古诗词

五老图歌寿祝封君

顾璘

天地乃万化之门,阴阳乃五行之根。tiān dì nǎi wàn huà zhī mén,yīn yáng nǎi wǔ xíng zhī gēn。
太始逮今几万载,一气不息绵绵存。tài shǐ dǎi jīn jǐ wàn zài,yī qì bù xī mián mián cún。
瞻彼五老,霭若云屯。zhān bǐ wǔ lǎo,ǎi ruò yún tún。
降神玄漠,凝质胚浑。jiàng shén xuán mò,níng zhì pēi hún。
眉垂暮雪,颜映朝暾。méi chuí mù xuě,yán yìng cháo tūn。
玄冠朱绂,素旄青幡。xuán guān zhū fú,sù máo qīng fān。
履彼黄道,出入氤氲。lǚ bǐ huáng dào,chū rù yīn yūn。
非五行之变化,果孰得而究言。fēi wǔ xíng zhī biàn huà,guǒ shú dé ér jiū yán。
灵风结驷马,迅雷走骈车。líng fēng jié sì mǎ,xùn léi zǒu pián chē。
列缺叱右御,须臾周太虚。liè quē chì yòu yù,xū yú zhōu tài xū。
上帝洞天三十六,敕守互代群仙居。shàng dì dòng tiān sān shí liù,chì shǒu hù dài qún xiān jū。
息驾广漠野,晞发扶桑津。xī jià guǎng mò yě,xī fā fú sāng jīn。
西观蟠桃树,一花三千春。xī guān pán táo shù,yī huā sān qiān chūn。
曾同二龙父,下应宣尼辰。céng tóng èr lóng fù,xià yīng xuān ní chén。
六经始烂熳,照耀垂生民。liù jīng shǐ làn màn,zhào yào chuí shēng mín。
不须神鼎炼大药,尽使寿域回清淳。bù xū shén dǐng liàn dà yào,jǐn shǐ shòu yù huí qīng chún。
只今皇帝轩辕身,山林父老华胥宾。zhǐ jīn huáng dì xuān yuán shēn,shān lín fù lǎo huá xū bīn。
迩闻牛渚生至人,长生宝诀传更真。ěr wén niú zhǔ shēng zhì rén,zhǎng shēng bǎo jué chuán gèng zhēn。
餐霞服玉好颜色,坐玩风扬东海尘。cān xiá fú yù hǎo yán sè,zuò wán fēng yáng dōng hǎi chén。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

春日顾吏部武祥张兵部惟静携酒过息园重辱佳篇漫谢一首

顾璘

清溪竹径久荒芜,二仲逢春试玉壶。qīng xī zhú jìng jiǔ huāng wú,èr zhòng féng chūn shì yù hú。
即有荆花当户紫,更多萱草映阶铺。jí yǒu jīng huā dāng hù zǐ,gèng duō xuān cǎo yìng jiē pù。
衰颜屡喜依璚树,秀句时惊落蚌珠。shuāi yán lǚ xǐ yī qióng shù,xiù jù shí jīng luò bàng zhū。
高驾往来殊不恶,莫因疏懒厌潜夫。gāo jià wǎng lái shū bù è,mò yīn shū lǎn yàn qián fū。

寿姜节举人父母

顾璘

七十二峰如列戟,太湖深护隐君庐。qī shí èr fēng rú liè jǐ,tài hú shēn hù yǐn jūn lú。
家贫莱妇能逃禄,身老庞公不著书。jiā pín lái fù néng táo lù,shēn lǎo páng gōng bù zhù shū。
生理剩栽岩畔橘,旨甘时荐舍前鱼。shēng lǐ shèng zāi yán pàn jú,zhǐ gān shí jiàn shě qián yú。
青春令子方腾踏,云路遥乘驷马车。qīng chūn lìng zi fāng téng tà,yún lù yáo chéng sì mǎ chē。

赠朱铭甫还松江

顾璘

太学贤名众不如,九峰归省老尚书。tài xué xián míng zhòng bù rú,jiǔ fēng guī shěng lǎo shàng shū。
才华独擅三都赋,门阀重高驷马车。cái huá dú shàn sān dōu fù,mén fá zhòng gāo sì mǎ chē。
吴苑天寒收橘柚,松江霜落荐鲈鱼。wú yuàn tiān hán shōu jú yòu,sōng jiāng shuāng luò jiàn lú yú。
遥知彩服趋庭后,读尽家藏万卷馀。yáo zhī cǎi fú qū tíng hòu,dú jǐn jiā cáng wàn juǎn yú。

送陈子文赴广西

顾璘

八桂西瞻岳牧尊,使君持节下湘源。bā guì xī zhān yuè mù zūn,shǐ jūn chí jié xià xiāng yuán。
星岩风洞山殊秀,雪片霜华地不暄。xīng yán fēng dòng shān shū xiù,xuě piàn shuāng huá dì bù xuān。
永日赋诗薇阁静,青春行部绣旗翻。yǒng rì fù shī wēi gé jìng,qīng chūn xíng bù xiù qí fān。
从来远地多名宦,铜柱犹闻颂马援。cóng lái yuǎn dì duō míng huàn,tóng zhù yóu wén sòng mǎ yuán。

送陈京兆祐乡还南海

顾璘

疏傅悬车缘底事,温公避位本初心。shū fù xuán chē yuán dǐ shì,wēn gōng bì wèi běn chū xīn。
蛟龙远适江湖性,鸾凤高辞枳棘林。jiāo lóng yuǎn shì jiāng hú xìng,luán fèng gāo cí zhǐ jí lín。
多病逢人求大药,有怀浮海发孤吟。duō bìng féng rén qiú dà yào,yǒu huái fú hǎi fā gū yín。
移家勿向罗浮住,使者来徵恐莫寻。yí jiā wù xiàng luó fú zhù,shǐ zhě lái zhēng kǒng mò xún。

西爽草堂

顾璘

草堂寄在国门阳,西岭蟠回入户苍。cǎo táng jì zài guó mén yáng,xī lǐng pán huí rù hù cāng。
含云洞壑泉台迥,碍日松梧露径长。hán yún dòng hè quán tái jiǒng,ài rì sōng wú lù jìng zhǎng。
岁岁采蘋修俎豆,重重栽竹护垣墙。suì suì cǎi píng xiū zǔ dòu,zhòng zhòng zāi zhú hù yuán qiáng。
南州高士今难作,唯听慈乌吊白杨。nán zhōu gāo shì jīn nán zuò,wéi tīng cí wū diào bái yáng。

送王文光宰定海

顾璘

曲江落羽人皆惜,东海分封众所荣。qū jiāng luò yǔ rén jiē xī,dōng hǎi fēn fēng zhòng suǒ róng。
喜见疲民投父母,愿因明主致升平。xǐ jiàn pí mín tóu fù mǔ,yuàn yīn míng zhǔ zhì shēng píng。
花间草长逢驯雉,谷口春归听早莺。huā jiān cǎo zhǎng féng xùn zhì,gǔ kǒu chūn guī tīng zǎo yīng。
看取汉家循吏传,独怜卓茂最知名。kàn qǔ hàn jiā xún lì chuán,dú lián zhuó mào zuì zhī míng。

孟中丞命酒息园集诸文士赋一首

顾璘

山人避俗野园开,宪府邀欢载酒来。shān rén bì sú yě yuán kāi,xiàn fǔ yāo huān zài jiǔ lái。
浮杯岂让山阴会,授简还徵邺下才。fú bēi qǐ ràng shān yīn huì,shòu jiǎn hái zhēng yè xià cái。
暂遣闲云依绂冕,更呼明月照池台。zàn qiǎn xián yún yī fú miǎn,gèng hū míng yuè zhào chí tái。
锦筵烂漫唯须饮,画烛阑珊未拟回。jǐn yán làn màn wéi xū yǐn,huà zhú lán shān wèi nǐ huí。

梅开答孟中丞厌客之嘲

顾璘

骢马能过问野梅,柴门何惜向阳开。cōng mǎ néng guò wèn yě méi,chái mén hé xī xiàng yáng kāi。
空劳野客巡檐笑,实少高人载酒来。kōng láo yě kè xún yán xiào,shí shǎo gāo rén zài jiǔ lái。
地僻谁怀元亮宅,月明深负谪仙杯。dì pì shuí huái yuán liàng zhái,yuè míng shēn fù zhé xiān bēi。
须知竹下三三径,本为招邀二仲裁。xū zhī zhú xià sān sān jìng,běn wèi zhāo yāo èr zhòng cái。

和许隐君游西湖

顾璘

千峰万壑断飞埃,百顷湖光演漾开。qiān fēng wàn hè duàn fēi āi,bǎi qǐng hú guāng yǎn yàng kāi。
大块丹青随意得,炎天冰雪傍舟来。dà kuài dān qīng suí yì dé,yán tiān bīng xuě bàng zhōu lái。
不禁杨柳牵衣袂,况复荷花近酒杯。bù jìn yáng liǔ qiān yī mèi,kuàng fù hé huā jìn jiǔ bēi。
曾是君王游赏地,采云犹护旧歌台。céng shì jūn wáng yóu shǎng dì,cǎi yún yóu hù jiù gē tái。

登清凉寺后西塞山亭四首

顾璘

霄汉秋高烟雾开,旧京西望一登台。xiāo hàn qiū gāo yān wù kāi,jiù jīng xī wàng yī dēng tái。
皇居迥映钟陵起,海水遥吞鹊镇来。huáng jū jiǒng yìng zhōng líng qǐ,hǎi shuǐ yáo tūn què zhèn lái。
半岭颠风频落帽,孤亭斜日更衔杯。bàn lǐng diān fēng pín luò mào,gū tíng xié rì gèng xián bēi。
乾坤转盻皆陈迹,况复浮生白发催。qián kūn zhuǎn xì jiē chén jì,kuàng fù fú shēng bái fā cuī。

登清凉寺后西塞山亭四首

顾璘

晚上高亭对落晖,万山寒翠湿秋衣。wǎn shàng gāo tíng duì luò huī,wàn shān hán cuì shī qiū yī。
江流一道杯中泻,云树千门鸟外微。jiāng liú yī dào bēi zhōng xiè,yún shù qiān mén niǎo wài wēi。
古寺频来僧尽老,重阳欲近蟹争肥。gǔ sì pín lái sēng jǐn lǎo,zhòng yáng yù jìn xiè zhēng féi。
霜枫恶作萧条色,故弄残红绕客飞。shuāng fēng è zuò xiāo tiáo sè,gù nòng cán hóng rào kè fēi。

登清凉寺后西塞山亭四首

顾璘

山阁难禁宋玉悲,六朝遗恨满残碑。shān gé nán jìn sòng yù bēi,liù cháo yí hèn mǎn cán bēi。
青山自拥蟠龙势,玉树空传落燕词。qīng shān zì yōng pán lóng shì,yù shù kōng chuán luò yàn cí。
寒节授衣伤老大,醉乡随钟愧支离。hán jié shòu yī shāng lǎo dà,zuì xiāng suí zhōng kuì zhī lí。
歌筵舞妓非前代,文采风流又一时。gē yán wǔ jì fēi qián dài,wén cǎi fēng liú yòu yī shí。

登清凉寺后西塞山亭四首

顾璘

剑化人亡有故城,东来海气带龙腥。jiàn huà rén wáng yǒu gù chéng,dōng lái hǎi qì dài lóng xīng。
烟花楼阁三千界,锦绣河山百二形。yān huā lóu gé sān qiān jiè,jǐn xiù hé shān bǎi èr xíng。
老托神京堪自隐,醉眠秋涧不知醒。lǎo tuō shén jīng kān zì yǐn,zuì mián qiū jiàn bù zhī xǐng。
长江只在朱阑外,莫遣哀歌动杳冥。zhǎng jiāng zhǐ zài zhū lán wài,mò qiǎn āi gē dòng yǎo míng。

拜岳武穆庙

顾璘

水白云青庙貌明,墓门乔木尽南生。shuǐ bái yún qīng miào mào míng,mù mén qiáo mù jǐn nán shēng。
天高竟吼三人虎,国破谁摧万里城。tiān gāo jìng hǒu sān rén hǔ,guó pò shuí cuī wàn lǐ chéng。
望断白龙无死所,歌残黄鸟有馀情。wàng duàn bái lóng wú sǐ suǒ,gē cán huáng niǎo yǒu yú qíng。
海波东去厓山远,精卫千年恨未平。hǎi bō dōng qù yá shān yuǎn,jīng wèi qiān nián hèn wèi píng。