古诗词

赠叶原静游雁荡归金陵兼呈大司马乔公

顾璘

泛览名山图,雁荡天下奇。fàn lǎn míng shān tú,yàn dàng tiān xià qí。
天吴举蓬岛,乱掷沧海湄。tiān wú jǔ péng dǎo,luàn zhì cāng hǎi méi。
巉岩老蛟脊,诘曲盘桃枝。chán yán lǎo jiāo jí,jí qū pán táo zhī。
攒峰蔽青冥,星斗昼陆离。zǎn fēng bì qīng míng,xīng dòu zhòu lù lí。
灵湫倒银汉,六月飞寒澌。líng jiǎo dào yín hàn,liù yuè fēi hán sī。
仙人隐洞府,玉简灵文垂。xiān rén yǐn dòng fǔ,yù jiǎn líng wén chuí。
白石充糇?,紫芝可疗饥。bái shí chōng hóu liáng,zǐ zhī kě liáo jī。
凤笙乍缥缈,鹤驾时逶迤。fèng shēng zhà piāo miǎo,hè jià shí wēi yí。
绿髓苟未变,丹梯讵能窥。lǜ suǐ gǒu wèi biàn,dān tī jù néng kuī。
叶子道者流,夙禀烟霞姿。yè zi dào zhě liú,sù bǐng yān xiá zī。
去冬游武夷,未惬心所期。qù dōng yóu wǔ yí,wèi qiè xīn suǒ qī。
今春策短杖,直往了无疑。jīn chūn cè duǎn zhàng,zhí wǎng le wú yí。
天台逢李生,拍手欣相持。tiān tái féng lǐ shēng,pāi shǒu xīn xiāng chí。
溯流问桃水,探穴寻仇池。sù liú wèn táo shuǐ,tàn xué xún chóu chí。
俯瞰不测渊,仰凌万仞危。fǔ kàn bù cè yuān,yǎng líng wàn rèn wēi。
端坐天柱峰,要观日出时。duān zuò tiān zhù fēng,yào guān rì chū shí。
扶桑射东影,瞥见苍龙?。fú sāng shè dōng yǐng,piē jiàn cāng lóng máo。
太湖仅一勺,匡庐忽平夷。tài hú jǐn yī sháo,kuāng lú hū píng yí。
呼酒酹苍梧,凤鸟来何迟。hū jiǔ lèi cāng wú,fèng niǎo lái hé chí。
浩浩浙江涛,伍胥今谓谁。hào hào zhè jiāng tāo,wǔ xū jīn wèi shuí。
桃花落已尽,芳草含碧滋。táo huā luò yǐ jǐn,fāng cǎo hán bì zī。
啼莺劝客饮,正与烟花宜。tí yīng quàn kè yǐn,zhèng yǔ yān huā yí。
满举白玉斗,吞却东南陲。mǎn jǔ bái yù dòu,tūn què dōng nán chuí。
坐觉方寸间,云峤相撑支。zuò jué fāng cùn jiān,yún jiào xiāng chēng zhī。
归来回风亭,目光如玻璃。guī lái huí fēng tíng,mù guāng rú bō lí。
磈磊作奇画,琳琅吐新辞。wěi lěi zuò qí huà,lín láng tǔ xīn cí。
颠倒雷电走,苍茫神怪悲。diān dào léi diàn zǒu,cāng máng shén guài bēi。
十日说不辍,齿颊生凉飔。shí rì shuō bù chuò,chǐ jiá shēng liáng sī。
四座烦郁散,听者俱忘疲。sì zuò fán yù sàn,tīng zhě jù wàng pí。
灵秘自此泄,海若安能私。líng mì zì cǐ xiè,hǎi ruò ān néng sī。
还拜大司马,请陈贱子诗。hái bài dà sī mǎ,qǐng chén jiàn zi shī。
定知㠝岏势,纵横列阶墀。dìng zhī cuán wán shì,zòng héng liè jiē chí。
迢递金银阙,梦寐如见之。tiáo dì jīn yín quē,mèng mèi rú jiàn zhī。
谢客休挂席,孙公应解颐。xiè kè xiū guà xí,sūn gōng yīng jiě yí。
何必举五岳,高下论等差。hé bì jǔ wǔ yuè,gāo xià lùn děng chà。
至乐有同好,难与俗子知。zhì lè yǒu tóng hǎo,nán yǔ sú zi zhī。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

污尊

顾璘

元公古天民,污尊表其德。yuán gōng gǔ tiān mín,wū zūn biǎo qí dé。
堂堂刺史身,甘隐漫郎宅。táng táng cì shǐ shēn,gān yǐn màn láng zhái。

度岭赴耒阳三首

顾璘

斜日半岩阴,回溪百丈深。xié rì bàn yán yīn,huí xī bǎi zhàng shēn。
蹬危元借石,叶老不辞林。dēng wēi yuán jiè shí,yè lǎo bù cí lín。

度岭赴耒阳三首

顾璘

元夕村村鼓,春山处处花。yuán xī cūn cūn gǔ,chūn shān chù chù huā。
韶光宜对酒,行客倍思家。sháo guāng yí duì jiǔ,xíng kè bèi sī jiā。

度岭赴耒阳三首

顾璘

椒团黄粉腻,柳染翠丝匀。jiāo tuán huáng fěn nì,liǔ rǎn cuì sī yún。
献颂宜新岁,攀条怆远人。xiàn sòng yí xīn suì,pān tiáo chuàng yuǎn rén。

江雨

顾璘

江流愁太溢,更遣雨添波。jiāng liú chóu tài yì,gèng qiǎn yǔ tiān bō。
气逐阴阳变,天公奈尔何。qì zhú yīn yáng biàn,tiān gōng nài ěr hé。

山行绝句十三首

顾璘

开户霜如雪,登车日胜春。kāi hù shuāng rú xuě,dēng chē rì shèng chūn。
举目见千里,独慰游山人。jǔ mù jiàn qiān lǐ,dú wèi yóu shān rén。

山行绝句十三首

顾璘

天如碧玉版,群山各写形。tiān rú bì yù bǎn,qún shān gè xiě xíng。
高空无障翳,龙凤互鶱腾。gāo kōng wú zhàng yì,lóng fèng hù xiān téng。

山行绝句十三首

顾璘

青山八百里,蟠结千蛟龙。qīng shān bā bǎi lǐ,pán jié qiān jiāo lóng。
头角忽耸起,秀出云间峰。tóu jiǎo hū sǒng qǐ,xiù chū yún jiān fēng。

山行绝句十三首

顾璘

高低度岭频,清浅涉涧屡。gāo dī dù lǐng pín,qīng qiǎn shè jiàn lǚ。
恐已入天宫,山空无人语。kǒng yǐ rù tiān gōng,shān kōng wú rén yǔ。

山行绝句十三首

顾璘

涧口架飞梁,山腰束微路。jiàn kǒu jià fēi liáng,shān yāo shù wēi lù。
悬厓有茅屋,尽是赍粮户。xuán yá yǒu máo wū,jǐn shì jī liáng hù。

山行绝句十三首

顾璘

开山种云子,汲涧探乳泉。kāi shān zhǒng yún zi,jí jiàn tàn rǔ quán。
可羡岩穴民,得养龟鹤年。kě xiàn yán xué mín,dé yǎng guī hè nián。

山行绝句十三首

顾璘

山风一披拂,千林舞寒叶。shān fēng yī pī fú,qiān lín wǔ hán yè。
恍如艳阳时,花丛闹狂蝶。huǎng rú yàn yáng shí,huā cóng nào kuáng dié。

山行绝句十三首

顾璘

苍厓切云高,深涧万丈下。cāng yá qiè yún gāo,shēn jiàn wàn zhàng xià。
低头听泉声,风雨号静夜。dī tóu tīng quán shēng,fēng yǔ hào jìng yè。

山行绝句十三首

顾璘

径踏云边石,衣飘树杪风。jìng tà yún biān shí,yī piāo shù miǎo fēng。
绣鞍行一马,玉管引双童。xiù ān xíng yī mǎ,yù guǎn yǐn shuāng tóng。

山行绝句十三首

顾璘

胡然掠云起,忽尔落涧行。hú rán lüè yún qǐ,hū ěr luò jiàn xíng。
幽丛不见底,潏潏闻水声。yōu cóng bù jiàn dǐ,yù yù wén shuǐ shēng。