古诗词

张司徒所画山国图歌

顾璘

滇南一道盘云上,永昌巍巍更相望。diān nán yī dào pán yún shàng,yǒng chāng wēi wēi gèng xiāng wàng。
水流直下洱海深,陆地夫容矗相向。shuǐ liú zhí xià ěr hǎi shēn,lù dì fū róng chù xiāng xiàng。
小石纷磊磊,大石高盘陀。xiǎo shí fēn lěi lěi,dà shí gāo pán tuó。
连空互撑叠,仰睇青嵯峨。lián kōng hù chēng dié,yǎng dì qīng cuó é。
攒峰插牛斗,飞涧悬天河。zǎn fēng chā niú dòu,fēi jiàn xuán tiān hé。
崩崖倾断下无地,但见猿猱挂罥号烟萝。bēng yá qīng duàn xià wú dì,dàn jiàn yuán náo guà juàn hào yān luó。
丹砂空青,的皪岩阿。dān shā kōng qīng,de lì yán ā。
宝玉夜烱,灵光荡摩。bǎo yù yè jiǒng,líng guāng dàng mó。
天门洞开,紫宫逶迤。tiān mén dòng kāi,zǐ gōng wēi yí。
玉女对侍,星官骈罗。yù nǚ duì shì,xīng guān pián luó。
至高之极始见此,辽绝下奈诸方何。zhì gāo zhī jí shǐ jiàn cǐ,liáo jué xià nài zhū fāng hé。
马蹄缄铁尚不得度,行人跛鳖焉能过。mǎ tí jiān tiě shàng bù dé dù,xíng rén bǒ biē yān néng guò。
我生水国多见水,不图山高乃如此。wǒ shēng shuǐ guó duō jiàn shuǐ,bù tú shān gāo nǎi rú cǐ。
画家山水贵相半,吁嗟谁悉寰区理。huà jiā shān shuǐ guì xiāng bàn,xū jiē shuí xī huán qū lǐ。
南园大老司徒公,维山降神为世雄。nán yuán dà lǎo sī tú gōng,wéi shān jiàng shén wèi shì xióng。
晚张能事发新格,尽吐磈礧之心胸。wǎn zhāng néng shì fā xīn gé,jǐn tǔ wěi léi zhī xīn xiōng。
引缣迅扫鸣长风,颠林倒壑貌不同。yǐn jiān xùn sǎo míng zhǎng fēng,diān lín dào hè mào bù tóng。
苍云黯惨喧霹雳,白日照耀开鸿蒙。cāng yún àn cǎn xuān pī lì,bái rì zhào yào kāi hóng méng。
蛟龙盘拿古木死,蝀螮漂疾飞梁通。jiāo lóng pán ná gǔ mù sǐ,dōng dì piāo jí fēi liáng tōng。
千峦万嶂堆墨华,忽然平旷披风沙。qiān luán wàn zhàng duī mò huá,hū rán píng kuàng pī fēng shā。
楪榆开凿巂君国,桃源点缀秦人家。yè yú kāi záo guī jūn guó,táo yuán diǎn zhuì qín rén jiā。
孤城四面削玄壁,危楼仄立明丹霞。gū chéng sì miàn xuē xuán bì,wēi lóu zè lì míng dān xiá。
时清颇知官府静,化远亦爱蛮夷嘉。shí qīng pǒ zhī guān fǔ jìng,huà yuǎn yì ài mán yí jiā。
老翁戏猎逐黄犬,娇女明妆簪素花。lǎo wēng xì liè zhú huáng quǎn,jiāo nǚ míng zhuāng zān sù huā。
形胜分明在指顾,风俗想像增咨嗟。xíng shèng fēn míng zài zhǐ gù,fēng sú xiǎng xiàng zēng zī jiē。
腾冲靡莫馀千里,部落微茫分远迩。téng chōng mí mò yú qiān lǐ,bù luò wēi máng fēn yuǎn ěr。
更挥淡墨洒馀姿,遂使天涯穷尺纸。gèng huī dàn mò sǎ yú zī,suì shǐ tiān yá qióng chǐ zhǐ。
昨逢伯子示此图,瞠目惊叹从前无。zuó féng bó zi shì cǐ tú,chēng mù jīng tàn cóng qián wú。
乃知山岳气磅礴,不用滥漫谈江湖。nǎi zhī shān yuè qì bàng bó,bù yòng làn màn tán jiāng hú。
今之好山有二老,太原司马吴门都。jīn zhī hǎo shān yǒu èr lǎo,tài yuán sī mǎ wú mén dōu。
见此寄书定相索,公乎公乎须写数本万里络绎传吾徒。jiàn cǐ jì shū dìng xiāng suǒ,gōng hū gōng hū xū xiě shù běn wàn lǐ luò yì chuán wú tú。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

赠李户部孟川

顾璘

不识干将利,聊看试象犀。bù shí gàn jiāng lì,liáo kàn shì xiàng xī。
使君监楚饷,五月渡淮齐。shǐ jūn jiān chǔ xiǎng,wǔ yuè dù huái qí。
逸气凌黄鹤,高才亚碧鸡。yì qì líng huáng hè,gāo cái yà bì jī。
襄阳闲点笔,传满白铜鞮。xiāng yáng xián diǎn bǐ,chuán mǎn bái tóng dī。

顾璘

楚困那宜旱,雷藏不肯鸣。chǔ kùn nà yí hàn,léi cáng bù kěn míng。
苍天乖岁令,赤土废春耕。cāng tiān guāi suì lìng,chì tǔ fèi chūn gēng。
巢燕愁泥竭,池鱼怕火生。cháo yàn chóu ní jié,chí yú pà huǒ shēng。
不知从政者,何以格神明。bù zhī cóng zhèng zhě,hé yǐ gé shén míng。

古城寺山与东皋公晚酌

顾璘

寺古仍临水,灯明更泛卮。sì gǔ réng lín shuǐ,dēng míng gèng fàn zhī。
共怀临海作,重对白头时。gòng huái lín hǎi zuò,zhòng duì bái tóu shí。
往事浮云变,生平皎日知。wǎng shì fú yún biàn,shēng píng jiǎo rì zhī。
殷勤家国语,不记下山迟。yīn qín jiā guó yǔ,bù jì xià shān chí。

赠润夫黄门

顾璘

昔爱仁人政,今传直谏名。xī ài rén rén zhèng,jīn chuán zhí jiàn míng。
采衣归暂乐,青琐贵非荣。cǎi yī guī zàn lè,qīng suǒ guì fēi róng。
门阀灵椿茂,才华汉水清。mén fá líng chūn mào,cái huá hàn shuǐ qīng。
论交千载上,吾愿取西京。lùn jiāo qiān zài shàng,wú yuàn qǔ xī jīng。

雨过

顾璘

风雨秋随至,园林气一苏。fēng yǔ qiū suí zhì,yuán lín qì yī sū。
院凉蛩独语,巢晚鹊相呼。yuàn liáng qióng dú yǔ,cháo wǎn què xiāng hū。
客意疏团扇,山光近酒壶。kè yì shū tuán shàn,shān guāng jìn jiǔ hú。
满庭飘落叶,能不忆莼鲈。mǎn tíng piāo luò yè,néng bù yì chún lú。

和答冯三石劝其此上二首

顾璘

勿薄淮阳守,家居竟隔年。wù báo huái yáng shǒu,jiā jū jìng gé nián。
颇闻宣室召,将起贾生贤。pǒ wén xuān shì zhào,jiāng qǐ jiǎ shēng xián。
郡政冰霜体,词林锦绣篇。jùn zhèng bīng shuāng tǐ,cí lín jǐn xiù piān。
青云公望远,玄发万人怜。qīng yún gōng wàng yuǎn,xuán fā wàn rén lián。

和答冯三石劝其此上二首

顾璘

金玉千钧价,人间有至公。jīn yù qiān jūn jià,rén jiān yǒu zhì gōng。
仁心多政拙,直道岂诗穷。rén xīn duō zhèng zhuō,zhí dào qǐ shī qióng。
入相需黄霸,推贤愧郑崇。rù xiāng xū huáng bà,tuī xián kuì zhèng chóng。
虞廷车服宠,明试待论功。yú tíng chē fú chǒng,míng shì dài lùn gōng。

赠苏州节推陈君天祐赴任

顾璘

星文高执法,地望切专城。xīng wén gāo zhí fǎ,dì wàng qiè zhuān chéng。
司马家风峻,王畿宦籍荣。sī mǎ jiā fēng jùn,wáng jī huàn jí róng。
吴都包海阔,震泽际天清。wú dōu bāo hǎi kuò,zhèn zé jì tiān qīng。
此去悬霜月,偏临万户明。cǐ qù xuán shuāng yuè,piān lín wàn hù míng。

应城晓发

顾璘

秉烛通窗暗,披衣起漏残。bǐng zhú tōng chuāng àn,pī yī qǐ lòu cán。
乌啼台树晓,蛩咽井芜寒。wū tí tái shù xiǎo,qióng yàn jǐng wú hán。
向老嗟行役,为官愧素餐。xiàng lǎo jiē xíng yì,wèi guān kuì sù cān。
循良求不易,冻馁待谁安。xún liáng qiú bù yì,dòng něi dài shuí ān。

沔阳湖滨

顾璘

苍菼暗湖云,长杨夹径分。cāng tǎn àn hú yún,zhǎng yáng jiā jìng fēn。
风晴宜蝶性,水断失鸥群。fēng qíng yí dié xìng,shuǐ duàn shī ōu qún。
举目堪垂钓,劳生漫学文。jǔ mù kān chuí diào,láo shēng màn xué wén。
钟山旧猿鹤,应笑老徵君。zhōng shān jiù yuán hè,yīng xiào lǎo zhēng jūn。

沙阳晓渡

顾璘

水阔残星小,汀寒宿雾沈。shuǐ kuò cán xīng xiǎo,tīng hán sù wù shěn。
马声喧橹乱,灯影照江深。mǎ shēng xuān lǔ luàn,dēng yǐng zhào jiāng shēn。
汉沔非吾土,风霜滞客心。hàn miǎn fēi wú tǔ,fēng shuāng zhì kè xīn。
驱驰何敢惮,筋力尔须任。qū chí hé gǎn dàn,jīn lì ěr xū rèn。

小江口

顾璘

汉水霜前落,微波一苇通。hàn shuǐ shuāng qián luò,wēi bō yī wěi tōng。
沙然红蓼色,岸袅白茅风。shā rán hóng liǎo sè,àn niǎo bái máo fēng。
兴在烟霏际,年销马迹中。xīng zài yān fēi jì,nián xiāo mǎ jì zhōng。
浮云休蔽目,流盻送归鸿。fú yún xiū bì mù,liú xì sòng guī hóng。

界山

顾璘

山巘隔尘氛,入山皆碧云。shān yǎn gé chén fēn,rù shān jiē bì yún。
清涧饮猿父,白石起羊群。qīng jiàn yǐn yuán fù,bái shí qǐ yáng qún。
物华暄寒异,世界人天分。wù huá xuān hán yì,shì jiè rén tiān fēn。
将邀东方子,同会上元君。jiāng yāo dōng fāng zi,tóng huì shàng yuán jūn。

五龙宫

顾璘

日出雪仍积,林深路不分。rì chū xuě réng jī,lín shēn lù bù fēn。
行过千涧道,来谒五龙君。xíng guò qiān jiàn dào,lái yè wǔ lóng jūn。
仙人馀故宅,玉简空灵文。xiān rén yú gù zhái,yù jiǎn kōng líng wén。
对此烟雾窟,徒然惭垢氛。duì cǐ yān wù kū,tú rán cán gòu fēn。

郧洲晓发时已膺司寇之命二首

顾璘

解缆郧洲雾,开窗汉水清。jiě lǎn yún zhōu wù,kāi chuāng hàn shuǐ qīng。
乱山舒野望,急浪快归程。luàn shān shū yě wàng,jí làng kuài guī chéng。
摇落岁华晚,驰驱使绩成。yáo luò suì huá wǎn,chí qū shǐ jì chéng。
东风何日至,弭棹石头城。dōng fēng hé rì zhì,mǐ zhào shí tóu chéng。