古诗词

平宁藩后上乔司马

顾璘

太行西横天下脊,降神昭代生乔公。tài xíng xī héng tiān xià jí,jiàng shén zhāo dài shēng qiáo gōng。
突如大岳起中域,培塿琐细安能同。tū rú dà yuè qǐ zhōng yù,péi lǒu suǒ xì ān néng tóng。
又如巨壑动千顷,澄鉴品类含光融。yòu rú jù hè dòng qiān qǐng,chéng jiàn pǐn lèi hán guāng róng。
今之留都古丰镐,九庙翼翼崇玄宫。jīn zhī liú dōu gǔ fēng gǎo,jiǔ miào yì yì chóng xuán gōng。
周南节钺帝所授,文武韬略雄江东。zhōu nán jié yuè dì suǒ shòu,wén wǔ tāo lüè xióng jiāng dōng。
羊祜绥怀亘千里,萧何填抚熙群工。yáng hù suí huái gèn qiān lǐ,xiāo hé tián fǔ xī qún gōng。
石城钟阜倍生色,龙虎吐气长葱葱。shí chéng zhōng fù bèi shēng sè,lóng hǔ tǔ qì zhǎng cōng cōng。
去年刘濞逞凶犷,乌合群盗持刀弓。qù nián liú bì chěng xiōng guǎng,wū hé qún dào chí dāo gōng。
出门北望色沮丧,髑髅已属提携中。chū mén běi wàng sè jǔ sàng,dú lóu yǐ shǔ tí xié zhōng。
亚夫高卧足不动,兵符飞羽须臾通。yà fū gāo wò zú bù dòng,bīng fú fēi yǔ xū yú tōng。
上游屹张掎角势,诸道兢奋勤王功。shàng yóu yì zhāng jǐ jiǎo shì,zhū dào jīng fèn qín wáng gōng。
舳舻百艘竟崩溃,烈焰一举鲸波红。zhú lú bǎi sōu jìng bēng kuì,liè yàn yī jǔ jīng bō hóng。
我皇英年孝且武,金戈铁甲临元戎。wǒ huáng yīng nián xiào qiě wǔ,jīn gē tiě jiǎ lín yuán róng。
乔公泣血扣马首,小丑讵足劳皇躬。qiáo gōng qì xuè kòu mǎ shǒu,xiǎo chǒu jù zú láo huáng gōng。
献俘受馘大礼毕,跪捧翠华回六龙。xiàn fú shòu guó dà lǐ bì,guì pěng cuì huá huí liù lóng。
三军凯还伐金鼓,声动海宇连穹窿。sān jūn kǎi hái fá jīn gǔ,shēng dòng hǎi yǔ lián qióng lóng。
明堂奏颂朝贡入,解泽下沛苏疲癃。míng táng zòu sòng cháo gòng rù,jiě zé xià pèi sū pí lóng。
勒功且立会稽石,铸鼎直尽荆山铜。lēi gōng qiě lì huì jī shí,zhù dǐng zhí jǐn jīng shān tóng。
云台功臣谁第一,国论共闻归发踪。yún tái gōng chén shuí dì yī,guó lùn gòng wén guī fā zōng。
侯王圭壁行照耀,山河带砺何终穷。hóu wáng guī bì xíng zhào yào,shān hé dài lì hé zhōng qióng。
?也都门老宾客,十年江海嗟飘蓬。yě dōu mén lǎo bīn kè,shí nián jiāng hǎi jiē piāo péng。
喜闻乡国再安堵,遥逐父老歌清风。xǐ wén xiāng guó zài ān dǔ,yáo zhú fù lǎo gē qīng fēng。
但愿天子寿考亿万岁,置公左右开宸聪。dàn yuàn tiān zi shòu kǎo yì wàn suì,zhì gōng zuǒ yòu kāi chén cōng。
刍荛之言无少蒙,永绝前日忧忡忡。chú ráo zhī yán wú shǎo méng,yǒng jué qián rì yōu chōng chōng。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

碧云寺

顾璘

山中楼台一何丽,路人告是碧云寺。shān zhōng lóu tái yī hé lì,lù rén gào shì bì yún sì。
入门莫问造者谁,建寺以来初见此。rù mén mò wèn zào zhě shuí,jiàn sì yǐ lái chū jiàn cǐ。
黄金为中门,白玉为四墙。huáng jīn wèi zhōng mén,bái yù wèi sì qiáng。
檀心及桂枝,斫作栋与梁。tán xīn jí guì zhī,zhuó zuò dòng yǔ liáng。
班倕督工墨,颠倒穷肺肠。bān chuí dū gōng mò,diān dào qióng fèi cháng。
但令伟丽后莫比,不用局束循王章。dàn lìng wěi lì hòu mò bǐ,bù yòng jú shù xún wáng zhāng。
主人退思坐中堂,精神动天天为忙。zhǔ rén tuì sī zuò zhōng táng,jīng shén dòng tiān tiān wèi máng。
山灵擘洞石开裂,海若驱水龙彷徨。shān líng bāi dòng shí kāi liè,hǎi ruò qū shuǐ lóng páng huáng。
眼中诸寺失颜色,可怜草木俱辉光。yǎn zhōng zhū sì shī yán sè,kě lián cǎo mù jù huī guāng。
吁嗟尔山何幸哉,昔闻硗确弥蒿莱。xū jiē ěr shān hé xìng zāi,xī wén qiāo què mí hāo lái。
牛眠应兆亦偶尔,绮绣杂沓从天来。niú mián yīng zhào yì ǒu ěr,qǐ xiù zá dá cóng tiān lái。
尔不见列侯金印何累累,城逾百雉圣所裁。ěr bù jiàn liè hóu jīn yìn hé lèi lèi,chéng yú bǎi zhì shèng suǒ cái。
又不见闾阎流冗多饿死,沟溪白骨无人埋。yòu bù jiàn lǘ yán liú rǒng duō è sǐ,gōu xī bái gǔ wú rén mái。
揽衣上马不忍顾,临风长叹令心哀。lǎn yī shàng mǎ bù rěn gù,lín fēng zhǎng tàn lìng xīn āi。

送沐将军兄弟归滇二首

顾璘

将军白晰美青年,滇南世世操兵权。jiāng jūn bái xī měi qīng nián,diān nán shì shì cāo bīng quán。
君王重是攀龙裔,推毂亲呼玉案前。jūn wáng zhòng shì pān lóng yì,tuī gǔ qīn hū yù àn qián。
摇旌击鼓归荒服,驻钺张油向宗国。yáo jīng jī gǔ guī huāng fú,zhù yuè zhāng yóu xiàng zōng guó。
五鼎陈牲入旧祠,万烛迎鸾出华屋。wǔ dǐng chén shēng rù jiù cí,wàn zhú yíng luán chū huá wū。
城头日出征马鸣,五侯供帐花连营。chéng tóu rì chū zhēng mǎ míng,wǔ hóu gōng zhàng huā lián yíng。
紫衣官妓呈瑶瑟,锦带家奴抱玉瓶。zǐ yī guān jì chéng yáo sè,jǐn dài jiā nú bào yù píng。
曲罢扬鞭凌远道,万里长风动秋草。qū bà yáng biān líng yuǎn dào,wàn lǐ zhǎng fēng dòng qiū cǎo。
土吏椎牛劳后车,山氓驱象迎前纛。tǔ lì chuí niú láo hòu chē,shān máng qū xiàng yíng qián dào。
诸蕃叩地当行轩,世世乐受君家恩。zhū fān kòu dì dāng xíng xuān,shì shì lè shòu jūn jiā ēn。
古来却縠称儒将,谁似风流在一门。gǔ lái què hú chēng rú jiāng,shuí shì fēng liú zài yī mén。

送沐将军兄弟归滇二首

顾璘

楼船倚江扬大旗,回风簸日光离离。lóu chuán yǐ jiāng yáng dà qí,huí fēng bǒ rì guāng lí lí。
百夫转舵橹如翼,千里只作终朝期。bǎi fū zhuǎn duò lǔ rú yì,qiān lǐ zhǐ zuò zhōng cháo qī。
金吾将军年绝少,牙弩射潮闲调笑。jīn wú jiāng jūn nián jué shǎo,yá nǔ shè cháo xián diào xiào。
酾酒金陵王浚城,焚香赤壁周瑜庙。shāi jiǔ jīn líng wáng jùn chéng,fén xiāng chì bì zhōu yú miào。
爱君文雅真特奇,大兄金印镇西夷。ài jūn wén yǎ zhēn tè qí,dà xiōng jīn yìn zhèn xī yí。
府中宝劵山河誓,阃外丹心草木知。fǔ zhōng bǎo juàn shān hé shì,kǔn wài dān xīn cǎo mù zhī。
君到滇南春物美,鹡鸰飞处棠花紫。jūn dào diān nán chūn wù měi,jí líng fēi chù táng huā zǐ。
未开姜被说家园,先降韩坛问天子。wèi kāi jiāng bèi shuō jiā yuán,xiān jiàng hán tán wèn tiān zi。
青萍切玉能成灰,奔尘绝电须龙媒。qīng píng qiè yù néng chéng huī,bēn chén jué diàn xū lóng méi。
上将用才多为国,它年看荐谢玄来。shàng jiāng yòng cái duō wèi guó,tā nián kàn jiàn xiè xuán lái。

沈生来天台示予董子繁露

顾璘

沈君布衣人,藏书满千卷。shěn jūn bù yī rén,cáng shū mǎn qiān juǎn。
开口谈黄虞,何心耻贫贱。kāi kǒu tán huáng yú,hé xīn chǐ pín jiàn。
我生与世多乖张,交谊向君偏缱绻。wǒ shēng yǔ shì duō guāi zhāng,jiāo yì xiàng jūn piān qiǎn quǎn。
九月山城桂花白,尘飞郡斋无过客。jiǔ yuè shān chéng guì huā bái,chén fēi jùn zhāi wú guò kè。
蹇驴箬帽云中来,忽若炎天堕松雪。jiǎn lǘ ruò mào yún zhōng lái,hū ruò yán tiān duò sōng xuě。
解囊乍读繁露书,举觞新荐望潮鱼。jiě náng zhà dú fán lù shū,jǔ shāng xīn jiàn wàng cháo yú。
生逢奇事即快意,何必歌舞为欢娱。shēng féng qí shì jí kuài yì,hé bì gē wǔ wèi huān yú。
我亦未得乐,君亦不肯留。wǒ yì wèi dé lè,jūn yì bù kěn liú。
仰视天台路,坐负桃源游。yǎng shì tiān tái lù,zuò fù táo yuán yóu。
会须共钓石湖去,莫遣岁月共悠悠。huì xū gòng diào shí hú qù,mò qiǎn suì yuè gòng yōu yōu。

哭马原思

顾璘

斯人不可见,荒台空暮云。sī rén bù kě jiàn,huāng tái kōng mù yún。
素琴漫发子牙指,狂书岂及羊欣裙。sù qín màn fā zi yá zhǐ,kuáng shū qǐ jí yáng xīn qún。
骑鲸上天归玉堂,后米英俊日凄凉。qí jīng shàng tiān guī yù táng,hòu mǐ yīng jùn rì qī liáng。
空馀故宅高槐在,清阴满院断人肠。kōng yú gù zhái gāo huái zài,qīng yīn mǎn yuàn duàn rén cháng。

寄题俞鲁用分绿轩

顾璘

江南五月百草长,芭蕉绕檐十尺强。jiāng nán wǔ yuè bǎi cǎo zhǎng,bā jiāo rào yán shí chǐ qiáng。
疏棂曲槛静相映,坐觉幽绿生虚堂。shū líng qū kǎn jìng xiāng yìng,zuò jué yōu lǜ shēng xū táng。
波文隐约微风动,红尘不到苍云重。bō wén yǐn yuē wēi fēng dòng,hóng chén bù dào cāng yún zhòng。
榴花照眼徒为繁,葵枝孑孑将何用。liú huā zhào yǎn tú wèi fán,kuí zhī jié jié jiāng hé yòng。
太湖灵石高突兀,此外唯须数竿竹。tài hú líng shí gāo tū wù,cǐ wài wéi xū shù gān zhú。
名园广宅非君心,一咏一觞殊脱俗。míng yuán guǎng zhái fēi jūn xīn,yī yǒng yī shāng shū tuō sú。
我欲入轩分半主,独恨终年走尘土。wǒ yù rù xuān fēn bàn zhǔ,dú hèn zhōng nián zǒu chén tǔ。
郡斋秉烛为君吟,萧萧一夜闻秋雨。jùn zhāi bǐng zhú wèi jūn yín,xiāo xiāo yī yè wén qiū yǔ。

送京兆闻君移顺天

顾璘

巍巍京兆古所雄,民之父母称闻公。wēi wēi jīng zhào gǔ suǒ xióng,mín zhī fù mǔ chēng wén gōng。
昔传赵张不易得,今见德政将无同。xī chuán zhào zhāng bù yì dé,jīn jiàn dé zhèng jiāng wú tóng。
去年饥馑多流亡,沟壑白骨寒秋霜。qù nián jī jǐn duō liú wáng,gōu hè bái gǔ hán qiū shuāng。
今年甘雨起枯槁,禾穗满田如帚长。jīn nián gān yǔ qǐ kū gǎo,hé suì mǎn tián rú zhǒu zhǎng。
南车北驾情悠悠,风吹甘棠驯雉愁。nán chē běi jià qíng yōu yōu,fēng chuī gān táng xùn zhì chóu。
寇恂河内竟难借,汲黯淮阳谁见留。kòu xún hé nèi jìng nán jiè,jí àn huái yáng shuí jiàn liú。
折杨枝,插江路,杨枝他年作高树。zhé yáng zhī,chā jiāng lù,yáng zhī tā nián zuò gāo shù。
万岁千秋忆我公,香火常来乞晴雨。wàn suì qiān qiū yì wǒ gōng,xiāng huǒ cháng lái qǐ qíng yǔ。

题王元章梅花和韵

顾璘

墨池五夜飞玄霜,素灵幻出梅花芳。mò chí wǔ yè fēi xuán shuāng,sù líng huàn chū méi huā fāng。
草堂忽尔见春色,气序不得由勾芒。cǎo táng hū ěr jiàn chūn sè,qì xù bù dé yóu gōu máng。
空山惨凛层崖裂,千枝万枝缀琼雪。kōng shān cǎn lǐn céng yá liè,qiān zhī wàn zhī zhuì qióng xuě。
水晶屏风疏影寒,举头却见黄昏月。shuǐ jīng píng fēng shū yǐng hán,jǔ tóu què jiàn huáng hūn yuè。
江笛横飘黄鹤韵,迁人莫报长沙信。jiāng dí héng piāo huáng hè yùn,qiān rén mò bào zhǎng shā xìn。
欲取寒芳寄远书,转愁旅思催蓬鬓。yù qǔ hán fāng jì yuǎn shū,zhuǎn chóu lǚ sī cuī péng bìn。
帘外青香扑酒缸,千金莫惜日飞觞。lián wài qīng xiāng pū jiǔ gāng,qiān jīn mò xī rì fēi shāng。
解道明珠交玉体,风流独羡陈思王。jiě dào míng zhū jiāo yù tǐ,fēng liú dú xiàn chén sī wáng。
狐裘蒙茸不知冷,醉卧花前不须醒。hú qiú méng rōng bù zhī lěng,zuì wò huā qián bù xū xǐng。
梦来直上罗浮巅,占却梅林千万顷。mèng lái zhí shàng luó fú diān,zhàn què méi lín qiān wàn qǐng。

题唐子畏山水图

顾璘

赤城霞气连东海,九嶷绵绵舜陵在。chì chéng xiá qì lián dōng hǎi,jiǔ yí mián mián shùn líng zài。
曾游两地纵奇观,叠嶂填胸何礧磈。céng yóu liǎng dì zòng qí guān,dié zhàng tián xiōng hé léi wěi。
洞庭波涛拍云天,吴江长桥绝可怜。dòng tíng bō tāo pāi yún tiān,wú jiāng zhǎng qiáo jué kě lián。
扁舟夜携二三子,高歌月下招灵仙。biǎn zhōu yè xié èr sān zi,gāo gē yuè xià zhāo líng xiān。
归来草堂老无力,山水迢遥苦难得。guī lái cǎo táng lǎo wú lì,shān shuǐ tiáo yáo kǔ nán dé。
苏台居士好画手,一幅尽写苍茫色。sū tái jū shì hǎo huà shǒu,yī fú jǐn xiě cāng máng sè。
林壑高深气杳冥,空潭飒飒水风生。lín hè gāo shēn qì yǎo míng,kōng tán sà sà shuǐ fēng shēng。
开帘对此坐清昼,仿佛邀余万里行。kāi lián duì cǐ zuò qīng zhòu,fǎng fú yāo yú wàn lǐ xíng。

题王元章梅竹卷次祝鸣和

顾璘

画家妙品古亦稀,高人每号无声诗。huà jiā miào pǐn gǔ yì xī,gāo rén měi hào wú shēng shī。
浅夫拈笔率信意,岂解盘薄凝深思。qiǎn fū niān bǐ lǜ xìn yì,qǐ jiě pán báo níng shēn sī。
聊希形似即满意,难与神化论等次。liáo xī xíng shì jí mǎn yì,nán yǔ shén huà lùn děng cì。
子乔老仙烟霞骨,劂出心肝洗尘俗。zi qiáo lǎo xiān yān xiá gǔ,jué chū xīn gān xǐ chén sú。
身化西湖一树冰,气吞湘岸千竿玉。shēn huà xī hú yī shù bīng,qì tūn xiāng àn qiān gān yù。
映缣姿态斗纤秾,转手枝柯分直曲。yìng jiān zī tài dòu xiān nóng,zhuǎn shǒu zhī kē fēn zhí qū。
山空自喜野人同,岁寒敢谓吾曹独。shān kōng zì xǐ yě rén tóng,suì hán gǎn wèi wú cáo dú。
补之墨梅称绝伦,与可写竹恒逼真。bǔ zhī mò méi chēng jué lún,yǔ kě xiě zhú héng bī zhēn。
今之画图兼二妙,始信苦学能通神。jīn zhī huà tú jiān èr miào,shǐ xìn kǔ xué néng tōng shén。
草堂六月气凄爽,仿佛坐我清江滨。cǎo táng liù yuè qì qī shuǎng,fǎng fú zuò wǒ qīng jiāng bīn。
白头岂知老将至,对尔真足忘冬春。bái tóu qǐ zhī lǎo jiāng zhì,duì ěr zhēn zú wàng dōng chūn。
忆昨青阳回绿草,横斜桃李长安道。yì zuó qīng yáng huí lǜ cǎo,héng xié táo lǐ zhǎng ān dào。
一夜飘风历乱生,可怜花叶纷颠倒。yī yè piāo fēng lì luàn shēng,kě lián huā yè fēn diān dào。
尘世繁华有盛衰,朱门一闭无人扫。chén shì fán huá yǒu shèng shuāi,zhū mén yī bì wú rén sǎo。
与君开卷玩高标,绝胜对客谈虚藻。yǔ jūn kāi juǎn wán gāo biāo,jué shèng duì kè tán xū zǎo。

赋煮茶图

顾璘

朱门酒肉如山海,沉湎徒云性灵改。zhū mén jiǔ ròu rú shān hǎi,chén miǎn tú yún xìng líng gǎi。
松关冥坐真天人,朗如玉树生华采。sōng guān míng zuò zhēn tiān rén,lǎng rú yù shù shēng huá cǎi。
涧阿霁雪新泉清,风吹石鼎茶烟横。jiàn ā jì xuě xīn quán qīng,fēng chuī shí dǐng chá yān héng。
悠然对语白日晚,俯听万井苍蝇声。yōu rán duì yǔ bái rì wǎn,fǔ tīng wàn jǐng cāng yíng shēng。

秦翁

顾璘

江南贼来万室惊,太守仓卒呼乡兵。jiāng nán zéi lái wàn shì jīng,tài shǒu cāng zú hū xiāng bīng。
翁持黄金募壮士,长殳短剑如坚城。wēng chí huáng jīn mù zhuàng shì,zhǎng shū duǎn jiàn rú jiān chéng。
猛势凭陵贼远徙,众欲论功报天子。měng shì píng líng zéi yuǎn xǐ,zhòng yù lùn gōng bào tiān zi。
老翁掉头不相顾,独弄鱼竿下烟水。lǎo wēng diào tóu bù xiāng gù,dú nòng yú gān xià yān shuǐ。
君不见古时鲁仲连,一书飞矢聊城全。jūn bù jiàn gǔ shí lǔ zhòng lián,yī shū fēi shǐ liáo chéng quán。
功成却赏蹈东海,慷慨长为人所怜。gōng chéng què shǎng dǎo dōng hǎi,kāng kǎi zhǎng wèi rén suǒ lián。
翁今持此廉退节,何惭青史共称贤。wēng jīn chí cǐ lián tuì jié,hé cán qīng shǐ gòng chēng xián。

邹平王画竹为罗子文赋

顾璘

写竹贵神不贵色,画师俗笔难为力。xiě zhú guì shén bù guì sè,huà shī sú bǐ nán wèi lì。
古来能事自天成,萧郎文老何由得。gǔ lái néng shì zì tiān chéng,xiāo láng wén lǎo hé yóu dé。
国朝作者夏奉常,只今仅见邹平王。guó cháo zuò zhě xià fèng cháng,zhǐ jīn jǐn jiàn zōu píng wáng。
金殿昼闲一挥洒,遂令缣素移潇湘。jīn diàn zhòu xián yī huī sǎ,suì lìng jiān sù yí xiāo xiāng。
兖州太守得真迹,草堂白日寒云积。yǎn zhōu tài shǒu dé zhēn jì,cǎo táng bái rì hán yún jī。
风叶当轩簌簌鸣,霜柯倚座森森碧。fēng yè dāng xuān sù sù míng,shuāng kē yǐ zuò sēn sēn bì。
清泉怪石映带成,即恐春笋惊雷生。qīng quán guài shí yìng dài chéng,jí kǒng chūn sǔn jīng léi shēng。
炎天对坐毛骨爽,便欲掉臂林中行。yán tiān duì zuò máo gǔ shuǎng,biàn yù diào bì lín zhōng xíng。
呜呼绝艺不可遇,千金竞买珊瑚树。wū hū jué yì bù kě yù,qiān jīn jìng mǎi shān hú shù。
君不见寒士潇条土木形,遮道时逢贵人怒。jūn bù jiàn hán shì xiāo tiáo tǔ mù xíng,zhē dào shí féng guì rén nù。

送刘方伯赴河南

顾璘

梁宋繁华古无比,凋残近自丙寅始。liáng sòng fán huá gǔ wú bǐ,diāo cán jìn zì bǐng yín shǐ。
私门剖刻尽锱铢,群盗诛屠及妻子。sī mén pōu kè jǐn zī zhū,qún dào zhū tú jí qī zi。
我分虎竹当乱离,膏盲之疾安可为。wǒ fēn hǔ zhú dāng luàn lí,gāo máng zhī jí ān kě wèi。
公为方岳会昌运,拨乱扶伤又一时。gōng wèi fāng yuè huì chāng yùn,bō luàn fú shāng yòu yī shí。
春风病草回青未,一望伤心堕清泪。chūn fēng bìng cǎo huí qīng wèi,yī wàng shāng xīn duò qīng lèi。

同祝鸣和赋长歌赠方思道

顾璘

诗人雅尚唯林麓,脱略功名轻汗竹。shī rén yǎ shàng wéi lín lù,tuō lüè gōng míng qīng hàn zhú。
有时大隐入金门,瞥视浮云立幽独。yǒu shí dà yǐn rù jīn mén,piē shì fú yún lì yōu dú。
棠陵山人少工诗,风云万变含精思。táng líng shān rén shǎo gōng shī,fēng yún wàn biàn hán jīng sī。
东南名胜不可数,悉化肺腑生神奇。dōng nán míng shèng bù kě shù,xī huà fèi fǔ shēng shén qí。
狂游狭小四百寺,醉醒只在西湖里。kuáng yóu xiá xiǎo sì bǎi sì,zuì xǐng zhǐ zài xī hú lǐ。
澜翻笔势雄万人,观者如墙尽称美。lán fān bǐ shì xióng wàn rén,guān zhě rú qiáng jǐn chēng měi。
昨宵醉后抱膝歌,佹词怪语何其多。zuó xiāo zuì hòu bào xī gē,guǐ cí guài yǔ hé qí duō。
旌旗缤纷跃天马,钟鼓飒沓腾江鼍。jīng qí bīn fēn yuè tiān mǎ,zhōng gǔ sà dá téng jiāng tuó。
看君工诗已成癖,把笔千言不须迫。kàn jūn gōng shī yǐ chéng pǐ,bǎ bǐ qiān yán bù xū pò。
耻裁旧体驾曹刘,直舒豪气吞元白。chǐ cái jiù tǐ jià cáo liú,zhí shū háo qì tūn yuán bái。
横绝四海如冥鸿,伯劳飞燕徒西东。héng jué sì hǎi rú míng hóng,bó láo fēi yàn tú xī dōng。
今年泰岳登日观,巨篇失却东蒙峰。jīn nián tài yuè dēng rì guān,jù piān shī què dōng méng fēng。
归来过杭留小草,顿觉风花动流藻。guī lái guò háng liú xiǎo cǎo,dùn jué fēng huā dòng liú zǎo。
吾衰愧乏倚马能,呕血破研长枯槁。wú shuāi kuì fá yǐ mǎ néng,ǒu xuè pò yán zhǎng kū gǎo。