古诗词

同鲁南祝禧寺结夏八首

顾璘

身住清凉界,那知有郁蒸。shēn zhù qīng liáng jiè,nà zhī yǒu yù zhēng。
蒲纤梳翠发,瓜冷嚼红冰。pú xiān shū cuì fā,guā lěng jué hóng bīng。
病退生为我,家忘味近僧。bìng tuì shēng wèi wǒ,jiā wàng wèi jìn sēng。
老禅麾麈尾,时见落青蝇。lǎo chán huī zhǔ wěi,shí jiàn luò qīng yíng。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

能仁寺

顾璘

竹树烟生暮景沉,西岩高阁迥难寻。zhú shù yān shēng mù jǐng chén,xī yán gāo gé jiǒng nán xún。
幽溪锦石垂花丽,古殿寒云接海阴。yōu xī jǐn shí chuí huā lì,gǔ diàn hán yún jiē hǎi yīn。
荒径散分灯火乱,春山数劝酒杯深。huāng jìng sàn fēn dēng huǒ luàn,chūn shān shù quàn jiǔ bēi shēn。
经过胜地浑难并,不负幽人十载心。jīng guò shèng dì hún nán bìng,bù fù yōu rén shí zài xīn。

龙湫

顾璘

龙湫之水从何来,昆仑倒注青天回。lóng jiǎo zhī shuǐ cóng hé lái,kūn lún dào zhù qīng tiān huí。
绝壁风吹动高练,暗潭石转喧晴雷。jué bì fēng chuī dòng gāo liàn,àn tán shí zhuǎn xuān qíng léi。
终年野僧对闭户,暇日老翁来洗杯。zhōng nián yě sēng duì bì hù,xiá rì lǎo wēng lái xǐ bēi。
酒酣且去莫狼籍,玄猿瞰客啼声哀。jiǔ hān qiě qù mò láng jí,xuán yuán kàn kè tí shēng āi。

宋陵

顾璘

玉辇横江一苇通,青山聊此凿玄宫。yù niǎn héng jiāng yī wěi tōng,qīng shān liáo cǐ záo xuán gōng。
兵戈不救长河外,剑履终沈瀚海东。bīng gē bù jiù zhǎng hé wài,jiàn lǚ zhōng shěn hàn hǎi dōng。
末路强胡休自得,中兴诸将果谁雄。mò lù qiáng hú xiū zì dé,zhōng xīng zhū jiāng guǒ shuí xióng。
当年定鼎虚筹策,千古愁云泣梓桐。dāng nián dìng dǐng xū chóu cè,qiān gǔ chóu yún qì zǐ tóng。

登卧龙山阁

顾璘

飞阁凌空爽气清,半岩栏槛压高城。fēi gé líng kōng shuǎng qì qīng,bàn yán lán kǎn yā gāo chéng。
天分岳镇千峰合,海坼江湖万派明。tiān fēn yuè zhèn qiān fēng hé,hǎi chè jiāng hú wàn pài míng。
共喜泛霞来送酒,便须乘月坐吹笙。gòng xǐ fàn xiá lái sòng jiǔ,biàn xū chéng yuè zuò chuī shēng。
仙人宛在金银阙,不见秦皇石路成。xiān rén wǎn zài jīn yín quē,bù jiàn qín huáng shí lù chéng。

游阳明山

顾璘

涧道横遮松柏林,紫泥遥护洞天深。jiàn dào héng zhē sōng bǎi lín,zǐ ní yáo hù dòng tiān shēn。
香炉绝顶应须到,石伞遗铭尚可寻。xiāng lú jué dǐng yīng xū dào,shí sǎn yí míng shàng kě xún。
禹穴久疑神圣迹,秦碑堪痛霸王心。yǔ xué jiǔ yí shén shèng jì,qín bēi kān tòng bà wáng xīn。
往来身外无穷事,不及当歌酒满斟。wǎng lái shēn wài wú qióng shì,bù jí dāng gē jiǔ mǎn zhēn。

岳坟

顾璘

玉历将穷宋鼎移,长江东下水如驰。yù lì jiāng qióng sòng dǐng yí,zhǎng jiāng dōng xià shuǐ rú chí。
皇舆播越边尘暗,岁币和亲国论危。huáng yú bō yuè biān chén àn,suì bì hé qīn guó lùn wēi。
殿陛有谗难自拔,英雄无主竟何为。diàn bì yǒu chán nán zì bá,yīng xióng wú zhǔ jìng hé wèi。
厓山海色连天尽,精卫空衔万古悲。yá shān hǎi sè lián tiān jǐn,jīng wèi kōng xián wàn gǔ bēi。

约游天台不果缅怀周观察已遂高跻用寄

顾璘

不到天台古石梁,羽衣金节闭云房。bù dào tiān tái gǔ shí liáng,yǔ yī jīn jié bì yún fáng。
尘埃实少神仙分,药草虚传服食方。chén āi shí shǎo shén xiān fēn,yào cǎo xū chuán fú shí fāng。
海曰弄光开曙早,城霞悬采建标长。hǎi yuē nòng guāng kāi shǔ zǎo,chéng xiá xuán cǎi jiàn biāo zhǎng。
闻君直到华峰顶,倚醉题诗献玉皇。wén jūn zhí dào huá fēng dǐng,yǐ zuì tí shī xiàn yù huáng。

赠王唯忠赴江西左辖

顾璘

昂藏云路识英雄,薄俗浮沉耻见同。áng cáng yún lù shí yīng xióng,báo sú fú chén chǐ jiàn tóng。
南楚苍生今有主,中朝清论总归公。nán chǔ cāng shēng jīn yǒu zhǔ,zhōng cháo qīng lùn zǒng guī gōng。
松筠历历冰霜节,竹帛明明社稷功。sōng yún lì lì bīng shuāng jié,zhú bó míng míng shè jì gōng。
白发同袍悲聚散,一尊愁对海潮东。bái fā tóng páo bēi jù sàn,yī zūn chóu duì hǎi cháo dōng。

乞骸后奉答周观察子贤

顾璘

燕河舟楫三春水,浙路旌旄十郡山。yàn hé zhōu jí sān chūn shuǐ,zhè lù jīng máo shí jùn shān。
海内交情倾盖晚,江南归思乞骸还。hǎi nèi jiāo qíng qīng gài wǎn,jiāng nán guī sī qǐ hái hái。
青霄气偃松杉老,丹壑秋深杞菊斑。qīng xiāo qì yǎn sōng shān lǎo,dān hè qiū shēn qǐ jú bān。
只恐远游辞膝下,敢云高举出人间。zhǐ kǒng yuǎn yóu cí xī xià,gǎn yún gāo jǔ chū rén jiān。

庆礼毕辞朝口号

顾璘

晓漏遥辞丹凤门,炉烟近对紫云轩。xiǎo lòu yáo cí dān fèng mén,lú yān jìn duì zǐ yún xuān。
金函拜表趋王会,玉馔宣筵识圣恩。jīn hán bài biǎo qū wáng huì,yù zhuàn xuān yán shí shèng ēn。
宫花影转千官肃,海日光临九极尊。gōng huā yǐng zhuǎn qiān guān sù,hǎi rì guāng lín jiǔ jí zūn。
愿使远臣分岳牧,长瞻明主正乾坤。yuàn shǐ yuǎn chén fēn yuè mù,zhǎng zhān míng zhǔ zhèng qián kūn。

赠大司徒秦公入朝

顾璘

寰宇大名悬日月,台阶高步绝云霄。huán yǔ dà míng xuán rì yuè,tái jiē gāo bù jué yún xiāo。
新迁天上司徒贵,重惜周南建节遥。xīn qiān tiān shàng sī tú guì,zhòng xī zhōu nán jiàn jié yáo。
剑履班齐黄阁老,威仪光映紫宸朝。jiàn lǚ bān qí huáng gé lǎo,wēi yí guāng yìng zǐ chén cháo。
从今画省歌财阜,长倚薰风和舜韶。cóng jīn huà shěng gē cái fù,zhǎng yǐ xūn fēng hé shùn sháo。

遥和太宰乔公致政

顾璘

赤写飘飘别帝乡,高风肃肃动朝行。chì xiě piāo piāo bié dì xiāng,gāo fēng sù sù dòng cháo xíng。
天曹藻镜还多士,国典蓍龟祇旧章。tiān cáo zǎo jìng hái duō shì,guó diǎn shī guī qí jiù zhāng。
安石山中聊独卧,温公天下竟难忘。ān shí shān zhōng liáo dú wò,wēn gōng tiān xià jìng nán wàng。
惟怜杖履追游客,各自烟霞老一方。wéi lián zhàng lǚ zhuī yóu kè,gè zì yān xiá lǎo yī fāng。

残腊书怀复殷文济

顾璘

江上故园松菊荒,归来高卧旧茅堂。jiāng shàng gù yuán sōng jú huāng,guī lái gāo wò jiù máo táng。
颇怜修竹新移雨,遂有疏梅迥破霜。pǒ lián xiū zhú xīn yí yǔ,suì yǒu shū méi jiǒng pò shuāng。
原宪岂知贫是病,陶潜元倚醉为狂。yuán xiàn qǐ zhī pín shì bìng,táo qián yuán yǐ zuì wèi kuáng。
肯携棋局时相访,未乏清风助晚凉。kěn xié qí jú shí xiāng fǎng,wèi fá qīng fēng zhù wǎn liáng。

正旦偶兴

顾璘

斗柄东回耀碧天,山林欣度汉文年。dòu bǐng dōng huí yào bì tiān,shān lín xīn dù hàn wén nián。
乡风一醉屠苏酒,王政三垂琬琰编。xiāng fēng yī zuì tú sū jiǔ,wáng zhèng sān chuí wǎn yǎn biān。
日抱海霞通曙早,花融城雪占春偏。rì bào hǎi xiá tōng shǔ zǎo,huā róng chéng xuě zhàn chūn piān。
已闻云物书祥兆,野老从今且晏眠。yǐ wén yún wù shū xiáng zhào,yě lǎo cóng jīn qiě yàn mián。

十三夜试灯和南原

顾璘

画障银灯照夜初,月华如雪满庭铺。huà zhàng yín dēng zhào yè chū,yuè huá rú xuě mǎn tíng pù。
烟横庵陌迷行马,春入池塘起睡凫。yān héng ān mò mí xíng mǎ,chūn rù chí táng qǐ shuì fú。
文雅风流仍旧社,太平恩泽在皇都。wén yǎ fēng liú réng jiù shè,tài píng ēn zé zài huáng dōu。
只惭胜日淹佳客,除却清欢一事无。zhǐ cán shèng rì yān jiā kè,chú què qīng huān yī shì wú。