古诗词

张司徒所画山国图歌

顾璘

滇南一道盘云上,永昌巍巍更相望。diān nán yī dào pán yún shàng,yǒng chāng wēi wēi gèng xiāng wàng。
水流直下洱海深,陆地夫容矗相向。shuǐ liú zhí xià ěr hǎi shēn,lù dì fū róng chù xiāng xiàng。
小石纷磊磊,大石高盘陀。xiǎo shí fēn lěi lěi,dà shí gāo pán tuó。
连空互撑叠,仰睇青嵯峨。lián kōng hù chēng dié,yǎng dì qīng cuó é。
攒峰插牛斗,飞涧悬天河。zǎn fēng chā niú dòu,fēi jiàn xuán tiān hé。
崩崖倾断下无地,但见猿猱挂罥号烟萝。bēng yá qīng duàn xià wú dì,dàn jiàn yuán náo guà juàn hào yān luó。
丹砂空青,的皪岩阿。dān shā kōng qīng,de lì yán ā。
宝玉夜烱,灵光荡摩。bǎo yù yè jiǒng,líng guāng dàng mó。
天门洞开,紫宫逶迤。tiān mén dòng kāi,zǐ gōng wēi yí。
玉女对侍,星官骈罗。yù nǚ duì shì,xīng guān pián luó。
至高之极始见此,辽绝下奈诸方何。zhì gāo zhī jí shǐ jiàn cǐ,liáo jué xià nài zhū fāng hé。
马蹄缄铁尚不得度,行人跛鳖焉能过。mǎ tí jiān tiě shàng bù dé dù,xíng rén bǒ biē yān néng guò。
我生水国多见水,不图山高乃如此。wǒ shēng shuǐ guó duō jiàn shuǐ,bù tú shān gāo nǎi rú cǐ。
画家山水贵相半,吁嗟谁悉寰区理。huà jiā shān shuǐ guì xiāng bàn,xū jiē shuí xī huán qū lǐ。
南园大老司徒公,维山降神为世雄。nán yuán dà lǎo sī tú gōng,wéi shān jiàng shén wèi shì xióng。
晚张能事发新格,尽吐磈礧之心胸。wǎn zhāng néng shì fā xīn gé,jǐn tǔ wěi léi zhī xīn xiōng。
引缣迅扫鸣长风,颠林倒壑貌不同。yǐn jiān xùn sǎo míng zhǎng fēng,diān lín dào hè mào bù tóng。
苍云黯惨喧霹雳,白日照耀开鸿蒙。cāng yún àn cǎn xuān pī lì,bái rì zhào yào kāi hóng méng。
蛟龙盘拿古木死,蝀螮漂疾飞梁通。jiāo lóng pán ná gǔ mù sǐ,dōng dì piāo jí fēi liáng tōng。
千峦万嶂堆墨华,忽然平旷披风沙。qiān luán wàn zhàng duī mò huá,hū rán píng kuàng pī fēng shā。
楪榆开凿巂君国,桃源点缀秦人家。yè yú kāi záo guī jūn guó,táo yuán diǎn zhuì qín rén jiā。
孤城四面削玄壁,危楼仄立明丹霞。gū chéng sì miàn xuē xuán bì,wēi lóu zè lì míng dān xiá。
时清颇知官府静,化远亦爱蛮夷嘉。shí qīng pǒ zhī guān fǔ jìng,huà yuǎn yì ài mán yí jiā。
老翁戏猎逐黄犬,娇女明妆簪素花。lǎo wēng xì liè zhú huáng quǎn,jiāo nǚ míng zhuāng zān sù huā。
形胜分明在指顾,风俗想像增咨嗟。xíng shèng fēn míng zài zhǐ gù,fēng sú xiǎng xiàng zēng zī jiē。
腾冲靡莫馀千里,部落微茫分远迩。téng chōng mí mò yú qiān lǐ,bù luò wēi máng fēn yuǎn ěr。
更挥淡墨洒馀姿,遂使天涯穷尺纸。gèng huī dàn mò sǎ yú zī,suì shǐ tiān yá qióng chǐ zhǐ。
昨逢伯子示此图,瞠目惊叹从前无。zuó féng bó zi shì cǐ tú,chēng mù jīng tàn cóng qián wú。
乃知山岳气磅礴,不用滥漫谈江湖。nǎi zhī shān yuè qì bàng bó,bù yòng làn màn tán jiāng hú。
今之好山有二老,太原司马吴门都。jīn zhī hǎo shān yǒu èr lǎo,tài yuán sī mǎ wú mén dōu。
见此寄书定相索,公乎公乎须写数本万里络绎传吾徒。jiàn cǐ jì shū dìng xiāng suǒ,gōng hū gōng hū xū xiě shù běn wàn lǐ luò yì chuán wú tú。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

再答孟侍御期予入桂林之作

顾璘

春风桂岭忆同游,腊雪湘江独倚楼。chūn fēng guì lǐng yì tóng yóu,là xuě xiāng jiāng dú yǐ lóu。
星汉依微天北极,岁华摇落水东流。xīng hàn yī wēi tiān běi jí,suì huá yáo luò shuǐ dōng liú。
山藏散吏衣冠懒,云掩荒城鼓角愁。shān cáng sàn lì yī guān lǎn,yún yǎn huāng chéng gǔ jiǎo chóu。
正月望君骢马色,纫兰搴芷共淹留。zhèng yuè wàng jūn cōng mǎ sè,rèn lán qiān zhǐ gòng yān liú。

除夕喜金曼甫至

顾璘

天涯除夕倍凄然,客舍逢君转自怜。tiān yá chú xī bèi qī rán,kè shě féng jūn zhuǎn zì lián。
瘴海风霜凋旧质,荒城鸡黍对新年。zhàng hǎi fēng shuāng diāo jiù zhì,huāng chéng jī shǔ duì xīn nián。
来时闾井人多换,谪地音书雁少传。lái shí lǘ jǐng rén duō huàn,zhé dì yīn shū yàn shǎo chuán。
华胄正须扬藻业,腐儒惟欲傍瓜田。huá zhòu zhèng xū yáng zǎo yè,fǔ rú wéi yù bàng guā tián。

春日寄徐伯川兼柬孟侍御

顾璘

寻花东郭傍残曛,伐木空山动鸟群。xún huā dōng guō bàng cán xūn,fá mù kōng shān dòng niǎo qún。
高士难逢徐孺子,故人犹恋孟尝君。gāo shì nán féng xú rú zi,gù rén yóu liàn mèng cháng jūn。
虚疑鬓发经年老,屡喜诗篇向客闻。xū yí bìn fā jīng nián lǎo,lǚ xǐ shī piān xiàng kè wén。
已办盘飧开竹径,会须车马驻江濆。yǐ bàn pán sūn kāi zhú jìng,huì xū chē mǎ zhù jiāng fén。

湘山初游

顾璘

湘国湘山天下稀,青春幽览历岩扉。xiāng guó xiāng shān tiān xià xī,qīng chūn yōu lǎn lì yán fēi。
云疏列岫攒空起,雨歇新泉出树飞。yún shū liè xiù zǎn kōng qǐ,yǔ xiē xīn quán chū shù fēi。
石势参差依酒案,佛香清净绕人衣。shí shì cān chà yī jiǔ àn,fú xiāng qīng jìng rào rén yī。
南迁得就长歌地,不用凭高叹未归。nán qiān dé jiù zhǎng gē dì,bù yòng píng gāo tàn wèi guī。

游龙岩

顾璘

龙飞何日起苍岑,洞壑蜿蜒窟宅深。lóng fēi hé rì qǐ cāng cén,dòng hè wān yán kū zhái shēn。
玉乳垂花春不尽,石田承雨昼长阴。yù rǔ chuí huā chūn bù jǐn,shí tián chéng yǔ zhòu zhǎng yīn。
盘云座古留仙迹,流水声寒净客心。pán yún zuò gǔ liú xiān jì,liú shuǐ shēng hán jìng kè xīn。
拟约东风重载酒,碧桃迷路恐难寻。nǐ yuē dōng fēng zhòng zài jiǔ,bì táo mí lù kǒng nán xún。

寄西蜀郭佥宪鲁瞻

顾璘

长歌寒女素丝诗,直道难逢郭泰机。zhǎng gē hán nǚ sù sī shī,zhí dào nán féng guō tài jī。
白简威名西蜀远,青云朝省故人非。bái jiǎn wēi míng xī shǔ yuǎn,qīng yún cháo shěng gù rén fēi。
身危独洒潇湘泪,道拙空怀草木衣。shēn wēi dú sǎ xiāo xiāng lèi,dào zhuō kōng huái cǎo mù yī。
东望乡关万馀里,归心江汉转依依。dōng wàng xiāng guān wàn yú lǐ,guī xīn jiāng hàn zhuǎn yī yī。

春日湘江偶泛

顾璘

春日湘江江水深,春风荡桨一开襟。chūn rì xiāng jiāng jiāng shuǐ shēn,chūn fēng dàng jiǎng yī kāi jīn。
群山夹浦青无尽,芳树摇波绿更沉。qún shān jiā pǔ qīng wú jǐn,fāng shù yáo bō lǜ gèng chén。
细雨忽来沾客鬓,啼莺何事响前林。xì yǔ hū lái zhān kè bìn,tí yīng hé shì xiǎng qián lín。
长歌漫倒清尊酒,独坐终伤异域心。zhǎng gē màn dào qīng zūn jiǔ,dú zuò zhōng shāng yì yù xīn。

春日湘江偶泛

顾璘

下马江亭入画船,绿波芳草媚阳天。xià mǎ jiāng tíng rù huà chuán,lǜ bō fāng cǎo mèi yáng tiān。
娟娟秀石垂萝上,泛泛轻鸥远照前。juān juān xiù shí chuí luó shàng,fàn fàn qīng ōu yuǎn zhào qián。
胜赏并催幽兴发,高辞空羡古人传。shèng shǎng bìng cuī yōu xīng fā,gāo cí kōng xiàn gǔ rén chuán。
驱驰已负深春月,潦倒空悲谪宦年。qū chí yǐ fù shēn chūn yuè,lǎo dào kōng bēi zhé huàn nián。

首夏江上

顾璘

万里归心倚钓丝,空舟无伴独吟时。wàn lǐ guī xīn yǐ diào sī,kōng zhōu wú bàn dú yín shí。
江涵远树沈沈净,岸隐高帆默默移。jiāng hán yuǎn shù shěn shěn jìng,àn yǐn gāo fān mò mò yí。
白发行藏愁对酒,黄尘悲喜笑观棋。bái fā xíng cáng chóu duì jiǔ,huáng chén bēi xǐ xiào guān qí。
古来竹帛苍天事,惟有陶公老不疑。gǔ lái zhú bó cāng tiān shì,wéi yǒu táo gōng lǎo bù yí。

首夏江上

顾璘

不见春花忆故乡,更愁炎月滞炎方。bù jiàn chūn huā yì gù xiāng,gèng chóu yán yuè zhì yán fāng。
柴门旧对沧江迥,野服无如白苎凉。chái mén jiù duì cāng jiāng jiǒng,yě fú wú rú bái zhù liáng。
海内形容犹道路,天涯恩泽更农桑。hǎi nèi xíng róng yóu dào lù,tiān yá ēn zé gèng nóng sāng。
何时挂却尘冠去,散发行歌与世忘。hé shí guà què chén guān qù,sàn fā xíng gē yǔ shì wàng。

首夏江上

顾璘

落日子规啼近林,空江愁坐独沾襟。luò rì zi guī tí jìn lín,kōng jiāng chóu zuò dú zhān jīn。
古人旷放岂复及,壮岁飘零违寸心。gǔ rén kuàng fàng qǐ fù jí,zhuàng suì piāo líng wéi cùn xīn。
诏发金鸡何日到,梦投朱鸟万峰深。zhào fā jīn jī hé rì dào,mèng tóu zhū niǎo wàn fēng shēn。
青鱼白饭殊堪饱,去国辞家自不禁。qīng yú bái fàn shū kān bǎo,qù guó cí jiā zì bù jìn。

磐石崖下泛舟

顾璘

磐石江头景殊绝,放舟幽兴几人同。pán shí jiāng tóu jǐng shū jué,fàng zhōu yōu xīng jǐ rén tóng。
风飘鼓角晴波外,雨洗峰峦夕照中。fēng piāo gǔ jiǎo qíng bō wài,yǔ xǐ fēng luán xī zhào zhōng。
狼籍椰樽浮酒白,清泠冰碗削瓜红。láng jí yē zūn fú jiǔ bái,qīng líng bīng wǎn xuē guā hóng。
寻僧更访山腰阁,半醉题诗峭壁东。xún sēng gèng fǎng shān yāo gé,bàn zuì tí shī qiào bì dōng。

磐石崖下泛舟

顾璘

群峰积翠水萦回,仙舸分明画里来。qún fēng jī cuì shuǐ yíng huí,xiān gě fēn míng huà lǐ lái。
百丈澄潭摇草树,半空磐磴见楼台。bǎi zhàng chéng tán yáo cǎo shù,bàn kōng pán dèng jiàn lóu tái。
风流赤壁谁应继,潦倒沧洲晚未回。fēng liú chì bì shuí yīng jì,lǎo dào cāng zhōu wǎn wèi huí。
闻道西畴秋稼好,不妨迂叟日衔杯。wén dào xī chóu qiū jià hǎo,bù fáng yū sǒu rì xián bēi。

九日登柳山

顾璘

佳节登临感岁华,苍梧云影向秋赊。jiā jié dēng lín gǎn suì huá,cāng wú yún yǐng xiàng qiū shē。
高空独鹤翻风去,返照澄江抱郭斜。gāo kōng dú hè fān fēng qù,fǎn zhào chéng jiāng bào guō xié。
南国音书催白雁,东篱归兴倚黄花。nán guó yīn shū cuī bái yàn,dōng lí guī xīng yǐ huáng huā。
衰迟自爱茱萸酒,瘴疠谁悲薏苡车。shuāi chí zì ài zhū yú jiǔ,zhàng lì shuí bēi yì yǐ chē。

去年予谪湘源朱升之副使以二诗寄慰兹闻升之调按滇南凄然奉答

顾璘

题诗慰我潇湘谪,洒泪看君巂外行。tí shī wèi wǒ xiāo xiāng zhé,sǎ lèi kàn jūn guī wài xíng。
怅望故山俱万里,苦吟秋月向孤城。chàng wàng gù shān jù wàn lǐ,kǔ yín qiū yuè xiàng gū chéng。
风摧羽翼青云隔,尘满头颅白发生。fēng cuī yǔ yì qīng yún gé,chén mǎn tóu lú bái fā shēng。
世事近来无所爱,溪门春起欲归耕。shì shì jìn lái wú suǒ ài,xī mén chūn qǐ yù guī gēng。