古诗词

邯郸曲

朱诚泳

邯郸女儿真如花,手梳云髻盘双鸦。hán dān nǚ ér zhēn rú huā,shǒu shū yún jì pán shuāng yā。
红裙翠袖黄金束,春山画出蛾眉绿。hóng qún cuì xiù huáng jīn shù,chūn shān huà chū é méi lǜ。
芳年才及破瓜馀,除却嫦娥皆不如。fāng nián cái jí pò guā yú,chú què cháng é jiē bù rú。
弱不胜衣体轻薄,唾花疑是珍珠落。ruò bù shèng yī tǐ qīng báo,tuò huā yí shì zhēn zhū luò。
闷来斜倚碧纱窗,自拾青梅打飞雀。mèn lái xié yǐ bì shā chuāng,zì shí qīng méi dǎ fēi què。
秋千墙外有人游,隔花一见争相求。qiū qiān qiáng wài yǒu rén yóu,gé huā yī jiàn zhēng xiāng qiú。
却恨娇痴嫁人早,誓与卿卿永相好。què hèn jiāo chī jià rén zǎo,shì yǔ qīng qīng yǒng xiāng hǎo。
春风夜夜芙蓉幔,酒醒扶头厌珍馔。chūn fēng yè yè fú róng màn,jiǔ xǐng fú tóu yàn zhēn zhuàn。
锦堂鱼水日追欢,讵管流年暗中换。jǐn táng yú shuǐ rì zhuī huān,jù guǎn liú nián àn zhōng huàn。
比邻有女嫁农家,蚕事才成又绩麻。bǐ lín yǒu nǚ jià nóng jiā,cán shì cái chéng yòu jì má。
日午馌田助耕作,麻丝输尽无衣著。rì wǔ yè tián zhù gēng zuò,má sī shū jǐn wú yī zhù。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

二月见梅

朱诚泳

花开常是在严冬,今岁开当二月中。huā kāi cháng shì zài yán dōng,jīn suì kāi dāng èr yuè zhōng。
只恐已忘松竹旧,错将贞白斗春红。zhǐ kǒng yǐ wàng sōng zhú jiù,cuò jiāng zhēn bái dòu chūn hóng。

朱诚泳

分来秋气夜漙漙,泻入仙人掌上盘。fēn lái qiū qì yè tuán tuán,xiè rù xiān rén zhǎng shàng pán。
玉屑和餐成底事,茂陵衰草不胜寒。yù xiè hé cān chéng dǐ shì,mào líng shuāi cǎo bù shèng hán。

银河

朱诚泳

冷浸瑶空淡欲流,素光如练夜横秋。lěng jìn yáo kōng dàn yù liú,sù guāng rú liàn yè héng qiū。
月明乌鹊南飞去,疑是成桥度女牛。yuè míng wū què nán fēi qù,yí shì chéng qiáo dù nǚ niú。

春宴

朱诚泳

生色屏风四面开,春风都入管弦来。shēng sè píng fēng sì miàn kāi,chūn fēng dōu rù guǎn xián lái。
樽前健在休辞醉,无数飞花落酒杯。zūn qián jiàn zài xiū cí zuì,wú shù fēi huā luò jiǔ bēi。

登斗宝台

朱诚泳

肩舆隐隐陟崔嵬,笑问秦人斗宝台。jiān yú yǐn yǐn zhì cuī wéi,xiào wèn qín rén dòu bǎo tái。
胜负千年同一梦,东风惟有野花开。shèng fù qiān nián tóng yī mèng,dōng fēng wéi yǒu yě huā kāi。

渊明赏菊图

朱诚泳

解印初从栗里归,壶觞日日醉东篱。jiě yìn chū cóng lì lǐ guī,hú shāng rì rì zuì dōng lí。
门前五柳俱摇落,只有黄花是故知。mén qián wǔ liǔ jù yáo luò,zhǐ yǒu huáng huā shì gù zhī。

送人之云中

朱诚泳

红亭绿酒郁金香,灞岸西风水气凉。hóng tíng lǜ jiǔ yù jīn xiāng,bà àn xī fēng shuǐ qì liáng。
极目云中千里外,鸟飞不尽塞天长。jí mù yún zhōng qiān lǐ wài,niǎo fēi bù jǐn sāi tiān zhǎng。

画马

朱诚泳

千金骏骨异寻常,绝漠曾经百战场。qiān jīn jùn gǔ yì xún cháng,jué mò céng jīng bǎi zhàn chǎng。
四海于今幸无事,任渠刍牧华山阳。sì hǎi yú jīn xìng wú shì,rèn qú chú mù huá shān yáng。

听郑生弹琴

朱诚泳

分明流水与高山,清响泠泠入指寒。fēn míng liú shuǐ yǔ gāo shān,qīng xiǎng líng líng rù zhǐ hán。
仿佛九皋明月夜,声声鹤唳海天宽。fǎng fú jiǔ gāo míng yuè yè,shēng shēng hè lì hǎi tiān kuān。

有怀娄克让

朱诚泳

别来日日动遐思,又值西风过雁时。bié lái rì rì dòng xiá sī,yòu zhí xī fēng guò yàn shí。
门掩空斋人寂静,芭蕉叶底坐题诗。mén yǎn kōng zhāi rén jì jìng,bā jiāo yè dǐ zuò tí shī。

有怀娄克让

朱诚泳

碧荷池畔赤阑东,此地曾留坐晚风。bì hé chí pàn chì lán dōng,cǐ dì céng liú zuò wǎn fēng。
今日却成千里别,何时相对一尊同。jīn rì què chéng qiān lǐ bié,hé shí xiāng duì yī zūn tóng。

有怀娄克让

朱诚泳

判别俄惊半载馀,驰情今日倍如初。pàn bié é jīng bàn zài yú,chí qíng jīn rì bèi rú chū。
西风吹起南来雁,带得秋空一纸书。xī fēng chuī qǐ nán lái yàn,dài dé qiū kōng yī zhǐ shū。

有怀娄克让

朱诚泳

百尺高楼倚暮云,西风落叶正纷纷。bǎi chǐ gāo lóu yǐ mù yún,xī fēng luò yè zhèng fēn fēn。
情怀对此偏萧索,无那悲秋又忆君。qíng huái duì cǐ piān xiāo suǒ,wú nà bēi qiū yòu yì jūn。

有怀娄克让

朱诚泳

会晤从来未可期,只凭诗句写相思。huì wù cóng lái wèi kě qī,zhǐ píng shī jù xiě xiāng sī。
春来驿使多西去,好把梅花寄一枝。chūn lái yì shǐ duō xī qù,hǎo bǎ méi huā jì yī zhī。

游兴善寺

朱诚泳

迢迢一径绿苔封,步入烟霞杳霭中。tiáo tiáo yī jìng lǜ tái fēng,bù rù yān xiá yǎo ǎi zhōng。
丈室老禅忘色相,庭前红杏自东风。zhàng shì lǎo chán wàng sè xiāng,tíng qián hóng xìng zì dōng fēng。