古诗词

满庭芳·中秋对月

陆蓉佩

千古清辉,一年佳节,匆匆又到中秋。qiān gǔ qīng huī,yī nián jiā jié,cōng cōng yòu dào zhōng qiū。
桂丛香逼,绝胜广寒游。guì cóng xiāng bī,jué shèng guǎng hán yóu。
难得姮娥此夜,放银蟾、万里光流。nán dé héng é cǐ yè,fàng yín chán wàn lǐ guāng liú。
徘徊久,闲阶露冷,独自豁吟眸。pái huái jiǔ,xián jiē lù lěng,dú zì huō yín móu。
年年当此夜,天涯寄迹,无计消愁。nián nián dāng cǐ yè,tiān yá jì jì,wú jì xiāo chóu。
且莫思、天上玉宇琼楼。qiě mò sī tiān shàng yù yǔ qióng lóu。
憔悴而今意绪,不堪闻、玉管清讴。qiáo cuì ér jīn yì xù,bù kān wén yù guǎn qīng ōu。
宵深也,风疏气爽,更莫下帘钩。xiāo shēn yě,fēng shū qì shuǎng,gèng mò xià lián gōu。

陆蓉佩

陆蓉佩,字□□,阳湖人,陆鼎晋女。同邑赵念植聘室,念植亡过门守贞。 陆蓉佩的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·红叶

陆蓉佩

霜林忽讶红如许。shuāng lín hū yà hóng rú xǔ。
生憎不入群芳谱。shēng zēng bù rù qún fāng pǔ。
渲染十分工。xuàn rǎn shí fēn gōng。
可怜不耐风。kě lián bù nài fēng。
飘飘贪弄影。piāo piāo tān nòng yǐng。
寂寞吴江冷。jì mò wú jiāng lěng。
万里夕阳明。wàn lǐ xī yáng míng。
空山忽作春。kōng shān hū zuò chūn。

菩萨蛮·黄叶

陆蓉佩

萧疏仄径秋容瘦。xiāo shū zè jìng qiū róng shòu。
卷帘生怕西风骤。juǎn lián shēng pà xī fēng zhòu。
憔悴不胜寒。qiáo cuì bù shèng hán。
恋枝将欲残。liàn zhī jiāng yù cán。
凄迷风雨乱。qī mí fēng yǔ luàn。
时序匆匆换。shí xù cōng cōng huàn。
一树尚垂垂。yī shù shàng chuí chuí。
如侬病起时。rú nóng bìng qǐ shí。

菩萨蛮·惜花

陆蓉佩

露浓仄径苍苔湿。lù nóng zè jìng cāng tái shī。
惜花晓起浑无力。xī huā xiǎo qǐ hún wú lì。
蝶梦尚惺忪。dié mèng shàng xīng sōng。
金铃护几重。jīn líng hù jǐ zhòng。
珠帘慵未卷。zhū lián yōng wèi juǎn。
几阵微香软。jǐ zhèn wēi xiāng ruǎn。
不忍折浓枝,繁华能几时。bù rěn zhé nóng zhī,fán huá néng jǐ shí。

菩萨蛮·落花

陆蓉佩

园林寂寂天初晓。yuán lín jì jì tiān chū xiǎo。
卷帘花落知多少。juǎn lián huā luò zhī duō shǎo。
容易泣残红。róng yì qì cán hóng。
生憎昨夜风。shēng zēng zuó yè fēng。
一番新雨后。yī fān xīn yǔ hòu。
空色参应逗。kōng sè cān yīng dòu。
水面亦文章。shuǐ miàn yì wén zhāng。
沉思欲断肠。chén sī yù duàn cháng。

满江红·壬戌之冬避居崇川,感而填此

陆蓉佩

细雨孤灯,感往事、闷来闲写。xì yǔ gū dēng,gǎn wǎng shì mèn lái xián xiě。
记旧日、江南烟景,风流云谢。jì jiù rì jiāng nán yān jǐng,fēng liú yún xiè。
吴苑荒凉麋鹿走,金山寂寞寒潮打。wú yuàn huāng liáng mí lù zǒu,jīn shān jì mò hán cháo dǎ。
算古今、兴废几回更,苍苍者。suàn gǔ jīn xīng fèi jǐ huí gèng,cāng cāng zhě。
狐兔窜,闻悲角。hú tù cuàn,wén bēi jiǎo。
蹂躏遍,无全瓦。róu lìn biàn,wú quán wǎ。
盼降幡一片,石头城下。pàn jiàng fān yī piàn,shí tóu chéng xià。
浩劫茫茫惟涕泪,乡关远望临风洒。hào jié máng máng wéi tì lèi,xiāng guān yuǎn wàng lín fēng sǎ。
问元戎、恢复竟何时,洗兵马。wèn yuán róng huī fù jìng hé shí,xǐ bīng mǎ。

金缕曲·冰花

陆蓉佩

镂就玲珑质。lòu jiù líng lóng zhì。
爱亭亭、者还不籍,东风吹拂。ài tíng tíng zhě hái bù jí,dōng fēng chuī fú。
几夜银塘霜露迸,算是清寒第一。jǐ yè yín táng shuāng lù bèng,suàn shì qīng hán dì yī。
看满地、嶙峋瘦骨。kàn mǎn dì lín xún shòu gǔ。
休共素娥闲斗影,记前因、一片参空色。xiū gòng sù é xián dòu yǐng,jì qián yīn yī piàn cān kōng sè。
吹乍散,冷还结。chuī zhà sàn,lěng hái jié。
琉璃世界琼瑶积。liú lí shì jiè qióng yáo jī。
问浮沤、无端幻此,甚时了得。wèn fú ōu wú duān huàn cǐ,shén shí le dé。
冷淡生涯尘不染,难道坚原如铁。lěng dàn shēng yá chén bù rǎn,nán dào jiān yuán rú tiě。
好与共、梅魂幽绝。hǎo yǔ gòng méi hún yōu jué。
谁唱阳春高格调,助精神、雪萼三分白。shuí chàng yáng chūn gāo gé diào,zhù jīng shén xuě è sān fēn bái。
闲指点,信孤洁。xián zhǐ diǎn,xìn gū jié。

琵琶仙对雪,恭和家大人韵

陆蓉佩

一夜严寒,绮窗外、散作漫空香絮。yī yè yán hán,qǐ chuāng wài sàn zuò màn kōng xiāng xù。
小阁闲拨红炉,轻盈对飞舞。xiǎo gé xián bō hóng lú,qīng yíng duì fēi wǔ。
看万里、无端幻化,怎能得、遍开琼树。kàn wàn lǐ wú duān huàn huà,zěn néng dé biàn kāi qióng shù。
断岸横斜,荒村约略,闲过迷误。duàn àn héng xié,huāng cūn yuē lüè,xián guò mí wù。
更愁是、苕递关河,想冒冷、天涯感长路。gèng chóu shì sháo dì guān hé,xiǎng mào lěng tiān yá gǎn zhǎng lù。
极目板桥茅店,正飘飘堆素。jí mù bǎn qiáo máo diàn,zhèng piāo piāo duī sù。
记旧日、寻梅踏冻,问故园、消息谁去。jì jiù rì xún méi tà dòng,wèn gù yuán xiāo xī shuí qù。
细看六出纷纷,欲收还吐。xì kàn liù chū fēn fēn,yù shōu hái tǔ。

探春慢·咏愁

陆蓉佩

扫更难开,断还重续,未信并刀能剪。sǎo gèng nán kāi,duàn hái zhòng xù,wèi xìn bìng dāo néng jiǎn。
渺渺无因,丝丝织就,好似冰轮云掩。miǎo miǎo wú yīn,sī sī zhī jiù,hǎo shì bīng lún yún yǎn。
几度防偏至,恁终古、难消如链。jǐ dù fáng piān zhì,nèn zhōng gǔ nán xiāo rú liàn。
怪他乍上眉头,来时那更能遣。guài tā zhà shàng méi tóu,lái shí nà gèng néng qiǎn。
何地可埋千片,想赋罢张衡,剩来点点。hé dì kě mái qiān piàn,xiǎng fù bà zhāng héng,shèng lái diǎn diǎn。
湖畔谁名,卢家魂杳,此后休论深浅。hú pàn shuí míng,lú jiā hún yǎo,cǐ hòu xiū lùn shēn qiǎn。
漫说新添多少,浩荡不堪重检。màn shuō xīn tiān duō shǎo,hào dàng bù kān zhòng jiǎn。
无计闲驱,任教难绝如线。wú jì xián qū,rèn jiào nán jué rú xiàn。

摸鱼儿·寒夜对月,恭和家大人韵

陆蓉佩

夜窗虚、漏声听彻,冰轮高拥如洗。yè chuāng xū lòu shēng tīng chè,bīng lún gāo yōng rú xǐ。
人生难得当头照,漫道愁深似海,无限意。rén shēng nán dé dāng tóu zhào,màn dào chóu shēn shì hǎi,wú xiàn yì。
料青女姮娥,斗影寒何悔。liào qīng nǚ héng é,dòu yǐng hán hé huǐ。
银波无际。yín bō wú jì。
恰伴我徘徊,故国长望,渺渺隔江水。qià bàn wǒ pái huái,gù guó zhǎng wàng,miǎo miǎo gé jiāng shuǐ。
萧条处、严城悲角初起。xiāo tiáo chù yán chéng bēi jiǎo chū qǐ。
阑干怯冷慵倚。lán gàn qiè lěng yōng yǐ。
年来惆怅多离别,那更清宵对此。nián lái chóu chàng duō lí bié,nà gèng qīng xiāo duì cǐ。
更阑矣。gèng lán yǐ。
看楼阁参差,远树朦胧里。kàn lóu gé cān chà,yuǎn shù méng lóng lǐ。
苦吟欲止。kǔ yín yù zhǐ。
恨极目关山,迢迢雁序,对影共千里。hèn jí mù guān shān,tiáo tiáo yàn xù,duì yǐng gòng qiān lǐ。

水调歌头·十一月望夜对月,同蕴珏表姨话别

陆蓉佩

休论尘世事,对影共吟哦。xiū lùn chén shì shì,duì yǐng gòng yín ó。
卷帘空外长望,还欲问嫦娥。juǎn lián kōng wài zhǎng wàng,hái yù wèn cháng é。
照尽悲欢万古,便有阴晴圆缺,只是不销磨。zhào jǐn bēi huān wàn gǔ,biàn yǒu yīn qíng yuán quē,zhǐ shì bù xiāo mó。
我欲乘风去,一笑定如何。wǒ yù chéng fēng qù,yī xiào dìng rú hé。
徘徊处,霜露迸,冷偏多。pái huái chù,shuāng lù bèng,lěng piān duō。
当头此夜,难得一掷恐轻过。dāng tóu cǐ yè,nán dé yī zhì kǒng qīng guò。
回首家山何处,同有离愁千斛,寂寞冷关河。huí shǒu jiā shān hé chù,tóng yǒu lí chóu qiān hú,jì mò lěng guān hé。
秉烛更重话,怕听唱骊歌。bǐng zhú gèng zhòng huà,pà tīng chàng lí gē。

蝶恋花·芦花

陆蓉佩

一缕秋魂纤欲化。yī lǚ qiū hún xiān yù huà。
似有疑无,却在斜阳外。shì yǒu yí wú,què zài xié yáng wài。
漂泊天涯何处著。piāo pō tiān yá hé chù zhù。
思量悔把枝头舍。sī liàng huǐ bǎ zhī tóu shě。
野岸孤村天半夜。yě àn gū cūn tiān bàn yè。
开处凄凉,零落人谁话。kāi chù qī liáng,líng luò rén shuí huà。
欲舞徘徊还自罢。yù wǔ pái huái hái zì bà。
依依一种情难画。yī yī yī zhǒng qíng nán huà。

蝶恋花·芦花

陆蓉佩

风紧霜浓秋渐瘦。fēng jǐn shuāng nóng qiū jiàn shòu。
小住孤村,应是寒难受。xiǎo zhù gū cūn,yīng shì hán nán shòu。
朱户荒台随意逗。zhū hù huāng tái suí yì dòu。
可怜一捻浑无有。kě lián yī niǎn hún wú yǒu。
转眼炎凉非复旧。zhuǎn yǎn yán liáng fēi fù jiù。
纵使飘零,肯把秾华斗。zòng shǐ piāo líng,kěn bǎ nóng huá dòu。
试问依依堤上柳。shì wèn yī yī dī shàng liǔ。
那时风景还存否。nà shí fēng jǐng hái cún fǒu。

暗香·白梅花

陆蓉佩

一分月色。yī fēn yuè sè。
照绮窗斗影,娟娟清绝。zhào qǐ chuāng dòu yǐng,juān juān qīng jué。
缟袂初逢,绿萼仙人似相识。gǎo mèi chū féng,lǜ è xiān rén shì xiāng shí。
回首乡关旧梦,浑难问、南枝消息。huí shǒu xiāng guān jiù mèng,hún nán wèn nán zhī xiāo xī。
看一树、瘦影横斜,寒素谢雕饰。kàn yī shù shòu yǐng héng xié,hán sù xiè diāo shì。
残雪。cán xuě。
伴孤洁。bàn gū jié。
正卷幔忽惊,竹外琼积。zhèng juǎn màn hū jīng,zhú wài qióng jī。
几回暗惜。jǐ huí àn xī。
玉质冰姿漫轻摘。yù zhì bīng zī màn qīng zhāi。
多少嫣红姹紫,更莫妒、天然风骨。duō shǎo yān hóng chà zǐ,gèng mò dù tiān rán fēng gǔ。
应好护、开遍也,休教狼藉。yīng hǎo hù kāi biàn yě,xiū jiào láng jí。
2812