去

纳兰性德

萧瑟兰成看老去。xiāo sè lán chéng kàn lǎo qù。
为怕多情,不作怜花句。wèi pà duō qíng,bù zuò lián huā jù。
阁泪倚花愁不语,暗香飘尽知何处。gé lèi yǐ huā chóu bù yǔ,àn xiāng piāo jǐn zhī hé chù。
重到旧时明月路。zhòng dào jiù shí míng yuè lù。
袖口香寒,心比秋莲苦。xiù kǒu xiāng hán,xīn bǐ qiū lián kǔ。
休说生生花里住,惜花人去花无主。xiū shuō shēng shēng huā lǐ zhù,xī huā rén qù huā wú zhǔ。

浣溪沙·谁道飘零不可怜

纳兰性德

谁道飘零不可怜,旧游时节好花天。shuí dào piāo líng bù kě lián,jiù yóu shí jié hǎo huā tiān。
断肠人去自经年。duàn cháng rén qù zì jīng nián。
一片晕红才着雨,几丝柔绿乍和烟。yī piàn yūn hóng cái zhe yǔ,jǐ sī róu lǜ zhà hé yān。
倩魂销尽夕阳前。qiàn hún xiāo jǐn xī yáng qián。
3501234567»