古诗词

赠马督府

顾璘

将军美白皙,朗然玉山行。jiāng jūn měi bái xī,lǎng rán yù shān xíng。
胸填六韬书,胆气森纵横。xiōng tián liù tāo shū,dǎn qì sēn zòng héng。
往年镇幽朔,军令肃且明。wǎng nián zhèn yōu shuò,jūn lìng sù qiě míng。
弯弧插白羽,破的矜骁腾。wān hú chā bái yǔ,pò de jīn xiāo téng。
设伏杀强虏,开边广屯营。shè fú shā qiáng lǔ,kāi biān guǎng tún yíng。
犬羊悉败北,咋指逃榛荆。quǎn yáng xī bài běi,zǎ zhǐ táo zhēn jīng。
太行竟为险,巀嶪亘长城。tài xíng jìng wèi xiǎn,jié yè gèn zhǎng chéng。
千秋屏翰地,再见李乐生。qiān qiū píng hàn dì,zài jiàn lǐ lè shēng。
时平纳虎竹,袖手居留京。shí píng nà hǔ zhú,xiù shǒu jū liú jīng。
读书不出户,缓带含馀情。dú shū bù chū hù,huǎn dài hán yú qíng。
调笑射杨叶,猿猱屡号惊。diào xiào shè yáng yè,yuán náo lǚ hào jīng。
云间鹙鸧羽,往往落虚抨。yún jiān qiū cāng yǔ,wǎng wǎng luò xū pēng。
把酒登凤台,北望烟云平。bǎ jiǔ dēng fèng tái,běi wàng yān yún píng。
醉拔龙剑舞,绣涩鬼血青。zuì bá lóng jiàn wǔ,xiù sè guǐ xuè qīng。
颇闻燕赵士,踊跃思雄名。pǒ wén yàn zhào shì,yǒng yuè sī xióng míng。
朅来拜新诏,起握南府兵。qiè lái bài xīn zhào,qǐ wò nán fǔ bīng。
骅骝试按辔,无乃枉其能。huá liú shì àn pèi,wú nǎi wǎng qí néng。
近者居延塞,烽火剧流星。jìn zhě jū yán sāi,fēng huǒ jù liú xīng。
天子日侧席,筹策劳公卿。tiān zi rì cè xí,chóu cè láo gōng qīng。
君今谒丹陛,嵩呼致忠诚。jūn jīn yè dān bì,sōng hū zhì zhōng chéng。
何不请长组,奋臂抗先旌。hé bù qǐng zhǎng zǔ,fèn bì kàng xiān jīng。
蛇矛耀白雪,直捣单于庭。shé máo yào bái xuě,zhí dǎo dān yú tíng。
丈夫贵许国,退逊非豪英。zhàng fū guì xǔ guó,tuì xùn fēi háo yīng。
子仪伏回纥,充国制先零。zi yí fú huí gē,chōng guó zhì xiān líng。
岂必待擐甲,折冲由先声。qǐ bì dài huàn jiǎ,zhé chōng yóu xiān shēng。
畸人卧山谷,十载怀相倾。jī rén wò shān gǔ,shí zài huái xiāng qīng。
簪盍虽云乐,所希王国宁。zān hé suī yún lè,suǒ xī wáng guó níng。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

南江吟为孙从一按察作

顾璘

入郢雄心笑子胥,仲尼书社总成虚。rù yǐng xióng xīn xiào zi xū,zhòng ní shū shè zǒng chéng xū。
不如载取中山酒,来就江心丙穴鱼。bù rú zài qǔ zhōng shān jiǔ,lái jiù jiāng xīn bǐng xué yú。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

四面方城开楚都,凭将汉水壮雄图。sì miàn fāng chéng kāi chǔ dōu,píng jiāng hàn shuǐ zhuàng xióng tú。
神灵一统归今代,散与高人作五湖。shén líng yī tǒng guī jīn dài,sàn yǔ gāo rén zuò wǔ hú。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

西上襄阳百里程,摇船买酒醉樊城。xī shàng xiāng yáng bǎi lǐ chéng,yáo chuán mǎi jiǔ zuì fán chéng。
接䍦堕却无心拾,杜预碑犹水底横。jiē lí duò què wú xīn shí,dù yù bēi yóu shuǐ dǐ héng。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

我爱前贤太白豪,欲呼此水变春醪。wǒ ài qián xián tài bái háo,yù hū cǐ shuǐ biàn chūn láo。
四海清平身不老,与君终日醉蒲萄。sì hǎi qīng píng shēn bù lǎo,yǔ jūn zhōng rì zuì pú táo。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

洪波吞却内方山,大别都来一掌间。hóng bō tūn què nèi fāng shān,dà bié dōu lái yī zhǎng jiān。
伏腊移舟祠大禹,鱼龙窟里棹歌还。fú là yí zhōu cí dà yǔ,yú lóng kū lǐ zhào gē hái。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

我泛南江望汉阳,碧波千顷浩汪洋。wǒ fàn nán jiāng wàng hàn yáng,bì bō qiān qǐng hào wāng yáng。
使君度量元相似,何物艨艟不可藏。shǐ jūn dù liàng yuán xiāng shì,hé wù méng chōng bù kě cáng。

汉江独泛

顾璘

水云蒸日楚天浮,满眼江湖伴客愁。shuǐ yún zhēng rì chǔ tiān fú,mǎn yǎn jiāng hú bàn kè chóu。
三国雄豪何处问,卷帘犹自见荆州。sān guó xióng háo hé chù wèn,juǎn lián yóu zì jiàn jīng zhōu。

汉江独泛

顾璘

郑生风骨岂超尘,水府能逢解佩人。zhèng shēng fēng gǔ qǐ chāo chén,shuǐ fǔ néng féng jiě pèi rén。
青鸟去来烟漠漠,渚兰汀芷自含颦。qīng niǎo qù lái yān mò mò,zhǔ lán tīng zhǐ zì hán pín。

汉江独泛

顾璘

三日楼船听棹歌,江湖归兴满渔蓑。sān rì lóu chuán tīng zhào gē,jiāng hú guī xīng mǎn yú suō。
功无铜柱长为客,浪笑壶头马伏波。gōng wú tóng zhù zhǎng wèi kè,làng xiào hú tóu mǎ fú bō。

汉江独泛

顾璘

郢城遥向武昌还,千里风帆三日间。yǐng chéng yáo xiàng wǔ chāng hái,qiān lǐ fēng fān sān rì jiān。
直到汉阳聊舣棹,推篷先措八分山。zhí dào hàn yáng liáo yǐ zhào,tuī péng xiān cuò bā fēn shān。

所见

顾璘

襄河西溃水连天,禾黍翻成鱼鳖渊。xiāng hé xī kuì shuǐ lián tiān,hé shǔ fān chéng yú biē yuān。
鬻却儿童修网罟,移家江口就渔船。yù què ér tóng xiū wǎng gǔ,yí jiā jiāng kǒu jiù yú chuán。

所见

顾璘

贾客牵船入郢遥,泥行千里水齐腰。jiǎ kè qiān chuán rù yǐng yáo,ní xíng qiān lǐ shuǐ qí yāo。
青楼锦瑟谁家子,一醉挥金太剧骄。qīng lóu jǐn sè shuí jiā zi,yī zuì huī jīn tài jù jiāo。

所见

顾璘

鬼薪白粲动成群,刀笔铦锋自舞文。guǐ xīn bái càn dòng chéng qún,dāo bǐ xiān fēng zì wǔ wén。
郑国不缘诛邓析,孙侨黑白讵能分。zhèng guó bù yuán zhū dèng xī,sūn qiáo hēi bái jù néng fēn。

景陵五华山

顾璘

五华山顶炼丹台,方士虚传太皞开。wǔ huá shān dǐng liàn dān tái,fāng shì xū chuán tài hào kāi。
未悟先天真水火,却依炉鼎拨残灰。wèi wù xiān tiān zhēn shuǐ huǒ,què yī lú dǐng bō cán huī。

野田见菊

顾璘

陶令柴桑菊满阑,得钱呼酒每盘桓。táo lìng chái sāng jú mǎn lán,dé qián hū jiǔ měi pán huán。
熊轓虎节成何事,却引黄花道上看。xióng fān hǔ jié chéng hé shì,què yǐn huáng huā dào shàng kàn。