古诗词

题王元章梅竹卷次祝鸣和

顾璘

画家妙品古亦稀,高人每号无声诗。huà jiā miào pǐn gǔ yì xī,gāo rén měi hào wú shēng shī。
浅夫拈笔率信意,岂解盘薄凝深思。qiǎn fū niān bǐ lǜ xìn yì,qǐ jiě pán báo níng shēn sī。
聊希形似即满意,难与神化论等次。liáo xī xíng shì jí mǎn yì,nán yǔ shén huà lùn děng cì。
子乔老仙烟霞骨,劂出心肝洗尘俗。zi qiáo lǎo xiān yān xiá gǔ,jué chū xīn gān xǐ chén sú。
身化西湖一树冰,气吞湘岸千竿玉。shēn huà xī hú yī shù bīng,qì tūn xiāng àn qiān gān yù。
映缣姿态斗纤秾,转手枝柯分直曲。yìng jiān zī tài dòu xiān nóng,zhuǎn shǒu zhī kē fēn zhí qū。
山空自喜野人同,岁寒敢谓吾曹独。shān kōng zì xǐ yě rén tóng,suì hán gǎn wèi wú cáo dú。
补之墨梅称绝伦,与可写竹恒逼真。bǔ zhī mò méi chēng jué lún,yǔ kě xiě zhú héng bī zhēn。
今之画图兼二妙,始信苦学能通神。jīn zhī huà tú jiān èr miào,shǐ xìn kǔ xué néng tōng shén。
草堂六月气凄爽,仿佛坐我清江滨。cǎo táng liù yuè qì qī shuǎng,fǎng fú zuò wǒ qīng jiāng bīn。
白头岂知老将至,对尔真足忘冬春。bái tóu qǐ zhī lǎo jiāng zhì,duì ěr zhēn zú wàng dōng chūn。
忆昨青阳回绿草,横斜桃李长安道。yì zuó qīng yáng huí lǜ cǎo,héng xié táo lǐ zhǎng ān dào。
一夜飘风历乱生,可怜花叶纷颠倒。yī yè piāo fēng lì luàn shēng,kě lián huā yè fēn diān dào。
尘世繁华有盛衰,朱门一闭无人扫。chén shì fán huá yǒu shèng shuāi,zhū mén yī bì wú rén sǎo。
与君开卷玩高标,绝胜对客谈虚藻。yǔ jūn kāi juǎn wán gāo biāo,jué shèng duì kè tán xū zǎo。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

南江吟为孙从一按察作

顾璘

入郢雄心笑子胥,仲尼书社总成虚。rù yǐng xióng xīn xiào zi xū,zhòng ní shū shè zǒng chéng xū。
不如载取中山酒,来就江心丙穴鱼。bù rú zài qǔ zhōng shān jiǔ,lái jiù jiāng xīn bǐng xué yú。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

四面方城开楚都,凭将汉水壮雄图。sì miàn fāng chéng kāi chǔ dōu,píng jiāng hàn shuǐ zhuàng xióng tú。
神灵一统归今代,散与高人作五湖。shén líng yī tǒng guī jīn dài,sàn yǔ gāo rén zuò wǔ hú。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

西上襄阳百里程,摇船买酒醉樊城。xī shàng xiāng yáng bǎi lǐ chéng,yáo chuán mǎi jiǔ zuì fán chéng。
接䍦堕却无心拾,杜预碑犹水底横。jiē lí duò què wú xīn shí,dù yù bēi yóu shuǐ dǐ héng。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

我爱前贤太白豪,欲呼此水变春醪。wǒ ài qián xián tài bái háo,yù hū cǐ shuǐ biàn chūn láo。
四海清平身不老,与君终日醉蒲萄。sì hǎi qīng píng shēn bù lǎo,yǔ jūn zhōng rì zuì pú táo。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

洪波吞却内方山,大别都来一掌间。hóng bō tūn què nèi fāng shān,dà bié dōu lái yī zhǎng jiān。
伏腊移舟祠大禹,鱼龙窟里棹歌还。fú là yí zhōu cí dà yǔ,yú lóng kū lǐ zhào gē hái。

南江吟为孙从一按察作

顾璘

我泛南江望汉阳,碧波千顷浩汪洋。wǒ fàn nán jiāng wàng hàn yáng,bì bō qiān qǐng hào wāng yáng。
使君度量元相似,何物艨艟不可藏。shǐ jūn dù liàng yuán xiāng shì,hé wù méng chōng bù kě cáng。

汉江独泛

顾璘

水云蒸日楚天浮,满眼江湖伴客愁。shuǐ yún zhēng rì chǔ tiān fú,mǎn yǎn jiāng hú bàn kè chóu。
三国雄豪何处问,卷帘犹自见荆州。sān guó xióng háo hé chù wèn,juǎn lián yóu zì jiàn jīng zhōu。

汉江独泛

顾璘

郑生风骨岂超尘,水府能逢解佩人。zhèng shēng fēng gǔ qǐ chāo chén,shuǐ fǔ néng féng jiě pèi rén。
青鸟去来烟漠漠,渚兰汀芷自含颦。qīng niǎo qù lái yān mò mò,zhǔ lán tīng zhǐ zì hán pín。

汉江独泛

顾璘

三日楼船听棹歌,江湖归兴满渔蓑。sān rì lóu chuán tīng zhào gē,jiāng hú guī xīng mǎn yú suō。
功无铜柱长为客,浪笑壶头马伏波。gōng wú tóng zhù zhǎng wèi kè,làng xiào hú tóu mǎ fú bō。

汉江独泛

顾璘

郢城遥向武昌还,千里风帆三日间。yǐng chéng yáo xiàng wǔ chāng hái,qiān lǐ fēng fān sān rì jiān。
直到汉阳聊舣棹,推篷先措八分山。zhí dào hàn yáng liáo yǐ zhào,tuī péng xiān cuò bā fēn shān。

所见

顾璘

襄河西溃水连天,禾黍翻成鱼鳖渊。xiāng hé xī kuì shuǐ lián tiān,hé shǔ fān chéng yú biē yuān。
鬻却儿童修网罟,移家江口就渔船。yù què ér tóng xiū wǎng gǔ,yí jiā jiāng kǒu jiù yú chuán。

所见

顾璘

贾客牵船入郢遥,泥行千里水齐腰。jiǎ kè qiān chuán rù yǐng yáo,ní xíng qiān lǐ shuǐ qí yāo。
青楼锦瑟谁家子,一醉挥金太剧骄。qīng lóu jǐn sè shuí jiā zi,yī zuì huī jīn tài jù jiāo。

所见

顾璘

鬼薪白粲动成群,刀笔铦锋自舞文。guǐ xīn bái càn dòng chéng qún,dāo bǐ xiān fēng zì wǔ wén。
郑国不缘诛邓析,孙侨黑白讵能分。zhèng guó bù yuán zhū dèng xī,sūn qiáo hēi bái jù néng fēn。

景陵五华山

顾璘

五华山顶炼丹台,方士虚传太皞开。wǔ huá shān dǐng liàn dān tái,fāng shì xū chuán tài hào kāi。
未悟先天真水火,却依炉鼎拨残灰。wèi wù xiān tiān zhēn shuǐ huǒ,què yī lú dǐng bō cán huī。

野田见菊

顾璘

陶令柴桑菊满阑,得钱呼酒每盘桓。táo lìng chái sāng jú mǎn lán,dé qián hū jiǔ měi pán huán。
熊轓虎节成何事,却引黄花道上看。xióng fān hǔ jié chéng hé shì,què yǐn huáng huā dào shàng kàn。