古诗词

至郴访司马李贻教同年夜话二首

顾璘

屈指分携久,披心旧好谐。qū zhǐ fēn xié jiǔ,pī xīn jiù hǎo xié。
悬灯如梦里,接席自天来。xuán dēng rú mèng lǐ,jiē xí zì tiān lái。
世变秋云改,民穷泽雁哀。shì biàn qiū yún gǎi,mín qióng zé yàn āi。
莫嗔无酒兴,深语阻衔杯。mò chēn wú jiǔ xīng,shēn yǔ zǔ xián bēi。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

杂兴六言六首

顾璘

境向静馀生动,身从冗地求清。jìng xiàng jìng yú shēng dòng,shēn cóng rǒng dì qiú qīng。
嘉树阴边听讼,流泉声里传更。jiā shù yīn biān tīng sòng,liú quán shēng lǐ chuán gèng。

杂兴六言六首

顾璘

光阴逝者皆客,行藏寄也非吾。guāng yīn shì zhě jiē kè,xíng cáng jì yě fēi wú。
野宿身仍畎亩,乡心梦失江湖。yě sù shēn réng quǎn mǔ,xiāng xīn mèng shī jiāng hú。

汉川道中六言二首次郭雨山中丞屏间韵

顾璘

空林残照啼鸦,远水寒烟飞鹜。kōng lín cán zhào tí yā,yuǎn shuǐ hán yān fēi wù。
春风何日归来,吹暖野田茅屋。chūn fēng hé rì guī lái,chuī nuǎn yě tián máo wū。

汉川道中六言二首次郭雨山中丞屏间韵

顾璘

绿橘霜寒已熟,黄花岁晚初香。lǜ jú shuāng hán yǐ shú,huáng huā suì wǎn chū xiāng。
可惜山人野兴,不逢故里秋光。kě xī shān rén yě xīng,bù féng gù lǐ qiū guāng。

小画二首

顾璘

斜日云横薄暮,空江木落高秋。xié rì yún héng báo mù,kōng jiāng mù luò gāo qiū。
云外稻粱自足,人间矰缴何求。yún wài dào liáng zì zú,rén jiān zēng jiǎo hé qiú。

小画二首

顾璘

泽苇江枫共远,玄凫白鹭争飞。zé wěi jiāng fēng gòng yuǎn,xuán fú bái lù zhēng fēi。
借问渔舟安在,欲来垂钓妄归。jiè wèn yú zhōu ān zài,yù lái chuí diào wàng guī。

将进酒

顾璘

今日何日,景媚辰良。jīn rì hé rì,jǐng mèi chén liáng。
嘉客四五,杂坐高堂。jiā kè sì wǔ,zá zuò gāo táng。
主人罗广宴,炮兔炙肥羊。zhǔ rén luó guǎng yàn,pào tù zhì féi yáng。
金壶注清酒,放歌笑千场。jīn hú zhù qīng jiǔ,fàng gē xiào qiān chǎng。
安能坐愁郁,徒使须发苍。ān néng zuò chóu yù,tú shǐ xū fā cāng。
君不见阿房峥嵘高入天,楚兵入关三月烟。jūn bù jiàn ā fáng zhēng róng gāo rù tiān,chǔ bīng rù guān sān yuè yān。
又不见柞宫桂馆通沧海,茂陵孤坟竟何在。yòu bù jiàn zhà gōng guì guǎn tōng cāng hǎi,mào líng gū fén jìng hé zài。
不如刘伯伦,杯行到手不肯停。bù rú liú bó lún,bēi xíng dào shǒu bù kěn tíng。
天地且以为席幕,睨视贵介如螟蛉。tiān dì qiě yǐ wèi xí mù,nì shì guì jiè rú míng líng。
今日乐相乐,急管交繁丝。jīn rì lè xiāng lè,jí guǎn jiāo fán sī。
清歌声宛转,华烛光参差。qīng gē shēng wǎn zhuǎn,huá zhú guāng cān chà。
对酒不痛饮,孤负夭桃枝。duì jiǔ bù tòng yǐn,gū fù yāo táo zhī。
拔剑自起舞,向君肝胆披。bá jiàn zì qǐ wǔ,xiàng jūn gān dǎn pī。
黄金去还来,国士难与期。huáng jīn qù hái lái,guó shì nán yǔ qī。
男儿堕地抱意气,何用碌碌钱刀为。nán ér duò dì bào yì qì,hé yòng lù lù qián dāo wèi。

扶风豪士歌

顾璘

蛟龙一勺水,四海观滂沱。jiāo lóng yī sháo shuǐ,sì hǎi guān pāng tuó。
举头笑凤皇,空鸣岐山阿。jǔ tóu xiào fèng huáng,kōng míng qí shān ā。
扶风贤士昂藏身,中隐磊落之经纶。fú fēng xián shì áng cáng shēn,zhōng yǐn lěi luò zhī jīng lún。
时来仗策谒明主,襟期直与夔龙亲。shí lái zhàng cè yè míng zhǔ,jīn qī zhí yǔ kuí lóng qīn。
世事悠悠不自保,反覆浮云变昏晓。shì shì yōu yōu bù zì bǎo,fǎn fù fú yún biàn hūn xiǎo。
丈夫有志不得伸,抱关老却夷门道。zhàng fū yǒu zhì bù dé shēn,bào guān lǎo què yí mén dào。
君不见长沙贾傅称少年,口吐礼乐翻云烟。jūn bù jiàn zhǎng shā jiǎ fù chēng shǎo nián,kǒu tǔ lǐ lè fān yún yān。
堂中绛灌一侧目,枉杀吴公推毂贤。táng zhōng jiàng guàn yī cè mù,wǎng shā wú gōng tuī gǔ xián。
又不见汉家旧日李将军,百战孤军陷塞垣。yòu bù jiàn hàn jiā jiù rì lǐ jiāng jūn,bǎi zhàn gū jūn xiàn sāi yuán。
可怜狱吏摇空笔,遂令妻子俱烦冤。kě lián yù lì yáo kōng bǐ,suì lìng qī zi jù fán yuān。
焚却头上冠,且制芙蓉衣。fén què tóu shàng guān,qiě zhì fú róng yī。
君看避矰雁,直入青冥飞。jūn kàn bì zēng yàn,zhí rù qīng míng fēi。
鲁连竟蹈东海水,夷齐独采西山薇。lǔ lián jìng dǎo dōng hǎi shuǐ,yí qí dú cǎi xī shān wēi。
生乏功名映麟阁,何用失路长依依。shēng fá gōng míng yìng lín gé,hé yòng shī lù zhǎng yī yī。
对君解却腰间剑,归觅磻溪旧钓矶。duì jūn jiě què yāo jiān jiàn,guī mì pán xī jiù diào jī。

伤歌行

顾璘

青春欲去不可留,白日欲落花含愁。qīng chūn yù qù bù kě liú,bái rì yù luò huā hán chóu。
银鞍白马分明别,故苑夫容伤素秋。yín ān bái mǎ fēn míng bié,gù yuàn fū róng shāng sù qiū。
不惜红颜坐凋歇,可怜君恩难再得。bù xī hóng yán zuò diāo xiē,kě lián jūn ēn nán zài dé。
夜簟香销巫峡云,寒衣泪落秦关雪。yè diàn xiāng xiāo wū xiá yún,hán yī lèi luò qín guān xuě。
掩却青铜镜,不忍生尘埃。yǎn què qīng tóng jìng,bù rěn shēng chén āi。
且留兰膏烛,有心莫成灰。qiě liú lán gāo zhú,yǒu xīn mò chéng huī。
风吹蓬枝往复回,去年团扇今年开。fēng chuī péng zhī wǎng fù huí,qù nián tuán shàn jīn nián kāi。
小物无情尚如此,何独君恩无去来。xiǎo wù wú qíng shàng rú cǐ,hé dú jūn ēn wú qù lái。
买赋无黄金,挑丝不成锦。mǎi fù wú huáng jīn,tiāo sī bù chéng jǐn。
欲因魂梦逐车轮,愿君莫恶珊瑚枕。yù yīn hún mèng zhú chē lún,yuàn jūn mò è shān hú zhěn。

春日行

顾璘

汉家三十六离宫,桃花树树摇春风。hàn jiā sān shí liù lí gōng,táo huā shù shù yáo chūn fēng。
武皇当年正好武,天马七尺如飞龙。wǔ huáng dāng nián zhèng hǎo wǔ,tiān mǎ qī chǐ rú fēi lóng。
清晨蹋鞠过新市,薄暮鸣鞘入禁中。qīng chén tà jū guò xīn shì,báo mù míng qiào rù jìn zhōng。
中人尽戴鵔䴊冠,猛士半跨黄金鞍。zhōng rén jǐn dài jùn yí guān,měng shì bàn kuà huáng jīn ān。
弯弓向云仰射雁,一发两禽皆道难。wān gōng xiàng yún yǎng shè yàn,yī fā liǎng qín jiē dào nán。
大官赐酒砗磲瓯,一春击尽千肥牛。dà guān cì jiǔ chē qú ōu,yī chūn jī jǐn qiān féi niú。
撞钟伐鼓献奇舞,灯前变幻鱼龙浮。zhuàng zhōng fá gǔ xiàn qí wǔ,dēng qián biàn huàn yú lóng fú。
宫门沉沉金钥收,明月挂在城西楼,东方渐高复来游。gōng mén chén chén jīn yào shōu,míng yuè guà zài chéng xī lóu,dōng fāng jiàn gāo fù lái yóu。

羽林郎

顾璘

胡姬酒家女,年纪十五强。hú jī jiǔ jiā nǚ,nián jì shí wǔ qiáng。
白日自当垆,肌肤雪色光。bái rì zì dāng lú,jī fū xuě sè guāng。
两鬟垂过耳,美目泛清扬。liǎng huán chuí guò ěr,měi mù fàn qīng yáng。
窈窕衣纨素,珍珠缀香囊。yǎo tiǎo yī wán sù,zhēn zhū zhuì xiāng náng。
盈盈曳丝履,红罗双鸳鸯。yíng yíng yè sī lǚ,hóng luó shuāng yuān yāng。
自持耿介性,不解闺中藏。zì chí gěng jiè xìng,bù jiě guī zhōng cáng。
使君且莫近,况复羽林郎。shǐ jūn qiě mò jìn,kuàng fù yǔ lín láng。
自有蒲菀席,何用黄金床。zì yǒu pú wǎn xí,hé yòng huáng jīn chuáng。
自有清樽酒,何必玉壶浆。zì yǒu qīng zūn jiǔ,hé bì yù hú jiāng。
富贵徒旦夕,礼义古所防。fù guì tú dàn xī,lǐ yì gǔ suǒ fáng。
作女苟无体,不如犬与羊。zuò nǚ gǒu wú tǐ,bù rú quǎn yǔ yáng。
寄谢道上露,慎勿沾我裳。jì xiè dào shàng lù,shèn wù zhān wǒ shang。

登高丘而望远海

顾璘

豋高而望远,不见天地端。dēng gāo ér wàng yuǎn,bù jiàn tiān dì duān。
日月互上下,东西如跳丸。rì yuè hù shàng xià,dōng xī rú tiào wán。
长风自何起,瀛海翻波澜。zhǎng fēng zì hé qǐ,yíng hǎi fān bō lán。
六鳌正抃舞,五岳无时安。liù áo zhèng biàn wǔ,wǔ yuè wú shí ān。
恍惚青天中,仙人跨飞鸾。huǎng hū qīng tiān zhōng,xiān rén kuà fēi luán。
邀我谒帝室,金门郁盘桓。yāo wǒ yè dì shì,jīn mén yù pán huán。
青龙对人怒,玉女倾笑欢。qīng lóng duì rén nù,yù nǚ qīng xiào huān。
彷徨返故路,北斗方阑干。páng huáng fǎn gù lù,běi dòu fāng lán gàn。
坐地仰天叹,三日不能餐。zuò dì yǎng tiān tàn,sān rì bù néng cān。

东门行

顾璘

出东门,拔剑击门关。chū dōng mén,bá jiàn jī mén guān。
唶它人,驾驷马,富贵遨游王侯卿相间。zé tā rén,jià sì mǎ,fù guì áo yóu wáng hóu qīng xiāng jiān。
嗟我独何郁郁,中夜忧晨餐。jiē wǒ dú hé yù yù,zhōng yè yōu chén cān。
生不得五鼎食,死当长逝不愿还。shēng bù dé wǔ dǐng shí,sǐ dāng zhǎng shì bù yuàn hái。
少妇牵衣悲啼,听妾致一言:舜禹疾走以避位,讴歌颂其贤。shǎo fù qiān yī bēi tí,tīng qiè zhì yī yán shùn yǔ jí zǒu yǐ bì wèi,ōu gē sòng qí xián。
黄头棹郎铸山而饿死,卒不得怀一钱。huáng tóu zhào láng zhù shān ér è sǐ,zú bù dé huái yī qián。
伯夷食薇蕨,盗蹠乃炙人肝。bó yí shí wēi jué,dào zhí nǎi zhì rén gān。
恶来高位,纣杀比干。è lái gāo wèi,zhòu shā bǐ gàn。
万族各各有生命,上悬沧浪之天。wàn zú gè gè yǒu shēng mìng,shàng xuán cāng làng zhī tiān。
富贵与贫贱,自计诚独难。fù guì yǔ pín jiàn,zì jì chéng dú nán。

怨歌行

顾璘

白日何皎皎,浮云变重阴。bái rì hé jiǎo jiǎo,fú yún biàn zhòng yīn。
忠义虽云烈,谗巧间君心。zhōng yì suī yún liè,chán qiǎo jiān jūn xīn。
子椒毁屈平,宰嚭恶子胥。zi jiāo huǐ qū píng,zǎi pǐ è zi xū。
怀沙沈湘浦,鸱夷弃五湖。huái shā shěn xiāng pǔ,chī yí qì wǔ hú。
大义贯金石,何能顾微躯。dà yì guàn jīn shí,hé néng gù wēi qū。
居高忽下议,卒受傍人愚。jū gāo hū xià yì,zú shòu bàng rén yú。
楚王终俘虏,吴国竟丘墟。chǔ wáng zhōng fú lǔ,wú guó jìng qiū xū。
杳杳九泉暮,衔恨当何如。yǎo yǎo jiǔ quán mù,xián hèn dāng hé rú。
我欲竟此曲,此曲伤君神。wǒ yù jìng cǐ qū,cǐ qū shāng jūn shén。
往者勿复道,寄谢后代人。wǎng zhě wù fù dào,jì xiè hòu dài rén。

公无渡河

顾璘

愿公渡沧海,不愿公渡河。yuàn gōng dù cāng hǎi,bù yuàn gōng dù hé。
海水有定性,河水多回波。hǎi shuǐ yǒu dìng xìng,hé shuǐ duō huí bō。
金堤失上策,瓠子遗悲歌。jīn dī shī shàng cè,hù zi yí bēi gē。
山陵且震荡,将柰公身何。shān líng qiě zhèn dàng,jiāng nài gōng shēn hé。
白骨葬黄流,化为鼋与鼍。bái gǔ zàng huáng liú,huà wèi yuán yǔ tuó。
不信妾言苦,请观龙门津。bù xìn qiè yán kǔ,qǐng guān lóng mén jīn。
自古断舟楫,公今徒杀身。zì gǔ duàn zhōu jí,gōng jīn tú shā shēn。
杀身亦不易,竟使傍人嗤。shā shēn yì bù yì,jìng shǐ bàng rén chī。
妾言公不听,公心妾不知。qiè yán gōng bù tīng,gōng xīn qiè bù zhī。
箜篌之曲令人悲。kōng hóu zhī qū lìng rén bēi。