古诗词

张司徒所画山国图歌

顾璘

滇南一道盘云上,永昌巍巍更相望。diān nán yī dào pán yún shàng,yǒng chāng wēi wēi gèng xiāng wàng。
水流直下洱海深,陆地夫容矗相向。shuǐ liú zhí xià ěr hǎi shēn,lù dì fū róng chù xiāng xiàng。
小石纷磊磊,大石高盘陀。xiǎo shí fēn lěi lěi,dà shí gāo pán tuó。
连空互撑叠,仰睇青嵯峨。lián kōng hù chēng dié,yǎng dì qīng cuó é。
攒峰插牛斗,飞涧悬天河。zǎn fēng chā niú dòu,fēi jiàn xuán tiān hé。
崩崖倾断下无地,但见猿猱挂罥号烟萝。bēng yá qīng duàn xià wú dì,dàn jiàn yuán náo guà juàn hào yān luó。
丹砂空青,的皪岩阿。dān shā kōng qīng,de lì yán ā。
宝玉夜烱,灵光荡摩。bǎo yù yè jiǒng,líng guāng dàng mó。
天门洞开,紫宫逶迤。tiān mén dòng kāi,zǐ gōng wēi yí。
玉女对侍,星官骈罗。yù nǚ duì shì,xīng guān pián luó。
至高之极始见此,辽绝下奈诸方何。zhì gāo zhī jí shǐ jiàn cǐ,liáo jué xià nài zhū fāng hé。
马蹄缄铁尚不得度,行人跛鳖焉能过。mǎ tí jiān tiě shàng bù dé dù,xíng rén bǒ biē yān néng guò。
我生水国多见水,不图山高乃如此。wǒ shēng shuǐ guó duō jiàn shuǐ,bù tú shān gāo nǎi rú cǐ。
画家山水贵相半,吁嗟谁悉寰区理。huà jiā shān shuǐ guì xiāng bàn,xū jiē shuí xī huán qū lǐ。
南园大老司徒公,维山降神为世雄。nán yuán dà lǎo sī tú gōng,wéi shān jiàng shén wèi shì xióng。
晚张能事发新格,尽吐磈礧之心胸。wǎn zhāng néng shì fā xīn gé,jǐn tǔ wěi léi zhī xīn xiōng。
引缣迅扫鸣长风,颠林倒壑貌不同。yǐn jiān xùn sǎo míng zhǎng fēng,diān lín dào hè mào bù tóng。
苍云黯惨喧霹雳,白日照耀开鸿蒙。cāng yún àn cǎn xuān pī lì,bái rì zhào yào kāi hóng méng。
蛟龙盘拿古木死,蝀螮漂疾飞梁通。jiāo lóng pán ná gǔ mù sǐ,dōng dì piāo jí fēi liáng tōng。
千峦万嶂堆墨华,忽然平旷披风沙。qiān luán wàn zhàng duī mò huá,hū rán píng kuàng pī fēng shā。
楪榆开凿巂君国,桃源点缀秦人家。yè yú kāi záo guī jūn guó,táo yuán diǎn zhuì qín rén jiā。
孤城四面削玄壁,危楼仄立明丹霞。gū chéng sì miàn xuē xuán bì,wēi lóu zè lì míng dān xiá。
时清颇知官府静,化远亦爱蛮夷嘉。shí qīng pǒ zhī guān fǔ jìng,huà yuǎn yì ài mán yí jiā。
老翁戏猎逐黄犬,娇女明妆簪素花。lǎo wēng xì liè zhú huáng quǎn,jiāo nǚ míng zhuāng zān sù huā。
形胜分明在指顾,风俗想像增咨嗟。xíng shèng fēn míng zài zhǐ gù,fēng sú xiǎng xiàng zēng zī jiē。
腾冲靡莫馀千里,部落微茫分远迩。téng chōng mí mò yú qiān lǐ,bù luò wēi máng fēn yuǎn ěr。
更挥淡墨洒馀姿,遂使天涯穷尺纸。gèng huī dàn mò sǎ yú zī,suì shǐ tiān yá qióng chǐ zhǐ。
昨逢伯子示此图,瞠目惊叹从前无。zuó féng bó zi shì cǐ tú,chēng mù jīng tàn cóng qián wú。
乃知山岳气磅礴,不用滥漫谈江湖。nǎi zhī shān yuè qì bàng bó,bù yòng làn màn tán jiāng hú。
今之好山有二老,太原司马吴门都。jīn zhī hǎo shān yǒu èr lǎo,tài yuán sī mǎ wú mén dōu。
见此寄书定相索,公乎公乎须写数本万里络绎传吾徒。jiàn cǐ jì shū dìng xiāng suǒ,gōng hū gōng hū xū xiě shù běn wàn lǐ luò yì chuán wú tú。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

文徵仲翰院约游西湖不至次韵奉嘲

顾璘

怀君不见动经年,有约犹悭访戴船。huái jūn bù jiàn dòng jīng nián,yǒu yuē yóu qiān fǎng dài chuán。
草阁自含悬榻愧,莲舟终少听歌缘。cǎo gé zì hán xuán tà kuì,lián zhōu zhōng shǎo tīng gē yuán。
徒闻避俗称高士,未必寻幽损大贤。tú wén bì sú chēng gāo shì,wèi bì xún yōu sǔn dà xián。
落日倚栏空伫立,海山千点澹苍烟。luò rì yǐ lán kōng zhù lì,hǎi shān qiān diǎn dàn cāng yān。

和许隐君留别

顾璘

丹山碧水古王城,处处登临滞客程。dān shān bì shuǐ gǔ wáng chéng,chù chù dēng lín zhì kè chéng。
幽壑风烟须纵酒,暮年朋旧独关情。yōu hè fēng yān xū zòng jiǔ,mù nián péng jiù dú guān qíng。
劳生苦觉沧洲远,别路空馀白发明。láo shēng kǔ jué cāng zhōu yuǎn,bié lù kōng yú bái fā míng。
客里送君秋又至,临岐休怪旅魂惊。kè lǐ sòng jūn qiū yòu zhì,lín qí xiū guài lǚ hún jīng。

天真寺访薛尚谦因怀伯安王尚书

顾璘

江边寺里为君来,绝璧高亭对酒杯。jiāng biān sì lǐ wèi jūn lái,jué bì gāo tíng duì jiǔ bēi。
万里海波冲鸟落,半天风雨挟龙回。wàn lǐ hǎi bō chōng niǎo luò,bàn tiān fēng yǔ xié lóng huí。
苍松解引寻真路,宿草空伤济世才。cāng sōng jiě yǐn xún zhēn lù,sù cǎo kōng shāng jì shì cái。
莫上书堂歌伐木,寒泉呜咽使人哀。mò shàng shū táng gē fá mù,hán quán wū yàn shǐ rén āi。

湖寺观雨

顾璘

湿云吹墨溅湖波,急雨翻盆落涧阿。shī yún chuī mò jiàn hú bō,jí yǔ fān pén luò jiàn ā。
江郭众山当面失,寺门孤树柰风何。jiāng guō zhòng shān dāng miàn shī,sì mén gū shù nài fēng hé。
浮生白发馀高兴,暇日清尊且浩歌。fú shēng bái fā yú gāo xīng,xiá rì qīng zūn qiě hào gē。
蓑笠醉归还自笑,晴天曾得几回过。suō lì zuì guī hái zì xiào,qíng tiān céng dé jǐ huí guò。

和刘光禄观潮

顾璘

江楼再上思前事,十度流年指一弹。jiāng lóu zài shàng sī qián shì,shí dù liú nián zhǐ yī dàn。
满目波涛还自至,旧时宾客不同观。mǎn mù bō tāo hái zì zhì,jiù shí bīn kè bù tóng guān。
玉龙气涌澄江动,雪练光摇大海宽。yù lóng qì yǒng chéng jiāng dòng,xuě liàn guāng yáo dà hǎi kuān。
欲挽灵槎上霄汉,只愁风露弄秋寒。yù wǎn líng chá shàng xiāo hàn,zhǐ chóu fēng lù nòng qiū hán。

游三竺后暮泛西湖归城呈汪按察

顾璘

风度疏钟出万山,天成楼阁挂岩间。fēng dù shū zhōng chū wàn shān,tiān chéng lóu gé guà yán jiān。
松林落日晖晖白,石涧幽花细细斑。sōng lín luò rì huī huī bái,shí jiàn yōu huā xì xì bān。
修竹禅房堪载酒,乱峰云树暂怡颜。xiū zhú chán fáng kān zài jiǔ,luàn fēng yún shù zàn yí yán。
兰舟荡漾西湖水,怅望严城暮始还。lán zhōu dàng yàng xī hú shuǐ,chàng wàng yán chéng mù shǐ hái。

云居送蔡武库赴南曹有怀故国

顾璘

云寺迢遥来送客,松关缭绕不逢僧。yún sì tiáo yáo lái sòng kè,sōng guān liáo rào bù féng sēng。
堪怜把袂临秋草,转愧斋心对佛灯。kān lián bǎ mèi lín qiū cǎo,zhuǎn kuì zhāi xīn duì fú dēng。
旅况乡愁依去棹,月华风影乱寒藤。lǚ kuàng xiāng chóu yī qù zhào,yuè huá fēng yǐng luàn hán téng。
高岩总是销魂地,天畔危栏莫尽凭。gāo yán zǒng shì xiāo hún dì,tiān pàn wēi lán mò jǐn píng。

思归和刘介夫中丞

顾璘

寒月满天鸿雁飞,中宵独立明星稀。hán yuè mǎn tiān hóng yàn fēi,zhōng xiāo dú lì míng xīng xī。
栖迟东省愧官俸,怅望西湖思钓矶。qī chí dōng shěng kuì guān fèng,chàng wàng xī hú sī diào jī。
采服家园三径远,白头天地一身微。cǎi fú jiā yuán sān jìng yuǎn,bái tóu tiān dì yī shēn wēi。
才迂岁晚竟何补,早晚孤舤江上归。cái yū suì wǎn jìng hé bǔ,zǎo wǎn gū fán jiāng shàng guī。

叶澄杂画四首其二

顾璘

钓竿青,袅袅孤。diào gān qīng,niǎo niǎo gū。
影照云汀莫遣青,天上浮光动客心。yǐng zhào yún tīng mò qiǎn qīng,tiān shàng fú guāng dòng kè xīn。

萧侍御丽川杂诗三首其三

顾璘

群峰夹,江流十。qún fēng jiā,jiāng liú shí。
里馀百折春来诗,兴多凿遍千岩石。lǐ yú bǎi zhé chūn lái shī,xīng duō záo biàn qiān yán shí。

送鲊孟侍御孟有歌罢无鱼之句因嘲之

顾璘

广文今在桂林居,徒壁曾无担石储。guǎng wén jīn zài guì lín jū,tú bì céng wú dān shí chǔ。
我儗封筒遥送鲊,君毋弹铗更歌鱼。wǒ nǐ fēng tǒng yáo sòng zhǎ,jūn wú dàn jiá gèng gē yú。

春思

顾璘

正月湘南春可怜,李花如雪柳垂烟。zhèng yuè xiāng nán chūn kě lián,lǐ huā rú xuě liǔ chuí yān。
殊乡剩借芳菲节,莫向东风惜酒钱。shū xiāng shèng jiè fāng fēi jié,mò xiàng dōng fēng xī jiǔ qián。

春思

顾璘

粟家渡头春草齐,柳侯祠下早莺啼。sù jiā dù tóu chūn cǎo qí,liǔ hóu cí xià zǎo yīng tí。
傍人莫笑山公醉,请看城头白日低。bàng rén mò xiào shān gōng zuì,qǐng kàn chéng tóu bái rì dī。

春思

顾璘

来时江草带霜华,忽往城南杏已花。lái shí jiāng cǎo dài shuāng huá,hū wǎng chéng nán xìng yǐ huā。
把酒对花如建业,离人何事不思家。bǎ jiǔ duì huā rú jiàn yè,lí rén hé shì bù sī jiā。

春思

顾璘

庭前古松高百尺,屈干回姿如老龙。tíng qián gǔ sōng gāo bǎi chǐ,qū gàn huí zī rú lǎo lóng。
我欲据床还散发,簿书堆案不从容。wǒ yù jù chuáng hái sàn fā,bù shū duī àn bù cóng róng。