古诗词

艳歌行

朱诚泳

秦家有好女,婉娈字罗敷。qín jiā yǒu hǎo nǚ,wǎn luán zì luó fū。
父怜母更惜,深闺谁敢谋。fù lián mǔ gèng xī,shēn guī shuí gǎn móu。
十二初养发,十三渐知羞。shí èr chū yǎng fā,shí sān jiàn zhī xiū。
十四正垂髫,十五乃上头。shí sì zhèng chuí tiáo,shí wǔ nǎi shàng tóu。
娇痴十八九,明媚擅风流。jiāo chī shí bā jiǔ,míng mèi shàn fēng liú。
于时嫁千乘,好合胶漆投。yú shí jià qiān chéng,hǎo hé jiāo qī tóu。
夫妇两兼美,姿容万不侔。fū fù liǎng jiān měi,zī róng wàn bù móu。
耳珰明月珠,裙带黄金钩。ěr dāng míng yuè zhū,qún dài huáng jīn gōu。
明眸剪秋水,秀色照秦楼。míng móu jiǎn qiū shuǐ,xiù sè zhào qín lóu。
飞鸟见之堕,潜鱼见之浮。fēi niǎo jiàn zhī duò,qián yú jiàn zhī fú。
病者见之起,去者见之留。bìng zhě jiàn zhī qǐ,qù zhě jiàn zhī liú。
嗤嗤多往来,人人注罗敷。chī chī duō wǎng lái,rén rén zhù luó fū。
蒙夫不解睹,闻声亦随游。méng fū bù jiě dǔ,wén shēng yì suí yóu。
使君驱马来,一见意油油。shǐ jūn qū mǎ lái,yī jiàn yì yóu yóu。
踌蹰不能去,遣吏与之谋。chóu chú bù néng qù,qiǎn lì yǔ zhī móu。
黄金我所饶,而能共载不。huáng jīn wǒ suǒ ráo,ér néng gòng zài bù。
罗敷前谢吏,使君请归休。luó fū qián xiè lì,shǐ jūn qǐng guī xiū。
罗敷自有夫,堂堂千乘侯。luó fū zì yǒu fū,táng táng qiān chéng hóu。
使君自有妇,焉用桑中求。shǐ jūn zì yǒu fù,yān yòng sāng zhōng qiú。
夫妇贵有别,与君风马牛。fū fù guì yǒu bié,yǔ jūn fēng mǎ niú。
知君非浪子,妾身岂倡流。zhī jūn fēi làng zi,qiè shēn qǐ chàng liú。
宁将身中刃,断我舌下喉。níng jiāng shēn zhōng rèn,duàn wǒ shé xià hóu。
传言谢使君,罗敷乃罗敷。chuán yán xiè shǐ jūn,luó fū nǎi luó fū。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

予闻文王之作灵台盖以望氛祲察灾祥也且其倏然而成若神灵之所为者故以得名诗不云乎彼美人兮西方之人兮因经台下谩成一绝以寓景行之意云

朱诚泳

摇摇小辇过灵台,为忆周文一怆怀。yáo yáo xiǎo niǎn guò líng tái,wèi yì zhōu wén yī chuàng huái。
盛代不劳闲望气,朝阳时有凤凰来。shèng dài bù láo xián wàng qì,cháo yáng shí yǒu fèng huáng lái。

灵台之下有灵沼焉然物换星移而无复于牣之兴因太息久之亦成一绝

朱诚泳

垂鞭信马日西斜,灵沼吟看起叹嗟。chuí biān xìn mǎ rì xī xié,líng zhǎo yín kàn qǐ tàn jiē。
鱼鳖成尘春水涸,年年惟见长桑麻。yú biē chéng chén chūn shuǐ hé,nián nián wéi jiàn zhǎng sāng má。

予过造书台远怀苍颉因睹空阶鸟迹而犹讶其造书时也夫何鸟篆既远而字体变化真如浮云矣彼以俗书逞遒媚者得不知所自欤因成一绝姑以吊造书者云

朱诚泳

凿开大块日支离,混沌元来死不知。záo kāi dà kuài rì zhī lí,hùn dùn yuán lái sǐ bù zhī。
山寺空阶遗鸟篆,相看犹似造书时。shān sì kōng jiē yí niǎo zhuàn,xiāng kàn yóu shì zào shū shí。

细柳营实汉文劳军之地也予读汉史而追思其事若亚夫者可谓真将军矣彼棘门灞上之军有如儿戏者岂可同日而语哉因成一绝以吊亚夫云

朱诚泳

赐复捐租久罢兵,将军身后只空营。cì fù juān zū jiǔ bà bīng,jiāng jūn shēn hòu zhǐ kōng yíng。
棘门灞上俱尘土,青史何劳纪姓名。jí mén bà shàng jù chén tǔ,qīng shǐ hé láo jì xìng míng。

予过灞桥偶思郑綮之事可发一笑今春和景物明媚若给予诗料者然而清兴满怀自不可遏又何必在于风雪中耶漫成二绝以资谈柄

朱诚泳

官桥烟柳绿丝丝,折尽长条为别离。guān qiáo yān liǔ lǜ sī sī,zhé jǐn zhǎng tiáo wèi bié lí。
桥上行人桥下水,滔滔何事日奔驰。qiáo shàng xíng rén qiáo xià shuǐ,tāo tāo hé shì rì bēn chí。

予过灞桥偶思郑綮之事可发一笑今春和景物明媚若给予诗料者然而清兴满怀自不可遏又何必在于风雪中耶漫成二绝以资谈柄

朱诚泳

信马东风鸟乱呼,长桥烟柳晚模糊。xìn mǎ dōng fēng niǎo luàn hū,zhǎng qiáo yān liǔ wǎn mó hú。
何当添个骑驴叟,妆点诗家入画图。hé dāng tiān gè qí lǘ sǒu,zhuāng diǎn shī jiā rù huà tú。

骊山怀古悼周幽也

朱诚泳

不见山头再举烽,断霞遥映夕阳红。bù jiàn shān tóu zài jǔ fēng,duàn xiá yáo yìng xī yáng hóng。
申亡已兆东迁祸,奚啻妖姬一笑中。shēn wáng yǐ zhào dōng qiān huò,xī chì yāo jī yī xiào zhōng。

过鸿沟

朱诚泳

龙争虎战欲相吞,百二河山一剑分。lóng zhēng hǔ zhàn yù xiāng tūn,bǎi èr hé shān yī jiàn fēn。
楚汉兴亡均是梦,两抔寒土锁秋云。chǔ hàn xīng wáng jūn shì mèng,liǎng póu hán tǔ suǒ qiū yún。

过戏河有作

朱诚泳

流水无声伯业空,人言列国此争雄。liú shuǐ wú shēng bó yè kōng,rén yán liè guó cǐ zhēng xióng。
至今春雨桃花落,还似当年战血红。zhì jīn chūn yǔ táo huā luò,hái shì dāng nián zhàn xuè hóng。

宿华州

朱诚泳

历览河山喜胜游,暂停笳鼓宿名州。lì lǎn hé shān xǐ shèng yóu,zàn tíng jiā gǔ sù míng zhōu。
壮怀顿觉添诗思,不省尘埃客里愁。zhuàng huái dùn jué tiān shī sī,bù shěng chén āi kè lǐ chóu。

蓝田县之东有山高入云表甚秀拔予问从臣此山奚名有知者对曰此李唐仙人王顺登仙山因以一绝纪之

朱诚泳

蓝田咫尺接商颜,谁是丹成出世间。lán tián zhǐ chǐ jiē shāng yán,shuí shì dān chéng chū shì jiān。
老鹤无声人已远,白云空自锁空山。lǎo hè wú shēng rén yǐ yuǎn,bái yún kōng zì suǒ kōng shān。

向读三秦记闻周平王东迁见白鹿于此原以是得名予自辋川经此漫思往事而姑识之以诗

朱诚泳

周辙东迁叹黍离,巍然王业遽陵迟。zhōu zhé dōng qiān tàn shǔ lí,wēi rán wáng yè jù líng chí。
千年白鹿空原外,争似呦呦在囿时。qiān nián bái lù kōng yuán wài,zhēng shì yōu yōu zài yòu shí。

予宿石门清不能寐其所闻者野雉之鸣涧水之声而已因成一绝

朱诚泳

空翠侵人睡不成,夜深惟有野鸡鸣。kōng cuì qīn rén shuì bù chéng,yè shēn wéi yǒu yě jī míng。
翻怜车马明朝发,坐听潺潺涧水声。fān lián chē mǎ míng cháo fā,zuò tīng chán chán jiàn shuǐ shēng。

予既游天池行半舍登所谓五台山者爱其秀丽口占一绝

朱诚泳

攀援石磴上仙台,万壑晴岚午未开。pān yuán shí dèng shàng xiān tái,wàn hè qíng lán wǔ wèi kāi。
千尺长松云一片,半空惟有鹤飞来。qiān chǐ zhǎng sōng yún yī piàn,bàn kōng wéi yǒu hè fēi lái。

明日早发迤?山行其千态万状怪怪奇奇诚有如退之南山诗之所云者予素有山癖每涉于目甚悦于心不暇作长诗姑成七言四绝云

朱诚泳

宿雨晴来罨画张,重重螺髻拥穹苍。sù yǔ qíng lái yǎn huà zhāng,zhòng zhòng luó jì yōng qióng cāng。
数声啼鸟桃花落,一路东风涧水香。shù shēng tí niǎo táo huā luò,yī lù dōng fēng jiàn shuǐ xiāng。