古诗词

五老图歌寿祝封君

顾璘

天地乃万化之门,阴阳乃五行之根。tiān dì nǎi wàn huà zhī mén,yīn yáng nǎi wǔ xíng zhī gēn。
太始逮今几万载,一气不息绵绵存。tài shǐ dǎi jīn jǐ wàn zài,yī qì bù xī mián mián cún。
瞻彼五老,霭若云屯。zhān bǐ wǔ lǎo,ǎi ruò yún tún。
降神玄漠,凝质胚浑。jiàng shén xuán mò,níng zhì pēi hún。
眉垂暮雪,颜映朝暾。méi chuí mù xuě,yán yìng cháo tūn。
玄冠朱绂,素旄青幡。xuán guān zhū fú,sù máo qīng fān。
履彼黄道,出入氤氲。lǚ bǐ huáng dào,chū rù yīn yūn。
非五行之变化,果孰得而究言。fēi wǔ xíng zhī biàn huà,guǒ shú dé ér jiū yán。
灵风结驷马,迅雷走骈车。líng fēng jié sì mǎ,xùn léi zǒu pián chē。
列缺叱右御,须臾周太虚。liè quē chì yòu yù,xū yú zhōu tài xū。
上帝洞天三十六,敕守互代群仙居。shàng dì dòng tiān sān shí liù,chì shǒu hù dài qún xiān jū。
息驾广漠野,晞发扶桑津。xī jià guǎng mò yě,xī fā fú sāng jīn。
西观蟠桃树,一花三千春。xī guān pán táo shù,yī huā sān qiān chūn。
曾同二龙父,下应宣尼辰。céng tóng èr lóng fù,xià yīng xuān ní chén。
六经始烂熳,照耀垂生民。liù jīng shǐ làn màn,zhào yào chuí shēng mín。
不须神鼎炼大药,尽使寿域回清淳。bù xū shén dǐng liàn dà yào,jǐn shǐ shòu yù huí qīng chún。
只今皇帝轩辕身,山林父老华胥宾。zhǐ jīn huáng dì xuān yuán shēn,shān lín fù lǎo huá xū bīn。
迩闻牛渚生至人,长生宝诀传更真。ěr wén niú zhǔ shēng zhì rén,zhǎng shēng bǎo jué chuán gèng zhēn。
餐霞服玉好颜色,坐玩风扬东海尘。cān xiá fú yù hǎo yán sè,zuò wán fēng yáng dōng hǎi chén。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

吊司成鲁公振之已有园

顾璘

郢水秋风入草堂,仙人归去白云乡。yǐng shuǐ qiū fēng rù cǎo táng,xiān rén guī qù bái yún xiāng。
莎衣芒履难重遇,唯有中林橘柚香。shā yī máng lǚ nán zhòng yù,wéi yǒu zhōng lín jú yòu xiāng。

吊司成鲁公振之已有园

顾璘

苍凫散尽水盈洲,白鹤那因陇稻留。cāng fú sàn jǐn shuǐ yíng zhōu,bái hè nà yīn lǒng dào liú。
两两凤雏毛五色,背人常自宿丹邱。liǎng liǎng fèng chú máo wǔ sè,bèi rén cháng zì sù dān qiū。

行汉水堤上大似秦淮风景因念俞鲁用之亡

顾璘

汉江江上玩晴波,恰似秦淮月下过。hàn jiāng jiāng shàng wán qíng bō,qià shì qín huái yuè xià guò。
归去扁舟载箫管,谁人复唱采莲歌。guī qù biǎn zhōu zài xiāo guǎn,shuí rén fù chàng cǎi lián gē。

望湖滨红蓼甚丽

顾璘

湖外秋容淡晚霞,桃源何处泛来花。hú wài qiū róng dàn wǎn xiá,táo yuán hé chù fàn lái huā。
西风也自嫌寥落,点缀芳菲付水涯。xī fēng yě zì xián liáo luò,diǎn zhuì fāng fēi fù shuǐ yá。

落日过白鹤寺山僧邀读元将破宋碑

顾璘

慨息元军破宋诗,老僧邀请读残碑。kǎi xī yuán jūn pò sòng shī,lǎo sēng yāo qǐng dú cán bēi。
山中竹院堪幽赏,无奈斜阳欲下时。shān zhōng zhú yuàn kān yōu shǎng,wú nài xié yáng yù xià shí。

饭旧口

顾璘

霜舟乍渡沙阳水,午饭仍趋旧口烟。shuāng zhōu zhà dù shā yáng shuǐ,wǔ fàn réng qū jiù kǒu yān。
楚国山川行欲遍,只凭诗兴送流年。chǔ guó shān chuān xíng yù biàn,zhǐ píng shī xīng sòng liú nián。

过云台山闻山中有普明寺未至

顾璘

云台路接短长亭,十里烟林不断青。yún tái lù jiē duǎn zhǎng tíng,shí lǐ yān lín bù duàn qīng。
说有禅宫如海藏,山僧来现老龙形。shuō yǒu chán gōng rú hǎi cáng,shān sēng lái xiàn lǎo lóng xíng。

丰乐河

顾璘

丰乐河边杨柳疏,半黄浑似早春初。fēng lè hé biān yáng liǔ shū,bàn huáng hún shì zǎo chūn chū。
晴风不著行人面,欲问桃花开也无。qíng fēng bù zhù xíng rén miàn,yù wèn táo huā kāi yě wú。

马上忆曩在全州送孟望之归汝有襄阳骑马之句今亡久矣长途独暮凄然沾襟

顾璘

湘国题诗赠使君,襄阳归马踏归云。xiāng guó tí shī zèng shǐ jūn,xiāng yáng guī mǎ tà guī yún。
垂鞭此日斜阳道,泪雨遥凝汝水坟。chuí biān cǐ rì xié yáng dào,lèi yǔ yáo níng rǔ shuǐ fén。

入襄阳

顾璘

黄龙山北树含烟,白马亭东水拍天。huáng lóng shān běi shù hán yān,bái mǎ tíng dōng shuǐ pāi tiān。
传道樊城风景好,酒家楼阁镜中悬。chuán dào fán chéng fēng jǐng hǎo,jiǔ jiā lóu gé jìng zhōng xuán。

入襄阳

顾璘

庞公爱就鹿门居,孟子愁封北阙书。páng gōng ài jiù lù mén jū,mèng zi chóu fēng běi quē shū。
此地高人多隐德,青山应笑碧油车。cǐ dì gāo rén duō yǐn dé,qīng shān yīng xiào bì yóu chē。

阻浅拨闷十首

顾璘

船腹沉泥尾生坼,风日更燥莫禁当。chuán fù chén ní wěi shēng chè,fēng rì gèng zào mò jìn dāng。
鸬鹚鸂?喜川涸,滩上衔鱼来去狂。lú cí xī xǐ chuān hé,tān shàng xián yú lái qù kuáng。

阻浅拨闷十首

顾璘

白昼风号夜不休,那能寸水为人留。bái zhòu fēng hào yè bù xiū,nà néng cùn shuǐ wèi rén liú。
千艘并注江湖想,万室兼怀云汉忧。qiān sōu bìng zhù jiāng hú xiǎng,wàn shì jiān huái yún hàn yōu。

阻浅拨闷十首

顾璘

上闸闭水绝涓滴,下闸水生辄复开。shàng zhá bì shuǐ jué juān dī,xià zhá shuǐ shēng zhé fù kāi。
我舟公然阁平地,碧波银浪曷从来。wǒ zhōu gōng rán gé píng dì,bì bō yín làng hé cóng lái。

阻浅拨闷十首

顾璘

七十二泉元自多,水曹疏导力如何。qī shí èr quán yuán zì duō,shuǐ cáo shū dǎo lì rú hé。
宋公不作陈老死,沙满涓涓黑马河。sòng gōng bù zuò chén lǎo sǐ,shā mǎn juān juān hēi mǎ hé。