古诗词

张司徒所画山国图歌

顾璘

滇南一道盘云上,永昌巍巍更相望。diān nán yī dào pán yún shàng,yǒng chāng wēi wēi gèng xiāng wàng。
水流直下洱海深,陆地夫容矗相向。shuǐ liú zhí xià ěr hǎi shēn,lù dì fū róng chù xiāng xiàng。
小石纷磊磊,大石高盘陀。xiǎo shí fēn lěi lěi,dà shí gāo pán tuó。
连空互撑叠,仰睇青嵯峨。lián kōng hù chēng dié,yǎng dì qīng cuó é。
攒峰插牛斗,飞涧悬天河。zǎn fēng chā niú dòu,fēi jiàn xuán tiān hé。
崩崖倾断下无地,但见猿猱挂罥号烟萝。bēng yá qīng duàn xià wú dì,dàn jiàn yuán náo guà juàn hào yān luó。
丹砂空青,的皪岩阿。dān shā kōng qīng,de lì yán ā。
宝玉夜烱,灵光荡摩。bǎo yù yè jiǒng,líng guāng dàng mó。
天门洞开,紫宫逶迤。tiān mén dòng kāi,zǐ gōng wēi yí。
玉女对侍,星官骈罗。yù nǚ duì shì,xīng guān pián luó。
至高之极始见此,辽绝下奈诸方何。zhì gāo zhī jí shǐ jiàn cǐ,liáo jué xià nài zhū fāng hé。
马蹄缄铁尚不得度,行人跛鳖焉能过。mǎ tí jiān tiě shàng bù dé dù,xíng rén bǒ biē yān néng guò。
我生水国多见水,不图山高乃如此。wǒ shēng shuǐ guó duō jiàn shuǐ,bù tú shān gāo nǎi rú cǐ。
画家山水贵相半,吁嗟谁悉寰区理。huà jiā shān shuǐ guì xiāng bàn,xū jiē shuí xī huán qū lǐ。
南园大老司徒公,维山降神为世雄。nán yuán dà lǎo sī tú gōng,wéi shān jiàng shén wèi shì xióng。
晚张能事发新格,尽吐磈礧之心胸。wǎn zhāng néng shì fā xīn gé,jǐn tǔ wěi léi zhī xīn xiōng。
引缣迅扫鸣长风,颠林倒壑貌不同。yǐn jiān xùn sǎo míng zhǎng fēng,diān lín dào hè mào bù tóng。
苍云黯惨喧霹雳,白日照耀开鸿蒙。cāng yún àn cǎn xuān pī lì,bái rì zhào yào kāi hóng méng。
蛟龙盘拿古木死,蝀螮漂疾飞梁通。jiāo lóng pán ná gǔ mù sǐ,dōng dì piāo jí fēi liáng tōng。
千峦万嶂堆墨华,忽然平旷披风沙。qiān luán wàn zhàng duī mò huá,hū rán píng kuàng pī fēng shā。
楪榆开凿巂君国,桃源点缀秦人家。yè yú kāi záo guī jūn guó,táo yuán diǎn zhuì qín rén jiā。
孤城四面削玄壁,危楼仄立明丹霞。gū chéng sì miàn xuē xuán bì,wēi lóu zè lì míng dān xiá。
时清颇知官府静,化远亦爱蛮夷嘉。shí qīng pǒ zhī guān fǔ jìng,huà yuǎn yì ài mán yí jiā。
老翁戏猎逐黄犬,娇女明妆簪素花。lǎo wēng xì liè zhú huáng quǎn,jiāo nǚ míng zhuāng zān sù huā。
形胜分明在指顾,风俗想像增咨嗟。xíng shèng fēn míng zài zhǐ gù,fēng sú xiǎng xiàng zēng zī jiē。
腾冲靡莫馀千里,部落微茫分远迩。téng chōng mí mò yú qiān lǐ,bù luò wēi máng fēn yuǎn ěr。
更挥淡墨洒馀姿,遂使天涯穷尺纸。gèng huī dàn mò sǎ yú zī,suì shǐ tiān yá qióng chǐ zhǐ。
昨逢伯子示此图,瞠目惊叹从前无。zuó féng bó zi shì cǐ tú,chēng mù jīng tàn cóng qián wú。
乃知山岳气磅礴,不用滥漫谈江湖。nǎi zhī shān yuè qì bàng bó,bù yòng làn màn tán jiāng hú。
今之好山有二老,太原司马吴门都。jīn zhī hǎo shān yǒu èr lǎo,tài yuán sī mǎ wú mén dōu。
见此寄书定相索,公乎公乎须写数本万里络绎传吾徒。jiàn cǐ jì shū dìng xiāng suǒ,gōng hū gōng hū xū xiě shù běn wàn lǐ luò yì chuán wú tú。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

杂言送延平朱使君十三首

顾璘

江左金兰社,怜君最英妙。jiāng zuǒ jīn lán shè,lián jūn zuì yīng miào。
平生冰玉心,皎皎两相照。píng shēng bīng yù xīn,jiǎo jiǎo liǎng xiāng zhào。
衔羽附孤鶱,颦额蒙群笑。xián yǔ fù gū xiān,pín é méng qún xiào。
叨承大贤容,谁云本同调。dāo chéng dà xián róng,shuí yún běn tóng diào。

杂言送延平朱使君十三首

顾璘

寒江澹无影,孤帆稳如停。hán jiāng dàn wú yǐng,gū fān wěn rú tíng。
淮南雪初霁,远见群山青。huái nán xuě chū jì,yuǎn jiàn qún shān qīng。
芳树集乌鸟,高原飞鹡鸰。fāng shù jí wū niǎo,gāo yuán fēi jí líng。
故乡本伊迩,之子不得宁。gù xiāng běn yī ěr,zhī zi bù dé níng。

杂言送延平朱使君十三首

顾璘

紫丝约金勒,五马如锦新。zǐ sī yuē jīn lēi,wǔ mǎ rú jǐn xīn。
云开海色霁,雪尽林芳春。yún kāi hǎi sè jì,xuě jǐn lín fāng chūn。
搴帷省殊俗,凭轼礼嘉宾。qiān wéi shěng shū sú,píng shì lǐ jiā bīn。
寂寂杨子业,非君谁见珍。jì jì yáng zi yè,fēi jūn shuí jiàn zhēn。

野亭公杂咏六首野堂

顾璘

晋公归绿野,开堂近林邱。jìn gōng guī lǜ yě,kāi táng jìn lín qiū。
遂扫车马迹,时招麋鹿游。suì sǎo chē mǎ jì,shí zhāo mí lù yóu。
群盗近方息,高卧吾何忧。qún dào jìn fāng xī,gāo wò wú hé yōu。
白云宿檐际,来自商山头。bái yún sù yán jì,lái zì shāng shān tóu。

野亭公杂咏六首野堂

顾璘

小阁何亭亭,临郊俯清樾。xiǎo gé hé tíng tíng,lín jiāo fǔ qīng yuè。
虚栋驻山云,闲窗纳林月。xū dòng zhù shān yún,xián chuāng nà lín yuè。
浮烟坐来消,飞鸟望中灭。fú yān zuò lái xiāo,fēi niǎo wàng zhōng miè。
冲襟寂如水,那知有炎热。chōng jīn jì rú shuǐ,nà zhī yǒu yán rè。

野亭公杂咏六首野堂

顾璘

谁铲太嵩角,置向莘野前。shuí chǎn tài sōng jiǎo,zhì xiàng shēn yě qián。
相看仅寻丈,宛若万仞然。xiāng kàn jǐn xún zhàng,wǎn ruò wàn rèn rán。
清华发草树,秀色生云烟。qīng huá fā cǎo shù,xiù sè shēng yún yān。
下有谢安石,闭户方高眠。xià yǒu xiè ān shí,bì hù fāng gāo mián。

野亭公杂咏六首野堂

顾璘

苍郊雨新过,清流泛平池。cāng jiāo yǔ xīn guò,qīng liú fàn píng chí。
渟泓鉴万象,应物初无私。tíng hóng jiàn wàn xiàng,yīng wù chū wú sī。
禾黍渍馀润,萍藻含华滋。hé shǔ zì yú rùn,píng zǎo hán huá zī。
本来绝机事,桔槔尔何施。běn lái jué jī shì,jú gāo ěr hé shī。

野亭公杂咏六首野堂

顾璘

植蔬既展甲,种豆复引苗。zhí shū jì zhǎn jiǎ,zhǒng dòu fù yǐn miáo。
主人久不来,蔓草忽齐腰。zhǔ rén jiǔ bù lái,màn cǎo hū qí yāo。
微雨晓初霁,园丁载芟穮。wēi yǔ xiǎo chū jì,yuán dīng zài shān biāo。
剪草自剪草,慎勿伤良条。jiǎn cǎo zì jiǎn cǎo,shèn wù shāng liáng tiáo。

野亭公杂咏六首野堂

顾璘

插竹绕荒畹,扶疏亦成藩。chā zhú rào huāng wǎn,fú shū yì chéng fān。
牛羊绝来往,养此幽兰根。niú yáng jué lái wǎng,yǎng cǐ yōu lán gēn。
芳菲与众赏,何用高重垣。fāng fēi yǔ zhòng shǎng,hé yòng gāo zhòng yuán。
况对南山色,可以倾吾樽。kuàng duì nán shān sè,kě yǐ qīng wú zūn。

宗伯邵公寿藏诗四首

顾璘

彗山一片石,万古沉荒烟。huì shān yī piàn shí,wàn gǔ chén huāng yān。
虽留蝌斗字,精光暗当年。suī liú kē dòu zì,jīng guāng àn dāng nián。
邵公命世佐,埋玉封高阡。shào gōng mìng shì zuǒ,mái yù fēng gāo qiān。
移尔置道左,佳名永相传。yí ěr zhì dào zuǒ,jiā míng yǒng xiāng chuán。

宗伯邵公寿藏诗四首

顾璘

二松何代物,挺峙□青冥。èr sōng hé dài wù,tǐng zhì qīng míng。
长风度万里,吹散波涛声。zhǎng fēng dù wàn lǐ,chuī sàn bō tāo shēng。
天意庇明德,宛遗卫佳城。tiān yì bì míng dé,wǎn yí wèi jiā chéng。
行人过山麓,仰止馀阴清。xíng rén guò shān lù,yǎng zhǐ yú yīn qīng。

宗伯邵公寿藏诗四首

顾璘

前山石盘纡,后岭秀不如。qián shān shí pán yū,hòu lǐng xiù bù rú。
龟龙奠经纬,松柏守门闾。guī lóng diàn jīng wěi,sōng bǎi shǒu mén lǘ。
邱中旷以奥,结构千载居。qiū zhōng kuàng yǐ ào,jié gòu qiān zài jū。
下置青玉几,上覆白云庐。xià zhì qīng yù jǐ,shàng fù bái yún lú。

宗伯邵公寿藏诗四首

顾璘

公昔构斋居,泉源益清冽。gōng xī gòu zhāi jū,quán yuán yì qīng liè。
公今作生墓,泉溜互环折。gōng jīn zuò shēng mù,quán liū hù huán zhé。
诸方仰灌溉,万类鉴澄澈。zhū fāng yǎng guàn gài,wàn lèi jiàn chéng chè。
乾坤第二泉,仿佛为公设。qián kūn dì èr quán,fǎng fú wèi gōng shè。

赠别周别驾王司理入京十四首

顾璘

湛湛灵江水,东注沧溟深。zhàn zhàn líng jiāng shuǐ,dōng zhù cāng míng shēn。
不知结交义,讵明离别心。bù zhī jié jiāo yì,jù míng lí bié xīn。
匣藏青萍剑,囊韬绿绮琴。xiá cáng qīng píng jiàn,náng tāo lǜ qǐ qín。
因君罢拂拭,缄愁谢知音。yīn jūn bà fú shì,jiān chóu xiè zhī yīn。
知音日以远,离恨方自今。zhī yīn rì yǐ yuǎn,lí hèn fāng zì jīn。

赠别周别驾王司理入京十四首

顾璘

访古游天台,八极神飘飖。fǎng gǔ yóu tiān tái,bā jí shén piāo yáo。
笑逢两仙人,把袂申久要。xiào féng liǎng xiān rén,bǎ mèi shēn jiǔ yào。
飨我白玉醴,侑之紫鸾箫。xiǎng wǒ bái yù lǐ,yòu zhī zǐ luán xiāo。
清欢意何极,冉冉暮复朝。qīng huān yì hé jí,rǎn rǎn mù fù cháo。
流萍忽飘散,怅望空魂销。liú píng hū piāo sàn,chàng wàng kōng hún xiāo。