古诗词

碧云寺

顾璘

山中楼台一何丽,路人告是碧云寺。shān zhōng lóu tái yī hé lì,lù rén gào shì bì yún sì。
入门莫问造者谁,建寺以来初见此。rù mén mò wèn zào zhě shuí,jiàn sì yǐ lái chū jiàn cǐ。
黄金为中门,白玉为四墙。huáng jīn wèi zhōng mén,bái yù wèi sì qiáng。
檀心及桂枝,斫作栋与梁。tán xīn jí guì zhī,zhuó zuò dòng yǔ liáng。
班倕督工墨,颠倒穷肺肠。bān chuí dū gōng mò,diān dào qióng fèi cháng。
但令伟丽后莫比,不用局束循王章。dàn lìng wěi lì hòu mò bǐ,bù yòng jú shù xún wáng zhāng。
主人退思坐中堂,精神动天天为忙。zhǔ rén tuì sī zuò zhōng táng,jīng shén dòng tiān tiān wèi máng。
山灵擘洞石开裂,海若驱水龙彷徨。shān líng bāi dòng shí kāi liè,hǎi ruò qū shuǐ lóng páng huáng。
眼中诸寺失颜色,可怜草木俱辉光。yǎn zhōng zhū sì shī yán sè,kě lián cǎo mù jù huī guāng。
吁嗟尔山何幸哉,昔闻硗确弥蒿莱。xū jiē ěr shān hé xìng zāi,xī wén qiāo què mí hāo lái。
牛眠应兆亦偶尔,绮绣杂沓从天来。niú mián yīng zhào yì ǒu ěr,qǐ xiù zá dá cóng tiān lái。
尔不见列侯金印何累累,城逾百雉圣所裁。ěr bù jiàn liè hóu jīn yìn hé lèi lèi,chéng yú bǎi zhì shèng suǒ cái。
又不见闾阎流冗多饿死,沟溪白骨无人埋。yòu bù jiàn lǘ yán liú rǒng duō è sǐ,gōu xī bái gǔ wú rén mái。
揽衣上马不忍顾,临风长叹令心哀。lǎn yī shàng mǎ bù rěn gù,lín fēng zhǎng tàn lìng xīn āi。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

楚歌二首其一天吴

顾璘

坎坎兮击鼓,望君山兮屡舞。kǎn kǎn xī jī gǔ,wàng jūn shān xī lǚ wǔ。
陈烦辞兮仰空,渺夫君兮何所。chén fán cí xī yǎng kōng,miǎo fū jūn xī hé suǒ。
波四漫兮汤汤,会百川兮同量。bō sì màn xī tāng tāng,huì bǎi chuān xī tóng liàng。
津无梁兮不可以涉,测地弥广兮度天愈长。jīn wú liáng xī bù kě yǐ shè,cè dì mí guǎng xī dù tiān yù zhǎng。
驾兰桡兮扬桂旗,飘风起兮又汩之。jià lán ráo xī yáng guì qí,piāo fēng qǐ xī yòu gǔ zhī。
浮余瓠兮水际,理余佩兮川湄。fú yú hù xī shuǐ jì,lǐ yú pèi xī chuān méi。
众纷纭兮磔肥牛,顾玄醴兮增余羞。zhòng fēn yún xī zhé féi niú,gù xuán lǐ xī zēng yú xiū。
陟虚坛兮伫立,徒终岁兮离忧。zhì xū tán xī zhù lì,tú zhōng suì xī lí yōu。