古诗词

异风行

顾璘

季春之月日应柳,野客维舟汶川口。jì chūn zhī yuè rì yīng liǔ,yě kè wéi zhōu wèn chuān kǒu。
此方赤旱罹百忧,复尔颠风示灾咎。cǐ fāng chì hàn lí bǎi yōu,fù ěr diān fēng shì zāi jiù。
黑云勃郁西北生,轮囷直上掩太清。hēi yún bó yù xī běi shēng,lún qūn zhí shàng yǎn tài qīng。
嘘烟噫气塕然至,白日不得为光明。xū yān yī qì wěng rán zhì,bái rì bù dé wèi guāng míng。
沙飘石走樯柱折,鸡犬窜匿皆狂鸣。shā piāo shí zǒu qiáng zhù zhé,jī quǎn cuàn nì jiē kuáng míng。
草茅半卷向空落,大麦小麦扬枯茎。cǎo máo bàn juǎn xiàng kōng luò,dà mài xiǎo mài yáng kū jīng。
阴霾沉沉血色赤,赫如伯益烈火焚榛荆。yīn mái chén chén xuè sè chì,hè rú bó yì liè huǒ fén zhēn jīng。
万窍雷呼动天地,又如真宰下与群妖争。wàn qiào léi hū dòng tiān dì,yòu rú zhēn zǎi xià yǔ qún yāo zhēng。
宋郊六鹢飞且退,昆阳虎豹各战惊。sòng jiāo liù yì fēi qiě tuì,kūn yáng hǔ bào gè zhàn jīng。
蓬窗孤坐不敢寐,旅魂惨怛伤和平。péng chuāng gū zuò bù gǎn mèi,lǚ hún cǎn dá shāng hé píng。
忆昔壬申群盗起,梁宋灾徵每如此。yì xī rén shēn qún dào qǐ,liáng sòng zāi zhēng měi rú cǐ。
十年白骨撑乱麻,父老悲号未云已。shí nián bái gǔ chēng luàn má,fù lǎo bēi hào wèi yún yǐ。
只今尧舜居明堂,辟除凶慝登贤良。zhǐ jīn yáo shùn jū míng táng,pì chú xiōng tè dēng xián liáng。
璿玑方调七政理,此事乖剌诚何祥。xuán jī fāng diào qī zhèng lǐ,cǐ shì guāi lá chéng hé xiáng。
世无瞽史知天道,独立沉吟向苍昊。shì wú gǔ shǐ zhī tiān dào,dú lì chén yín xiàng cāng hào。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

楚歌二首其一天吴

顾璘

坎坎兮击鼓,望君山兮屡舞。kǎn kǎn xī jī gǔ,wàng jūn shān xī lǚ wǔ。
陈烦辞兮仰空,渺夫君兮何所。chén fán cí xī yǎng kōng,miǎo fū jūn xī hé suǒ。
波四漫兮汤汤,会百川兮同量。bō sì màn xī tāng tāng,huì bǎi chuān xī tóng liàng。
津无梁兮不可以涉,测地弥广兮度天愈长。jīn wú liáng xī bù kě yǐ shè,cè dì mí guǎng xī dù tiān yù zhǎng。
驾兰桡兮扬桂旗,飘风起兮又汩之。jià lán ráo xī yáng guì qí,piāo fēng qǐ xī yòu gǔ zhī。
浮余瓠兮水际,理余佩兮川湄。fú yú hù xī shuǐ jì,lǐ yú pèi xī chuān méi。
众纷纭兮磔肥牛,顾玄醴兮增余羞。zhòng fēn yún xī zhé féi niú,gù xuán lǐ xī zēng yú xiū。
陟虚坛兮伫立,徒终岁兮离忧。zhì xū tán xī zhù lì,tú zhōng suì xī lí yōu。