古诗词

张司徒所画山国图歌

顾璘

滇南一道盘云上,永昌巍巍更相望。diān nán yī dào pán yún shàng,yǒng chāng wēi wēi gèng xiāng wàng。
水流直下洱海深,陆地夫容矗相向。shuǐ liú zhí xià ěr hǎi shēn,lù dì fū róng chù xiāng xiàng。
小石纷磊磊,大石高盘陀。xiǎo shí fēn lěi lěi,dà shí gāo pán tuó。
连空互撑叠,仰睇青嵯峨。lián kōng hù chēng dié,yǎng dì qīng cuó é。
攒峰插牛斗,飞涧悬天河。zǎn fēng chā niú dòu,fēi jiàn xuán tiān hé。
崩崖倾断下无地,但见猿猱挂罥号烟萝。bēng yá qīng duàn xià wú dì,dàn jiàn yuán náo guà juàn hào yān luó。
丹砂空青,的皪岩阿。dān shā kōng qīng,de lì yán ā。
宝玉夜烱,灵光荡摩。bǎo yù yè jiǒng,líng guāng dàng mó。
天门洞开,紫宫逶迤。tiān mén dòng kāi,zǐ gōng wēi yí。
玉女对侍,星官骈罗。yù nǚ duì shì,xīng guān pián luó。
至高之极始见此,辽绝下奈诸方何。zhì gāo zhī jí shǐ jiàn cǐ,liáo jué xià nài zhū fāng hé。
马蹄缄铁尚不得度,行人跛鳖焉能过。mǎ tí jiān tiě shàng bù dé dù,xíng rén bǒ biē yān néng guò。
我生水国多见水,不图山高乃如此。wǒ shēng shuǐ guó duō jiàn shuǐ,bù tú shān gāo nǎi rú cǐ。
画家山水贵相半,吁嗟谁悉寰区理。huà jiā shān shuǐ guì xiāng bàn,xū jiē shuí xī huán qū lǐ。
南园大老司徒公,维山降神为世雄。nán yuán dà lǎo sī tú gōng,wéi shān jiàng shén wèi shì xióng。
晚张能事发新格,尽吐磈礧之心胸。wǎn zhāng néng shì fā xīn gé,jǐn tǔ wěi léi zhī xīn xiōng。
引缣迅扫鸣长风,颠林倒壑貌不同。yǐn jiān xùn sǎo míng zhǎng fēng,diān lín dào hè mào bù tóng。
苍云黯惨喧霹雳,白日照耀开鸿蒙。cāng yún àn cǎn xuān pī lì,bái rì zhào yào kāi hóng méng。
蛟龙盘拿古木死,蝀螮漂疾飞梁通。jiāo lóng pán ná gǔ mù sǐ,dōng dì piāo jí fēi liáng tōng。
千峦万嶂堆墨华,忽然平旷披风沙。qiān luán wàn zhàng duī mò huá,hū rán píng kuàng pī fēng shā。
楪榆开凿巂君国,桃源点缀秦人家。yè yú kāi záo guī jūn guó,táo yuán diǎn zhuì qín rén jiā。
孤城四面削玄壁,危楼仄立明丹霞。gū chéng sì miàn xuē xuán bì,wēi lóu zè lì míng dān xiá。
时清颇知官府静,化远亦爱蛮夷嘉。shí qīng pǒ zhī guān fǔ jìng,huà yuǎn yì ài mán yí jiā。
老翁戏猎逐黄犬,娇女明妆簪素花。lǎo wēng xì liè zhú huáng quǎn,jiāo nǚ míng zhuāng zān sù huā。
形胜分明在指顾,风俗想像增咨嗟。xíng shèng fēn míng zài zhǐ gù,fēng sú xiǎng xiàng zēng zī jiē。
腾冲靡莫馀千里,部落微茫分远迩。téng chōng mí mò yú qiān lǐ,bù luò wēi máng fēn yuǎn ěr。
更挥淡墨洒馀姿,遂使天涯穷尺纸。gèng huī dàn mò sǎ yú zī,suì shǐ tiān yá qióng chǐ zhǐ。
昨逢伯子示此图,瞠目惊叹从前无。zuó féng bó zi shì cǐ tú,chēng mù jīng tàn cóng qián wú。
乃知山岳气磅礴,不用滥漫谈江湖。nǎi zhī shān yuè qì bàng bó,bù yòng làn màn tán jiāng hú。
今之好山有二老,太原司马吴门都。jīn zhī hǎo shān yǒu èr lǎo,tài yuán sī mǎ wú mén dōu。
见此寄书定相索,公乎公乎须写数本万里络绎传吾徒。jiàn cǐ jì shū dìng xiāng suǒ,gōng hū gōng hū xū xiě shù běn wàn lǐ luò yì chuán wú tú。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

阻浅拨闷十首

顾璘

尺水无柰众相争,大官高艑鼓先鸣。chǐ shuǐ wú nài zhòng xiāng zhēng,dà guān gāo biàn gǔ xiān míng。
估人漕卒且安坐,勿谓尔曹舟重轻。gū rén cáo zú qiě ān zuò,wù wèi ěr cáo zhōu zhòng qīng。

阻浅拨闷十首

顾璘

万方舟楫赴天门,表颂椒宫庆至尊。wàn fāng zhōu jí fù tiān mén,biǎo sòng jiāo gōng qìng zhì zūn。
海若纵无波泛辙,云师须遣雨翻盆。hǎi ruò zòng wú bō fàn zhé,yún shī xū qiǎn yǔ fān pén。

阻浅拨闷十首

顾璘

三日不下一闸门,几时端可到清源。sān rì bù xià yī zhá mén,jǐ shí duān kě dào qīng yuán。
老夫白饭尚可饱,漕卒赤拳谁可论。lǎo fū bái fàn shàng kě bǎo,cáo zú chì quán shuí kě lùn。

阻浅拨闷十首

顾璘

正月楼船发古杭,三春■棹汶河傍。zhèng yuè lóu chuán fā gǔ háng,sān chūn zhào wèn hé bàng。
未愁绿酒追行乐,却恨班衣远故乡。wèi chóu lǜ jiǔ zhuī xíng lè,què hèn bān yī yuǎn gù xiāng。

阻浅拨闷十首

顾璘

吴苑出门春草萋,汶川行色柳依依。wú yuàn chū mén chūn cǎo qī,wèn chuān xíng sè liǔ yī yī。
故园蔷薇绝堪赏,候水阻风归未归。gù yuán qiáng wēi jué kān shǎng,hòu shuǐ zǔ fēng guī wèi guī。

阻浅拨闷十首

顾璘

岸头古柳绿丝轻,傍石系舟非我情。àn tóu gǔ liǔ lǜ sī qīng,bàng shí xì zhōu fēi wǒ qíng。
黄鹂不知客愁思,时来底枝送春声。huáng lí bù zhī kè chóu sī,shí lái dǐ zhī sòng chūn shēng。

苦热绝句十首

顾璘

斋中五月暑太甚,纵到天南知不如。zhāi zhōng wǔ yuè shǔ tài shén,zòng dào tiān nán zhī bù rú。
岂是衡山移岱岳,东蒙分与祝融居。qǐ shì héng shān yí dài yuè,dōng méng fēn yǔ zhù róng jū。

苦热绝句十首

顾璘

作书海上讯龙公,耐可停舟烈日中。zuò shū hǎi shàng xùn lóng gōng,nài kě tíng zhōu liè rì zhōng。
天外洗尘须法水,波心清暑借离宫。tiān wài xǐ chén xū fǎ shuǐ,bō xīn qīng shǔ jiè lí gōng。

苦热绝句十首

顾璘

家住江南古帝城,江风长夏绕门生。jiā zhù jiāng nán gǔ dì chéng,jiāng fēng zhǎng xià rào mén shēng。
不知头白缘何事,两月官舟触夜行。bù zhī tóu bái yuán hé shì,liǎng yuè guān zhōu chù yè xíng。

苦热绝句十首

顾璘

迎风观上天如水,寒露台前月似霜。yíng fēng guān shàng tiān rú shuǐ,hán lù tái qián yuè shì shuāng。
好待甘泉新赋就,持归此地献君王。hǎo dài gān quán xīn fù jiù,chí guī cǐ dì xiàn jūn wáng。

苦热绝句十首

顾璘

原尘勃勃草全稀,林木炎炎鸟不飞。yuán chén bó bó cǎo quán xī,lín mù yán yán niǎo bù fēi。
纵酒须逃十日饮,乘风那挂一絺衣。zòng jiǔ xū táo shí rì yǐn,chéng fēng nà guà yī chī yī。

苦热绝句十首

顾璘

赤云西拥火为峰,红日东驱烛作龙。chì yún xī yōng huǒ wèi fēng,hóng rì dōng qū zhú zuò lóng。
闻道峨眉多积雪,若为飞去荫长松。wén dào é méi duō jī xuě,ruò wèi fēi qù yīn zhǎng sōng。

苦热绝句十首

顾璘

周武殷汤在眼中,今王圣德古人同。zhōu wǔ yīn tāng zài yǎn zhōng,jīn wáng shèng dé gǔ rén tóng。
禾枯即洒桑林雨,道暍仍嘘柳下风。hé kū jí sǎ sāng lín yǔ,dào yē réng xū liǔ xià fēng。

苦热绝句十首

顾璘

西照人家昼掩门,船窗浑是暑风屯。xī zhào rén jiā zhòu yǎn mén,chuán chuāng hún shì shǔ fēng tún。
清川沸作汤池热,凉樾蒸为火树繁。qīng chuān fèi zuò tāng chí rè,liáng yuè zhēng wèi huǒ shù fán。

苦热绝句十首

顾璘

云中夜滴金茎露,天上冬藏玉井冰。yún zhōng yè dī jīn jīng lù,tiān shàng dōng cáng yù jǐng bīng。
安得九重怜肺病,一时传赐解炎蒸。ān dé jiǔ zhòng lián fèi bìng,yī shí chuán cì jiě yán zhēng。