古诗词

相逢行赠何司空子元

顾璘

去年见君丹禁中,今年逢君旧京道。qù nián jiàn jūn dān jìn zhōng,jīn nián féng jūn jiù jīng dào。
问君年来亦何事,笑而不答颜自好。wèn jūn nián lái yì hé shì,xiào ér bù dá yán zì hǎo。
朝廷礼乐非等闲,大臣执论安如山。cháo tíng lǐ lè fēi děng xián,dà chén zhí lùn ān rú shān。
师丹只知正庙议,朱云非好犯龙颜。shī dān zhǐ zhī zhèng miào yì,zhū yún fēi hǎo fàn lóng yán。
龙颜转变分怒喜,臣节坚贞等生死。lóng yán zhuǎn biàn fēn nù xǐ,chén jié jiān zhēn děng shēng sǐ。
只今义烈贯云霄,大爵高官安用尔。zhǐ jīn yì liè guàn yún xiāo,dà jué gāo guān ān yòng ěr。
蹇予结交三十年,一见知君是谪仙。jiǎn yǔ jié jiāo sān shí nián,yī jiàn zhī jūn shì zhé xiān。
文章落笔波涛用,风骨当朝玉雪妍。wén zhāng luò bǐ bō tāo yòng,fēng gǔ dāng cháo yù xuě yán。
司马分曹力有馀,两河藩翰亦区区。sī mǎ fēn cáo lì yǒu yú,liǎng hé fān hàn yì qū qū。
天闲来牝三千颂,柏府风霆万里车。tiān xián lái pìn sān qiān sòng,bǎi fǔ fēng tíng wàn lǐ chē。
台衡虚位需调燮,太史濡毫叙功业。tái héng xū wèi xū diào xiè,tài shǐ rú háo xù gōng yè。
霖雨方谐天上欢,浮云忽作江南别。lín yǔ fāng xié tiān shàng huān,fú yún hū zuò jiāng nán bié。
江南佳气郁巃嵷,洛邑秦关未可踪。jiāng nán jiā qì yù lóng sǒng,luò yì qín guān wèi kě zōng。
滚滚江流传渡马,苍苍山邑号蟠龙。gǔn gǔn jiāng liú chuán dù mǎ,cāng cāng shān yì hào pán lóng。
谢傅东山几落花,荆公精舍自啼鸦。xiè fù dōng shān jǐ luò huā,jīng gōng jīng shě zì tí yā。
由来胜概归高品,再喜斯文得大家。yóu lái shèng gài guī gāo pǐn,zài xǐ sī wén dé dà jiā。
我家住在清溪曲,终日闲持一竿竹。wǒ jiā zhù zài qīng xī qū,zhōng rì xián chí yī gān zhú。
不怕宫袍混草衣,时来共咏春波绿。bù pà gōng páo hùn cǎo yī,shí lái gòng yǒng chūn bō lǜ。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

苦热绝句十首

顾璘

葵扇桃笙湘竹床,卷帘高卧汗如浆。kuí shàn táo shēng xiāng zhú chuáng,juǎn lián gāo wò hàn rú jiāng。
何如赤鲤澄波冷,不及玄蝉密树凉。hé rú chì lǐ chéng bō lěng,bù jí xuán chán mì shù liáng。

偶题

顾璘

云连树色千嶂合,雨挟泉声一道飞。yún lián shù sè qiān zhàng hé,yǔ xié quán shēng yī dào fēi。
尽有山林溪涧趣,好将佳境畅天机。jǐn yǒu shān lín xī jiàn qù,hǎo jiāng jiā jìng chàng tiān jī。

积雪楼上把酒四首

顾璘

高楼映雪雪生光,云外神仙白玉堂。gāo lóu yìng xuě xuě shēng guāng,yún wài shén xiān bái yù táng。
枉杀相如新赋就,定从何处谒梁王。wǎng shā xiāng rú xīn fù jiù,dìng cóng hé chù yè liáng wáng。

积雪楼上把酒四首

顾璘

雪满空林万木寒,玉峰巉■倚楼看。xuě mǎn kōng lín wàn mù hán,yù fēng chán yǐ lóu kàn。
银瓶酒绿狐裘热,六六文窗夜不关。yín píng jiǔ lǜ hú qiú rè,liù liù wén chuāng yè bù guān。

积雪楼上把酒四首

顾璘

楼上题诗满砚冰,城头残雪晃疏灯。lóu shàng tí shī mǎn yàn bīng,chéng tóu cán xuě huǎng shū dēng。
瑶台月白青云冷,下有寒潭漾列星。yáo tái yuè bái qīng yún lěng,xià yǒu hán tán yàng liè xīng。

积雪楼上把酒四首

顾璘

啾啾寒雀拂檐来,榾柮炉深欲作灰。jiū jiū hán què fú yán lái,gǔ duò lú shēn yù zuò huī。
雪上红缨高大过,王孙西去猎黄台。xuě shàng hóng yīng gāo dà guò,wáng sūn xī qù liè huáng tái。

舟入天津

顾璘

天际乱山横暮霭,水边乔木起秋风。tiān jì luàn shān héng mù ǎi,shuǐ biān qiáo mù qǐ qiū fēng。
扁舟欲过聊停棹,明日京尘便不同。biǎn zhōu yù guò liáo tíng zhào,míng rì jīng chén biàn bù tóng。

公宇纳凉四首

顾璘

庭树重重拂院西,更无残日透帘闱。tíng shù zhòng zhòng fú yuàn xī,gèng wú cán rì tòu lián wéi。
胡床一片堪吟啸,却付馀阴众鸟啼。hú chuáng yī piàn kān yín xiào,què fù yú yīn zhòng niǎo tí。

公宇纳凉四首

顾璘

散发乘风怯病身,出门途路触黄尘。sàn fā chéng fēng qiè bìng shēn,chū mén tú lù chù huáng chén。
每愁入夏妨高兴,不似青春解著人。měi chóu rù xià fáng gāo xīng,bù shì qīng chūn jiě zhù rén。

公宇纳凉四首

顾璘

跋涉山溪气郁敲,日中生恐鬓毛焦。bá shè shān xī qì yù qiāo,rì zhōng shēng kǒng bìn máo jiāo。
南薰忽借闲庭爽,羽扇冰浆总不消。nán xūn hū jiè xián tíng shuǎng,yǔ shàn bīng jiāng zǒng bù xiāo。

公宇纳凉四首

顾璘

不愁赤日绕檐来,但取清风洒面开。bù chóu chì rì rào yán lái,dàn qǔ qīng fēng sǎ miàn kāi。
尘事尽抛心似水,使君何必愧无怀。chén shì jǐn pāo xīn shì shuǐ,shǐ jūn hé bì kuì wú huái。

村居

顾璘

山回水合树成村,不是桃源是鹿门。shān huí shuǐ hé shù chéng cūn,bù shì táo yuán shì lù mén。
但有扁舟能送酒,莫言人世五侯尊。dàn yǒu biǎn zhōu néng sòng jiǔ,mò yán rén shì wǔ hóu zūn。

再过仲木舍对菊四首

顾璘

旧摘黄花半已稀,重来相对莫言归。jiù zhāi huáng huā bàn yǐ xī,zhòng lái xiāng duì mò yán guī。
瓷罂绿酒深如海,判取新霜点客衣。cí yīng lǜ jiǔ shēn rú hǎi,pàn qǔ xīn shuāng diǎn kè yī。

再过仲木舍对菊四首

顾璘

陶令旧无栽秫地,杜陵新借浣花堂。táo lìng jiù wú zāi shú dì,dù líng xīn jiè huàn huā táng。
白衣绿酒今重至,翠盖金钱晚更芳。bái yī lǜ jiǔ jīn zhòng zhì,cuì gài jīn qián wǎn gèng fāng。

再过仲木舍对菊四首

顾璘

岁寒心事特相亲,莫怪留连倒葛巾。suì hán xīn shì tè xiāng qīn,mò guài liú lián dào gé jīn。
夜半苦吟寒烬落,锦屏愁杀按歌人。yè bàn kǔ yín hán jìn luò,jǐn píng chóu shā àn gē rén。