古诗词

翁离

朱诚泳

拥离趾中营室美。yōng lí zhǐ zhōng yíng shì měi。
何以树之桃与李。hé yǐ shù zhī táo yǔ lǐ。
拥离趾中。yōng lí zhǐ zhōng。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

感寓

朱诚泳

茫茫一元化,二气乃屈伸。máng máng yī yuán huà,èr qì nǎi qū shēn。
万物生其间,悉含天地仁。wàn wù shēng qí jiān,xī hán tiān dì rén。
虎狼之父子,蜂蚁之君臣。hǔ láng zhī fù zi,fēng yǐ zhī jūn chén。
雎鸠之夫妇,鸿雁之主宾。jū jiū zhī fū fù,hóng yàn zhī zhǔ bīn。
物且具人性,愧此蚩蚩民。wù qiě jù rén xìng,kuì cǐ chī chī mín。
谁知禽与兽,亦能出其伦。shuí zhī qín yǔ shòu,yì néng chū qí lún。
禽中则有凤,兽中亦有麟。qín zhōng zé yǒu fèng,shòu zhōng yì yǒu lín。
人而反乎此,焉用名为人。rén ér fǎn hū cǐ,yān yòng míng wèi rén。

感寓

朱诚泳

天地生万物,意思本自嘉。tiān dì shēng wàn wù,yì sī běn zì jiā。
奈何当世人,玩好竞浮夸。nài hé dāng shì rén,wán hǎo jìng fú kuā。
隋君恣厥狂,宸游日以奢。suí jūn zì jué kuáng,chén yóu rì yǐ shē。
龙舟走千里,贪彼维扬花。lóng zhōu zǒu qiān lǐ,tān bǐ wéi yáng huā。
宋徽蹈覆辙,黄杨致天涯。sòng huī dǎo fù zhé,huáng yáng zhì tiān yá。
吁嗟花石纲,江淮尽虎蛇。xū jiē huā shí gāng,jiāng huái jǐn hǔ shé。
炀亡徽北狩,回首白日斜。yáng wáng huī běi shòu,huí shǒu bái rì xié。
唐人牡丹地,相传能几家。táng rén mǔ dān dì,xiāng chuán néng jǐ jiā。

感寓

朱诚泳

我家有美玉,人言出昆冈。wǒ jiā yǒu měi yù,rén yán chū kūn gāng。
清姿温且润,素质坚以刚。qīng zī wēn qiě rùn,sù zhì jiān yǐ gāng。
珊瑚让精彩,水精失辉光。shān hú ràng jīng cǎi,shuǐ jīng shī huī guāng。
玉人一入手,珍重无时忘。yù rén yī rù shǒu,zhēn zhòng wú shí wàng。
琢磨借沙石,切磋付刀铓。zuó mó jiè shā shí,qiè cuō fù dāo máng。
雕镌制瑚琏,专攻作圭璋。diāo juān zhì hú liǎn,zhuān gōng zuò guī zhāng。
神明许相与,君子良可方。shén míng xǔ xiāng yǔ,jūn zi liáng kě fāng。
但恐珷玞混,弃置令人伤。dàn kǒng wǔ fū hùn,qì zhì lìng rén shāng。

感寓

朱诚泳

神仙驻何许,传闻在蓬莱。shén xiān zhù hé xǔ,chuán wén zài péng lái。
沉沉白玉宫,隐隐青莲台。chén chén bái yù gōng,yǐn yǐn qīng lián tái。
弱流不可渡,万里无飞埃。ruò liú bù kě dù,wàn lǐ wú fēi āi。
自非鹤背仙,凭虚讵能来。zì fēi hè bèi xiān,píng xū jù néng lái。
安期不死药,王母流霞杯。ān qī bù sǐ yào,wáng mǔ liú xiá bēi。
天地许同寿,日月宁相催。tiān dì xǔ tóng shòu,rì yuè níng xiāng cuī。
我生竟茫昧,自愧非仙才。wǒ shēng jìng máng mèi,zì kuì fēi xiān cái。
至人不可遇,且酌黄金罍。zhì rén bù kě yù,qiě zhuó huáng jīn léi。

感寓

朱诚泳

三代日以远,至治不可追。sān dài rì yǐ yuǎn,zhì zhì bù kě zhuī。
我尝读前史,抚卷心伤悲。wǒ cháng dú qián shǐ,fǔ juǎn xīn shāng bēi。
炎刘崇伯术,李唐竟沦夷。yán liú chóng bó shù,lǐ táng jìng lún yí。
女祸世所耻,和蕃人共嗤。nǚ huò shì suǒ chǐ,hé fān rén gòng chī。
逮兹赵宋氏,兵力苦不支。dǎi zī zhào sòng shì,bīng lì kǔ bù zhī。
委靡不复振,甘为异国欺。wěi mí bù fù zhèn,gān wèi yì guó qī。
明明我皇祖,仗钺驱熊貔。míng míng wǒ huáng zǔ,zhàng yuè qū xióng pí。
一怒九围定,百世今熙熙。yī nù jiǔ wéi dìng,bǎi shì jīn xī xī。

感寓

朱诚泳

绝代有佳人,优游在空谷。jué dài yǒu jiā rén,yōu yóu zài kōng gǔ。
渴饮涧中泉,饥餐岩下菊。kě yǐn jiàn zhōng quán,jī cān yán xià jú。
穷居养贞白,衡门擅幽独。qióng jū yǎng zhēn bái,héng mén shàn yōu dú。
如何治平世,长往不肯复。rú hé zhì píng shì,zhǎng wǎng bù kěn fù。
劝尔脱麻衣,为君挂朝服。quàn ěr tuō má yī,wèi jūn guà cháo fú。
山灵莫见疑,公家正悬禄。shān líng mò jiàn yí,gōng jiā zhèng xuán lù。
丈夫贵雄飞,胡为自雌伏。zhàng fū guì xióng fēi,hú wèi zì cí fú。
登车早幡然,无苦恋黄犊。dēng chē zǎo fān rán,wú kǔ liàn huáng dú。

感寓

朱诚泳

乾坤乖气薄,阴阳镇差乱。qián kūn guāi qì báo,yīn yáng zhèn chà luàn。
重雾结重阴,漫漫不知旦。zhòng wù jié zhòng yīn,màn màn bù zhī dàn。
幽岩木魅栖,深谷鬼车唤。yōu yán mù mèi qī,shēn gǔ guǐ chē huàn。
百怪恣纵横,群阴郁无散。bǎi guài zì zòng héng,qún yīn yù wú sàn。
阳乌忽东生,沧溟涌霄汉。yáng wū hū dōng shēng,cāng míng yǒng xiāo hàn。
赫赫破顽云,潜回若冰泮。hè hè pò wán yún,qián huí ruò bīng pàn。
须臾障碍消,悠远天文焕。xū yú zhàng ài xiāo,yōu yuǎn tiān wén huàn。
万国属皇明,寰海同灿灿。wàn guó shǔ huáng míng,huán hǎi tóng càn càn。

感寓

朱诚泳

深山有蛇虎,晴原多凤麟。shēn shān yǒu shé hǔ,qíng yuán duō fèng lín。
凤麟真快睹,蛇虎不可亲。fèng lín zhēn kuài dǔ,shé hǔ bù kě qīn。
虎蛇有馀毒,近之噬吾身。hǔ shé yǒu yú dú,jìn zhī shì wú shēn。
凤麟乃灵瑞,致之苦无因。fèng lín nǎi líng ruì,zhì zhī kǔ wú yīn。
我尝读古书,于焉求屈伸。wǒ cháng dú gǔ shū,yú yān qiú qū shēn。
昏昏苟不察,贻患将无垠。hūn hūn gǒu bù chá,yí huàn jiāng wú yín。
闲居感畴昔,用舍怨因循。xián jū gǎn chóu xī,yòng shě yuàn yīn xún。
蛇虎既难近,远之诚在人。shé hǔ jì nán jìn,yuǎn zhī chéng zài rén。

感寓

朱诚泳

有初必有终,有日必有夜。yǒu chū bì yǒu zhōng,yǒu rì bì yǒu yè。
天运自循环,阴阳交代谢。tiān yùn zì xún huán,yīn yáng jiāo dài xiè。
曾闻古仙人,云霄远凌跨。céng wén gǔ xiān rén,yún xiāo yuǎn líng kuà。
死生亦常理,谁惟天所赦。sǐ shēng yì cháng lǐ,shuí wéi tiān suǒ shè。
吁嗟老佛徒,蚩蚩思久假。xū jiē lǎo fú tú,chī chī sī jiǔ jiǎ。
贪迷竟何如,而徒陷虚诈。tān mí jìng hé rú,ér tú xiàn xū zhà。
所以君子儒,安焉老田舍。suǒ yǐ jūn zi rú,ān yān lǎo tián shě。
修身以俟之,万物还元化。xiū shēn yǐ qí zhī,wàn wù hái yuán huà。

感寓

朱诚泳

吾观三王世,有周承夏商。wú guān sān wáng shì,yǒu zhōu chéng xià shāng。
贤圣相继作,享国何久长。xián shèng xiāng jì zuò,xiǎng guó hé jiǔ zhǎng。
自从周赧来,天命苦不常。zì cóng zhōu nǎn lái,tiān mìng kǔ bù cháng。
兴戎凭诈力,王图讵能昌。xīng róng píng zhà lì,wáng tú jù néng chāng。
嬴秦才二世,阿房火咸阳。yíng qín cái èr shì,ā fáng huǒ xián yáng。
六朝并五代,纷纷日更张。liù cháo bìng wǔ dài,fēn fēn rì gèng zhāng。
皇天眷吾祖,继宋高百王。huáng tiān juàn wú zǔ,jì sòng gāo bǎi wáng。
绳绳千万年,神器传无疆。shéng shéng qiān wàn nián,shén qì chuán wú jiāng。

感寓

朱诚泳

吾闻贤后妃,有周不可当。wú wén xián hòu fēi,yǒu zhōu bù kě dāng。
太姜及任姒,世德传无疆。tài jiāng jí rèn sì,shì dé chuán wú jiāng。
如何至后世,宫闱多滥觞。rú hé zhì hòu shì,gōng wéi duō làn shāng。
吕武恣淫虐,纷纷多色荒。lǚ wǔ zì yín nüè,fēn fēn duō sè huāng。
我家配圣祖,圣后并姬姜。wǒ jiā pèi shèng zǔ,shèng hòu bìng jī jiāng。
仁孝实继之,辅治声洋洋。rén xiào shí jì zhī,fǔ zhì shēng yáng yáng。
徽音允相嗣,帝道日以昌。huī yīn yǔn xiāng sì,dì dào rì yǐ chāng。
嗟嗟我圣善,子孙焉敢忘。jiē jiē wǒ shèng shàn,zi sūn yān gǎn wàng。

感寓

朱诚泳

齐桓假仁义,晋文亦如之。qí huán jiǎ rén yì,jìn wén yì rú zhī。
纷纷战国君,剧戏真小儿。fēn fēn zhàn guó jūn,jù xì zhēn xiǎo ér。
美哉汉东平,为善日孳孳。měi zāi hàn dōng píng,wèi shàn rì zī zī。
三监与七国,国亡身亦隳。sān jiān yǔ qī guó,guó wáng shēn yì huī。
李唐不足道,诸王恣豪痴。lǐ táng bù zú dào,zhū wáng zì háo chī。
淫荒讵知耻,俗乐手所持。yín huāng jù zhī chǐ,sú lè shǒu suǒ chí。
嗟予固无似,嗣秦沗藩维。jiē yǔ gù wú shì,sì qín pāng fān wéi。
愿言崇令德,刘苍其我师。yuàn yán chóng lìng dé,liú cāng qí wǒ shī。

感寓

朱诚泳

舜有臣五人,而天下乃治。shùn yǒu chén wǔ rén,ér tiān xià nǎi zhì。
武王资十乱,承商履天位。wǔ wáng zī shí luàn,chéng shāng lǚ tiān wèi。
嗟彼夘金刀,凭谁和鼎味。jiē bǐ mǎo jīn dāo,píng shuí hé dǐng wèi。
创始藉萧曹,守成推丙魏。chuàng shǐ jí xiāo cáo,shǒu chéng tuī bǐng wèi。
李唐虽小康,贤才亦云萃。lǐ táng suī xiǎo kāng,xián cái yì yún cuì。
杜房兼宋姚,绳绳赖无坠。dù fáng jiān sòng yáo,shéng shéng lài wú zhuì。
我思古良臣,班班犹可记。wǒ sī gǔ liáng chén,bān bān yóu kě jì。
相望佐无为,诸公真了事。xiāng wàng zuǒ wú wèi,zhū gōng zhēn le shì。

感寓

朱诚泳

两间有安宅,安宅我所居。liǎng jiān yǒu ān zhái,ān zhái wǒ suǒ jū。
四方有正路,正路我所如。sì fāng yǒu zhèng lù,zhèng lù wǒ suǒ rú。
安宅固非小,正路岂其迂。ān zhái gù fēi xiǎo,zhèng lù qǐ qí yū。
夫何当世人,而自与之疏。fū hé dāng shì rén,ér zì yǔ zhī shū。
安宅蔽草莽,蚩蚩莫之除。ān zhái bì cǎo mǎng,chī chī mò zhī chú。
正路塞荆棘,茫茫谁与锄。zhèng lù sāi jīng jí,máng máng shuí yǔ chú。
执迷若不解,旁观但踟蹰。zhí mí ruò bù jiě,páng guān dàn chí chú。
此道真窅然,吾人当体诸。cǐ dào zhēn yǎo rán,wú rén dāng tǐ zhū。

感寓

朱诚泳

公车有千乘,出则如云随。gōng chē yǒu qiān chéng,chū zé rú yún suí。
所居能几何,焉用千乘为。suǒ jū néng jǐ hé,yān yòng qiān chéng wèi。
名马致千里,奔趋若星驰。míng mǎ zhì qiān lǐ,bēn qū ruò xīng chí。
所守仅吾封,乘此将安之。suǒ shǒu jǐn wú fēng,chéng cǐ jiāng ān zhī。
我尝陋周制,金玉岂其仪。wǒ cháng lòu zhōu zhì,jīn yù qǐ qí yí。
过奢诚易败,商车乃为宜。guò shē chéng yì bài,shāng chē nǎi wèi yí。
汉皇征大宛,将士实乘危。hàn huáng zhēng dà wǎn,jiāng shì shí chéng wēi。
嗟嗟天马歌,徒为千载嗤。jiē jiē tiān mǎ gē,tú wèi qiān zài chī。