古诗词

张司徒所画山国图歌

顾璘

滇南一道盘云上,永昌巍巍更相望。diān nán yī dào pán yún shàng,yǒng chāng wēi wēi gèng xiāng wàng。
水流直下洱海深,陆地夫容矗相向。shuǐ liú zhí xià ěr hǎi shēn,lù dì fū róng chù xiāng xiàng。
小石纷磊磊,大石高盘陀。xiǎo shí fēn lěi lěi,dà shí gāo pán tuó。
连空互撑叠,仰睇青嵯峨。lián kōng hù chēng dié,yǎng dì qīng cuó é。
攒峰插牛斗,飞涧悬天河。zǎn fēng chā niú dòu,fēi jiàn xuán tiān hé。
崩崖倾断下无地,但见猿猱挂罥号烟萝。bēng yá qīng duàn xià wú dì,dàn jiàn yuán náo guà juàn hào yān luó。
丹砂空青,的皪岩阿。dān shā kōng qīng,de lì yán ā。
宝玉夜烱,灵光荡摩。bǎo yù yè jiǒng,líng guāng dàng mó。
天门洞开,紫宫逶迤。tiān mén dòng kāi,zǐ gōng wēi yí。
玉女对侍,星官骈罗。yù nǚ duì shì,xīng guān pián luó。
至高之极始见此,辽绝下奈诸方何。zhì gāo zhī jí shǐ jiàn cǐ,liáo jué xià nài zhū fāng hé。
马蹄缄铁尚不得度,行人跛鳖焉能过。mǎ tí jiān tiě shàng bù dé dù,xíng rén bǒ biē yān néng guò。
我生水国多见水,不图山高乃如此。wǒ shēng shuǐ guó duō jiàn shuǐ,bù tú shān gāo nǎi rú cǐ。
画家山水贵相半,吁嗟谁悉寰区理。huà jiā shān shuǐ guì xiāng bàn,xū jiē shuí xī huán qū lǐ。
南园大老司徒公,维山降神为世雄。nán yuán dà lǎo sī tú gōng,wéi shān jiàng shén wèi shì xióng。
晚张能事发新格,尽吐磈礧之心胸。wǎn zhāng néng shì fā xīn gé,jǐn tǔ wěi léi zhī xīn xiōng。
引缣迅扫鸣长风,颠林倒壑貌不同。yǐn jiān xùn sǎo míng zhǎng fēng,diān lín dào hè mào bù tóng。
苍云黯惨喧霹雳,白日照耀开鸿蒙。cāng yún àn cǎn xuān pī lì,bái rì zhào yào kāi hóng méng。
蛟龙盘拿古木死,蝀螮漂疾飞梁通。jiāo lóng pán ná gǔ mù sǐ,dōng dì piāo jí fēi liáng tōng。
千峦万嶂堆墨华,忽然平旷披风沙。qiān luán wàn zhàng duī mò huá,hū rán píng kuàng pī fēng shā。
楪榆开凿巂君国,桃源点缀秦人家。yè yú kāi záo guī jūn guó,táo yuán diǎn zhuì qín rén jiā。
孤城四面削玄壁,危楼仄立明丹霞。gū chéng sì miàn xuē xuán bì,wēi lóu zè lì míng dān xiá。
时清颇知官府静,化远亦爱蛮夷嘉。shí qīng pǒ zhī guān fǔ jìng,huà yuǎn yì ài mán yí jiā。
老翁戏猎逐黄犬,娇女明妆簪素花。lǎo wēng xì liè zhú huáng quǎn,jiāo nǚ míng zhuāng zān sù huā。
形胜分明在指顾,风俗想像增咨嗟。xíng shèng fēn míng zài zhǐ gù,fēng sú xiǎng xiàng zēng zī jiē。
腾冲靡莫馀千里,部落微茫分远迩。téng chōng mí mò yú qiān lǐ,bù luò wēi máng fēn yuǎn ěr。
更挥淡墨洒馀姿,遂使天涯穷尺纸。gèng huī dàn mò sǎ yú zī,suì shǐ tiān yá qióng chǐ zhǐ。
昨逢伯子示此图,瞠目惊叹从前无。zuó féng bó zi shì cǐ tú,chēng mù jīng tàn cóng qián wú。
乃知山岳气磅礴,不用滥漫谈江湖。nǎi zhī shān yuè qì bàng bó,bù yòng làn màn tán jiāng hú。
今之好山有二老,太原司马吴门都。jīn zhī hǎo shān yǒu èr lǎo,tài yuán sī mǎ wú mén dōu。
见此寄书定相索,公乎公乎须写数本万里络绎传吾徒。jiàn cǐ jì shū dìng xiāng suǒ,gōng hū gōng hū xū xiě shù běn wàn lǐ luò yì chuán wú tú。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

溧水道中值雨

顾璘

旅次番番雨,山行活活泥。lǚ cì fān fān yǔ,shān xíng huó huó ní。
长途添马病,午饭迫鸡栖。zhǎng tú tiān mǎ bìng,wǔ fàn pò jī qī。
作客欢应少,劳生晚尚迷。zuò kè huān yīng shǎo,láo shēng wǎn shàng mí。
误辞贤宰约,忍听仆夫啼。wù cí xián zǎi yuē,rěn tīng pū fū tí。

将往吴下成少子婚罗质甫徐一之俞鲁用泛舟送至令桥二首

顾璘

千古秦淮水,离觞我辈来。qiān gǔ qín huái shuǐ,lí shāng wǒ bèi lái。
山河形胜出,舟楫画图开。shān hé xíng shèng chū,zhōu jí huà tú kāi。
秋色丹枫映,羁怀片雨催。qiū sè dān fēng yìng,jī huái piàn yǔ cuī。
吟诗别亲友,重发谢公哀。yín shī bié qīn yǒu,zhòng fā xiè gōng āi。

将往吴下成少子婚罗质甫徐一之俞鲁用泛舟送至令桥二首

顾璘

婚嫁人间累,犹然及老夫。hūn jià rén jiān lèi,yóu rán jí lǎo fū。
未成游五岳,先遣入三吴。wèi chéng yóu wǔ yuè,xiān qiǎn rù sān wú。
恋别停孤棹,刘欢倒白壶。liàn bié tíng gū zhào,liú huān dào bái hú。
摩挲葛仙鼎,相向叹迷途。mó sā gé xiān dǐng,xiāng xiàng tàn mí tú。

野店

顾璘

急雨官塘道,篝灯野店门。jí yǔ guān táng dào,gōu dēng yě diàn mén。
茅茨连雾霭,车马带泥痕。máo cí lián wù ǎi,chē mǎ dài ní hén。
男子四方志,王孙一饭恩。nán zi sì fāng zhì,wáng sūn yī fàn ēn。
年来乍安稳,无乃咤心魂。nián lái zhà ān wěn,wú nǎi zhà xīn hún。

游光禄史巽仲宅溪山不值光禄

顾璘

咫尺千峰聚,周回一水通。zhǐ chǐ qiān fēng jù,zhōu huí yī shuǐ tōng。
壶悬蓬阆界,槎犯斗牛宫。hú xuán péng láng jiè,chá fàn dòu niú gōng。
野竹排云碧,溪花傍雪红。yě zhú pái yún bì,xī huā bàng xuě hóng。
无劳见安道,幽兴自难穷。wú láo jiàn ān dào,yōu xīng zì nán qióng。

夜度九里湖

顾璘

烟波东郡阔,此水亦无垠。yān bō dōng jùn kuò,cǐ shuǐ yì wú yín。
风起摇坤轴,云生抱月轮。fēng qǐ yáo kūn zhóu,yún shēng bào yuè lún。
蒹葭秋后思,江海病中身。jiān jiā qiū hòu sī,jiāng hǎi bìng zhōng shēn。
夜舫迷茫去,逢谁可问津。yè fǎng mí máng qù,féng shuí kě wèn jīn。

暮雨登上方山

顾璘

暮踏孤峰雨,苍茫下界分。mù tà gū fēng yǔ,cāng máng xià jiè fēn。
平湖铺大野,高阁挂行云。píng hú pù dà yě,gāo gé guà xíng yún。
霜气明枫叶,天寒叫雁群。shuāng qì míng fēng yè,tiān hán jiào yàn qún。
拟投僧舍宿,清梵夜堪闻。nǐ tóu sēng shě sù,qīng fàn yè kān wén。

陆子潜子远携酒过宿赠一首

顾璘

二陆吾邦秀,携壶问草亭。èr lù wú bāng xiù,xié hú wèn cǎo tíng。
醇醪雨中醉,寒烛夜深青。chún láo yǔ zhōng zuì,hán zhú yè shēn qīng。
宝气腾双璧,人伦赡六经。bǎo qì téng shuāng bì,rén lún shàn liù jīng。
坐馀玄论洽,倾耳为君听。zuò yú xuán lùn qià,qīng ěr wèi jūn tīng。

寿太守姚大章

顾璘

耆旧襄阳满,耽吟复此翁。qí jiù xiāng yáng mǎn,dān yín fù cǐ wēng。
名跻作者列,身有古人风。míng jī zuò zhě liè,shēn yǒu gǔ rén fēng。
避宠辞朱绂,含精守绛宫。bì chǒng cí zhū fú,hán jīng shǒu jiàng gōng。
谁云眉覆雪,转觉面如童。shuí yún méi fù xuě,zhuǎn jué miàn rú tóng。

除夕和边太常庭实

顾璘

守岁椒盘宴,欢然傍老亲。shǒu suì jiāo pán yàn,huān rán bàng lǎo qīn。
诵诗从稚子,分肉遍邻人。sòng shī cóng zhì zi,fēn ròu biàn lín rén。
菽水惭三釜,柴荆寄一身。shū shuǐ cán sān fǔ,chái jīng jì yī shēn。
青灯能送喜,金蕊夜开频。qīng dēng néng sòng xǐ,jīn ruǐ yè kāi pín。

正旦

顾璘

乾坤仍献岁,车骑正归休。qián kūn réng xiàn suì,chē qí zhèng guī xiū。
礼乐今王作,门庭旧客留。lǐ lè jīn wáng zuò,mén tíng jiù kè liú。
老馀耽酒癖,贫有卖书谋。lǎo yú dān jiǔ pǐ,pín yǒu mài shū móu。
所愿皇舆正,吾生岂浪愁。suǒ yuàn huáng yú zhèng,wú shēng qǐ làng chóu。

宿宜兴东坡祠下

顾璘

先生聊一念,遗庙竟千年。xiān shēng liáo yī niàn,yí miào jìng qiān nián。
不返辽东鹤,长悲阳羡田。bù fǎn liáo dōng hè,zhǎng bēi yáng xiàn tián。
月高群木影,人语一溪烟。yuè gāo qún mù yǐng,rén yǔ yī xī yān。
世事皆春梦,吾今且醉眠。shì shì jiē chūn mèng,wú jīn qiě zuì mián。

望焦山莫至

顾璘

石斗东溟起,云含北固青。shí dòu dōng míng qǐ,yún hán běi gù qīng。
江山分气概,风雨走精灵。jiāng shān fēn qì gài,fēng yǔ zǒu jīng líng。
处士轻龙诏,仙岩秘鹤铭。chù shì qīng lóng zhào,xiān yán mì hè míng。
由来玄圃路,少许俗人经。yóu lái xuán pǔ lù,shǎo xǔ sú rén jīng。

瓜洲江眺二首

顾璘

把酒临江阁,洪波满目来。bǎ jiǔ lín jiāng gé,hóng bō mǎn mù lái。
却看浮玉树,青壁转崔巍。què kàn fú yù shù,qīng bì zhuǎn cuī wēi。
水鸟孤飞下,风帆万叶开。shuǐ niǎo gū fēi xià,fēng fān wàn yè kāi。
古人输郭老,赋味尽雄才。gǔ rén shū guō lǎo,fù wèi jǐn xióng cái。

瓜洲江眺二首

顾璘

日峤攒红树,云湍拥碧沙。rì jiào zǎn hóng shù,yún tuān yōng bì shā。
春生江有色,地尽水无涯。chūn shēng jiāng yǒu sè,dì jǐn shuǐ wú yá。
虚阁归晴望,深杯领物华。xū gé guī qíng wàng,shēn bēi lǐng wù huá。
乱山西去好,隔岸认吾家。luàn shān xī qù hǎo,gé àn rèn wú jiā。