古诗词

赠马督府

顾璘

将军美白皙,朗然玉山行。jiāng jūn měi bái xī,lǎng rán yù shān xíng。
胸填六韬书,胆气森纵横。xiōng tián liù tāo shū,dǎn qì sēn zòng héng。
往年镇幽朔,军令肃且明。wǎng nián zhèn yōu shuò,jūn lìng sù qiě míng。
弯弧插白羽,破的矜骁腾。wān hú chā bái yǔ,pò de jīn xiāo téng。
设伏杀强虏,开边广屯营。shè fú shā qiáng lǔ,kāi biān guǎng tún yíng。
犬羊悉败北,咋指逃榛荆。quǎn yáng xī bài běi,zǎ zhǐ táo zhēn jīng。
太行竟为险,巀嶪亘长城。tài xíng jìng wèi xiǎn,jié yè gèn zhǎng chéng。
千秋屏翰地,再见李乐生。qiān qiū píng hàn dì,zài jiàn lǐ lè shēng。
时平纳虎竹,袖手居留京。shí píng nà hǔ zhú,xiù shǒu jū liú jīng。
读书不出户,缓带含馀情。dú shū bù chū hù,huǎn dài hán yú qíng。
调笑射杨叶,猿猱屡号惊。diào xiào shè yáng yè,yuán náo lǚ hào jīng。
云间鹙鸧羽,往往落虚抨。yún jiān qiū cāng yǔ,wǎng wǎng luò xū pēng。
把酒登凤台,北望烟云平。bǎ jiǔ dēng fèng tái,běi wàng yān yún píng。
醉拔龙剑舞,绣涩鬼血青。zuì bá lóng jiàn wǔ,xiù sè guǐ xuè qīng。
颇闻燕赵士,踊跃思雄名。pǒ wén yàn zhào shì,yǒng yuè sī xióng míng。
朅来拜新诏,起握南府兵。qiè lái bài xīn zhào,qǐ wò nán fǔ bīng。
骅骝试按辔,无乃枉其能。huá liú shì àn pèi,wú nǎi wǎng qí néng。
近者居延塞,烽火剧流星。jìn zhě jū yán sāi,fēng huǒ jù liú xīng。
天子日侧席,筹策劳公卿。tiān zi rì cè xí,chóu cè láo gōng qīng。
君今谒丹陛,嵩呼致忠诚。jūn jīn yè dān bì,sōng hū zhì zhōng chéng。
何不请长组,奋臂抗先旌。hé bù qǐng zhǎng zǔ,fèn bì kàng xiān jīng。
蛇矛耀白雪,直捣单于庭。shé máo yào bái xuě,zhí dǎo dān yú tíng。
丈夫贵许国,退逊非豪英。zhàng fū guì xǔ guó,tuì xùn fēi háo yīng。
子仪伏回纥,充国制先零。zi yí fú huí gē,chōng guó zhì xiān líng。
岂必待擐甲,折冲由先声。qǐ bì dài huàn jiǎ,zhé chōng yóu xiān shēng。
畸人卧山谷,十载怀相倾。jī rén wò shān gǔ,shí zài huái xiāng qīng。
簪盍虽云乐,所希王国宁。zān hé suī yún lè,suǒ xī wáng guó níng。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

污尊

顾璘

元公古天民,污尊表其德。yuán gōng gǔ tiān mín,wū zūn biǎo qí dé。
堂堂刺史身,甘隐漫郎宅。táng táng cì shǐ shēn,gān yǐn màn láng zhái。

度岭赴耒阳三首

顾璘

斜日半岩阴,回溪百丈深。xié rì bàn yán yīn,huí xī bǎi zhàng shēn。
蹬危元借石,叶老不辞林。dēng wēi yuán jiè shí,yè lǎo bù cí lín。

度岭赴耒阳三首

顾璘

元夕村村鼓,春山处处花。yuán xī cūn cūn gǔ,chūn shān chù chù huā。
韶光宜对酒,行客倍思家。sháo guāng yí duì jiǔ,xíng kè bèi sī jiā。

度岭赴耒阳三首

顾璘

椒团黄粉腻,柳染翠丝匀。jiāo tuán huáng fěn nì,liǔ rǎn cuì sī yún。
献颂宜新岁,攀条怆远人。xiàn sòng yí xīn suì,pān tiáo chuàng yuǎn rén。

江雨

顾璘

江流愁太溢,更遣雨添波。jiāng liú chóu tài yì,gèng qiǎn yǔ tiān bō。
气逐阴阳变,天公奈尔何。qì zhú yīn yáng biàn,tiān gōng nài ěr hé。

山行绝句十三首

顾璘

开户霜如雪,登车日胜春。kāi hù shuāng rú xuě,dēng chē rì shèng chūn。
举目见千里,独慰游山人。jǔ mù jiàn qiān lǐ,dú wèi yóu shān rén。

山行绝句十三首

顾璘

天如碧玉版,群山各写形。tiān rú bì yù bǎn,qún shān gè xiě xíng。
高空无障翳,龙凤互鶱腾。gāo kōng wú zhàng yì,lóng fèng hù xiān téng。

山行绝句十三首

顾璘

青山八百里,蟠结千蛟龙。qīng shān bā bǎi lǐ,pán jié qiān jiāo lóng。
头角忽耸起,秀出云间峰。tóu jiǎo hū sǒng qǐ,xiù chū yún jiān fēng。

山行绝句十三首

顾璘

高低度岭频,清浅涉涧屡。gāo dī dù lǐng pín,qīng qiǎn shè jiàn lǚ。
恐已入天宫,山空无人语。kǒng yǐ rù tiān gōng,shān kōng wú rén yǔ。

山行绝句十三首

顾璘

涧口架飞梁,山腰束微路。jiàn kǒu jià fēi liáng,shān yāo shù wēi lù。
悬厓有茅屋,尽是赍粮户。xuán yá yǒu máo wū,jǐn shì jī liáng hù。

山行绝句十三首

顾璘

开山种云子,汲涧探乳泉。kāi shān zhǒng yún zi,jí jiàn tàn rǔ quán。
可羡岩穴民,得养龟鹤年。kě xiàn yán xué mín,dé yǎng guī hè nián。

山行绝句十三首

顾璘

山风一披拂,千林舞寒叶。shān fēng yī pī fú,qiān lín wǔ hán yè。
恍如艳阳时,花丛闹狂蝶。huǎng rú yàn yáng shí,huā cóng nào kuáng dié。

山行绝句十三首

顾璘

苍厓切云高,深涧万丈下。cāng yá qiè yún gāo,shēn jiàn wàn zhàng xià。
低头听泉声,风雨号静夜。dī tóu tīng quán shēng,fēng yǔ hào jìng yè。

山行绝句十三首

顾璘

径踏云边石,衣飘树杪风。jìng tà yún biān shí,yī piāo shù miǎo fēng。
绣鞍行一马,玉管引双童。xiù ān xíng yī mǎ,yù guǎn yǐn shuāng tóng。

山行绝句十三首

顾璘

胡然掠云起,忽尔落涧行。hú rán lüè yún qǐ,hū ěr luò jiàn xíng。
幽丛不见底,潏潏闻水声。yōu cóng bù jiàn dǐ,yù yù wén shuǐ shēng。