古诗词

蛾眉怨

朱诚泳

君不见汉家天子偏多欲,万户千门犹未足。jūn bù jiàn hàn jiā tiān zi piān duō yù,wàn hù qiān mén yóu wèi zú。
巍峨宝殿饰黄金,磊磈琼楼镌白玉。wēi é bǎo diàn shì huáng jīn,lěi wěi qióng lóu juān bái yù。
个中宫女日无事,学得新翻合欢曲。gè zhōng gōng nǚ rì wú shì,xué dé xīn fān hé huān qū。
彩帐年年空御床,椒房夜夜闲红烛。cǎi zhàng nián nián kōng yù chuáng,jiāo fáng yè yè xián hóng zhú。
忽闻中使自天来,暗地低头笑口开。hū wén zhōng shǐ zì tiān lái,àn dì dī tóu xiào kǒu kāi。
蛾眉扶入车中去,凤诏先从马上回。é méi fú rù chē zhōng qù,fèng zhào xiān cóng mǎ shàng huí。
即夜承恩留侍寝,鸳鸯被拥珊瑚枕。jí yè chéng ēn liú shì qǐn,yuān yāng bèi yōng shān hú zhěn。
夜深明月上瑶台,梦回却怕窗风冷。yè shēn míng yuè shàng yáo tái,mèng huí què pà chuāng fēng lěng。
不意君心遽变迁,欲抛恩爱学神仙。bù yì jūn xīn jù biàn qiān,yù pāo ēn ài xué shén xiān。
金盘露和蓝田玉,石井冰生泰华莲。jīn pán lù hé lán tián yù,shí jǐng bīng shēng tài huá lián。
空闻龙辂亲封禅,何曾一接仙人面。kōng wén lóng lù qīn fēng chán,hé céng yī jiē xiān rén miàn。
渭河女子乳垂寻,持斋徒感天星见。wèi hé nǚ zi rǔ chuí xún,chí zhāi tú gǎn tiān xīng jiàn。
君心多欲岂仙才,钩弋枉死谁怜哉。jūn xīn duō yù qǐ xiān cái,gōu yì wǎng sǐ shuí lián zāi。
王母蟠桃真浪说,争如下诏罢轮台。wáng mǔ pán táo zhēn làng shuō,zhēng rú xià zhào bà lún tái。
琼阶人静生春草,可惜蛾眉坐中老。qióng jiē rén jìng shēng chūn cǎo,kě xī é méi zuò zhōng lǎo。
五利文成竟受诛,不见刘郎上蓬岛。wǔ lì wén chéng jìng shòu zhū,bù jiàn liú láng shàng péng dǎo。
宫车晚出南山去,吁嗟翻被求仙误。gōng chē wǎn chū nán shān qù,xū jiē fān bèi qiú xiān wù。
灵驾飘摇不可追,惟有悲风起陵树。líng jià piāo yáo bù kě zhuī,wéi yǒu bēi fēng qǐ líng shù。
人生岁月苦无多,汉宫一入成蹉跎。rén shēng suì yuè kǔ wú duō,hàn gōng yī rù chéng cuō tuó。
楚雨湘云归昨梦,刘郎刘郎如我何。chǔ yǔ xiāng yún guī zuó mèng,liú láng liú láng rú wǒ hé。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

予闻文王之作灵台盖以望氛祲察灾祥也且其倏然而成若神灵之所为者故以得名诗不云乎彼美人兮西方之人兮因经台下谩成一绝以寓景行之意云

朱诚泳

摇摇小辇过灵台,为忆周文一怆怀。yáo yáo xiǎo niǎn guò líng tái,wèi yì zhōu wén yī chuàng huái。
盛代不劳闲望气,朝阳时有凤凰来。shèng dài bù láo xián wàng qì,cháo yáng shí yǒu fèng huáng lái。

灵台之下有灵沼焉然物换星移而无复于牣之兴因太息久之亦成一绝

朱诚泳

垂鞭信马日西斜,灵沼吟看起叹嗟。chuí biān xìn mǎ rì xī xié,líng zhǎo yín kàn qǐ tàn jiē。
鱼鳖成尘春水涸,年年惟见长桑麻。yú biē chéng chén chūn shuǐ hé,nián nián wéi jiàn zhǎng sāng má。

予过造书台远怀苍颉因睹空阶鸟迹而犹讶其造书时也夫何鸟篆既远而字体变化真如浮云矣彼以俗书逞遒媚者得不知所自欤因成一绝姑以吊造书者云

朱诚泳

凿开大块日支离,混沌元来死不知。záo kāi dà kuài rì zhī lí,hùn dùn yuán lái sǐ bù zhī。
山寺空阶遗鸟篆,相看犹似造书时。shān sì kōng jiē yí niǎo zhuàn,xiāng kàn yóu shì zào shū shí。

细柳营实汉文劳军之地也予读汉史而追思其事若亚夫者可谓真将军矣彼棘门灞上之军有如儿戏者岂可同日而语哉因成一绝以吊亚夫云

朱诚泳

赐复捐租久罢兵,将军身后只空营。cì fù juān zū jiǔ bà bīng,jiāng jūn shēn hòu zhǐ kōng yíng。
棘门灞上俱尘土,青史何劳纪姓名。jí mén bà shàng jù chén tǔ,qīng shǐ hé láo jì xìng míng。

予过灞桥偶思郑綮之事可发一笑今春和景物明媚若给予诗料者然而清兴满怀自不可遏又何必在于风雪中耶漫成二绝以资谈柄

朱诚泳

官桥烟柳绿丝丝,折尽长条为别离。guān qiáo yān liǔ lǜ sī sī,zhé jǐn zhǎng tiáo wèi bié lí。
桥上行人桥下水,滔滔何事日奔驰。qiáo shàng xíng rén qiáo xià shuǐ,tāo tāo hé shì rì bēn chí。

予过灞桥偶思郑綮之事可发一笑今春和景物明媚若给予诗料者然而清兴满怀自不可遏又何必在于风雪中耶漫成二绝以资谈柄

朱诚泳

信马东风鸟乱呼,长桥烟柳晚模糊。xìn mǎ dōng fēng niǎo luàn hū,zhǎng qiáo yān liǔ wǎn mó hú。
何当添个骑驴叟,妆点诗家入画图。hé dāng tiān gè qí lǘ sǒu,zhuāng diǎn shī jiā rù huà tú。

骊山怀古悼周幽也

朱诚泳

不见山头再举烽,断霞遥映夕阳红。bù jiàn shān tóu zài jǔ fēng,duàn xiá yáo yìng xī yáng hóng。
申亡已兆东迁祸,奚啻妖姬一笑中。shēn wáng yǐ zhào dōng qiān huò,xī chì yāo jī yī xiào zhōng。

过鸿沟

朱诚泳

龙争虎战欲相吞,百二河山一剑分。lóng zhēng hǔ zhàn yù xiāng tūn,bǎi èr hé shān yī jiàn fēn。
楚汉兴亡均是梦,两抔寒土锁秋云。chǔ hàn xīng wáng jūn shì mèng,liǎng póu hán tǔ suǒ qiū yún。

过戏河有作

朱诚泳

流水无声伯业空,人言列国此争雄。liú shuǐ wú shēng bó yè kōng,rén yán liè guó cǐ zhēng xióng。
至今春雨桃花落,还似当年战血红。zhì jīn chūn yǔ táo huā luò,hái shì dāng nián zhàn xuè hóng。

宿华州

朱诚泳

历览河山喜胜游,暂停笳鼓宿名州。lì lǎn hé shān xǐ shèng yóu,zàn tíng jiā gǔ sù míng zhōu。
壮怀顿觉添诗思,不省尘埃客里愁。zhuàng huái dùn jué tiān shī sī,bù shěng chén āi kè lǐ chóu。

蓝田县之东有山高入云表甚秀拔予问从臣此山奚名有知者对曰此李唐仙人王顺登仙山因以一绝纪之

朱诚泳

蓝田咫尺接商颜,谁是丹成出世间。lán tián zhǐ chǐ jiē shāng yán,shuí shì dān chéng chū shì jiān。
老鹤无声人已远,白云空自锁空山。lǎo hè wú shēng rén yǐ yuǎn,bái yún kōng zì suǒ kōng shān。

向读三秦记闻周平王东迁见白鹿于此原以是得名予自辋川经此漫思往事而姑识之以诗

朱诚泳

周辙东迁叹黍离,巍然王业遽陵迟。zhōu zhé dōng qiān tàn shǔ lí,wēi rán wáng yè jù líng chí。
千年白鹿空原外,争似呦呦在囿时。qiān nián bái lù kōng yuán wài,zhēng shì yōu yōu zài yòu shí。

予宿石门清不能寐其所闻者野雉之鸣涧水之声而已因成一绝

朱诚泳

空翠侵人睡不成,夜深惟有野鸡鸣。kōng cuì qīn rén shuì bù chéng,yè shēn wéi yǒu yě jī míng。
翻怜车马明朝发,坐听潺潺涧水声。fān lián chē mǎ míng cháo fā,zuò tīng chán chán jiàn shuǐ shēng。

予既游天池行半舍登所谓五台山者爱其秀丽口占一绝

朱诚泳

攀援石磴上仙台,万壑晴岚午未开。pān yuán shí dèng shàng xiān tái,wàn hè qíng lán wǔ wèi kāi。
千尺长松云一片,半空惟有鹤飞来。qiān chǐ zhǎng sōng yún yī piàn,bàn kōng wéi yǒu hè fēi lái。

明日早发迤?山行其千态万状怪怪奇奇诚有如退之南山诗之所云者予素有山癖每涉于目甚悦于心不暇作长诗姑成七言四绝云

朱诚泳

宿雨晴来罨画张,重重螺髻拥穹苍。sù yǔ qíng lái yǎn huà zhāng,zhòng zhòng luó jì yōng qióng cāng。
数声啼鸟桃花落,一路东风涧水香。shù shēng tí niǎo táo huā luò,yī lù dōng fēng jiàn shuǐ xiāng。