古诗词

题王元章梅竹卷次祝鸣和

顾璘

画家妙品古亦稀,高人每号无声诗。huà jiā miào pǐn gǔ yì xī,gāo rén měi hào wú shēng shī。
浅夫拈笔率信意,岂解盘薄凝深思。qiǎn fū niān bǐ lǜ xìn yì,qǐ jiě pán báo níng shēn sī。
聊希形似即满意,难与神化论等次。liáo xī xíng shì jí mǎn yì,nán yǔ shén huà lùn děng cì。
子乔老仙烟霞骨,劂出心肝洗尘俗。zi qiáo lǎo xiān yān xiá gǔ,jué chū xīn gān xǐ chén sú。
身化西湖一树冰,气吞湘岸千竿玉。shēn huà xī hú yī shù bīng,qì tūn xiāng àn qiān gān yù。
映缣姿态斗纤秾,转手枝柯分直曲。yìng jiān zī tài dòu xiān nóng,zhuǎn shǒu zhī kē fēn zhí qū。
山空自喜野人同,岁寒敢谓吾曹独。shān kōng zì xǐ yě rén tóng,suì hán gǎn wèi wú cáo dú。
补之墨梅称绝伦,与可写竹恒逼真。bǔ zhī mò méi chēng jué lún,yǔ kě xiě zhú héng bī zhēn。
今之画图兼二妙,始信苦学能通神。jīn zhī huà tú jiān èr miào,shǐ xìn kǔ xué néng tōng shén。
草堂六月气凄爽,仿佛坐我清江滨。cǎo táng liù yuè qì qī shuǎng,fǎng fú zuò wǒ qīng jiāng bīn。
白头岂知老将至,对尔真足忘冬春。bái tóu qǐ zhī lǎo jiāng zhì,duì ěr zhēn zú wàng dōng chūn。
忆昨青阳回绿草,横斜桃李长安道。yì zuó qīng yáng huí lǜ cǎo,héng xié táo lǐ zhǎng ān dào。
一夜飘风历乱生,可怜花叶纷颠倒。yī yè piāo fēng lì luàn shēng,kě lián huā yè fēn diān dào。
尘世繁华有盛衰,朱门一闭无人扫。chén shì fán huá yǒu shèng shuāi,zhū mén yī bì wú rén sǎo。
与君开卷玩高标,绝胜对客谈虚藻。yǔ jūn kāi juǎn wán gāo biāo,jué shèng duì kè tán xū zǎo。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

湘山杂诗十首古塔

顾璘

下窥杳无极,仰视白日微。xià kuī yǎo wú jí,yǎng shì bái rì wēi。
山人把火入,照见石燕飞。shān rén bǎ huǒ rù,zhào jiàn shí yàn fēi。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

绿草断行迹,鍧然石门开。lǜ cǎo duàn xíng jì,hōng rán shí mén kāi。
分明洞天里,不遇仙人回。fēn míng dòng tiān lǐ,bù yù xiān rén huí。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

高亭行处尽,远岫望中微。gāo tíng xíng chù jǐn,yuǎn xiù wàng zhōng wēi。
日月开禅观,云霞护客衣。rì yuè kāi chán guān,yún xiá hù kè yī。

遣怀绝句

顾璘

月落猿声苦,风高虎气腥。yuè luò yuán shēng kǔ,fēng gāo hǔ qì xīng。
山雷春送雪,江雾夜藏星。shān léi chūn sòng xuě,jiāng wù yè cáng xīng。

遣怀绝句

顾璘

花豹金钱背,文鹇蜀锦毛。huā bào jīn qián bèi,wén xián shǔ jǐn máo。
厨泉山笕细,江稻水车高。chú quán shān jiǎn xì,jiāng dào shuǐ chē gāo。

遣怀绝句

顾璘

猺女招歌剧,蛮郎步射强。yáo nǚ zhāo gē jù,mán láng bù shè qiáng。
花环垂耳大,竹弩挂腰长。huā huán chuí ěr dà,zhú nǔ guà yāo zhǎng。

遣怀绝句

顾璘

涧冷菖蒲翠,山春踯躅红。jiàn lěng chāng pú cuì,shān chūn zhí zhú hóng。
草惊秋尽火,树厌夜深风。cǎo jīng qiū jǐn huǒ,shù yàn yè shēn fēng。

遣怀绝句

顾璘

夜静云生室,春深水到门。yè jìng yún shēng shì,chūn shēn shuǐ dào mén。
松高多绣顶,兰古自悬根。sōng gāo duō xiù dǐng,lán gǔ zì xuán gēn。

遣怀绝句

顾璘

野鲜苍兕猛,山鲊鹧鸪香。yě xiān cāng sì měng,shān zhǎ zhè gū xiāng。
市笋挦苞出,仓禾带把藏。shì sǔn xián bāo chū,cāng hé dài bǎ cáng。

遣怀绝句

顾璘

不忌枭鸱暮,何悲杜宇春。bù jì xiāo chī mù,hé bēi dù yǔ chūn。
蛩催三月织,鸡报二更晨。qióng cuī sān yuè zhī,jī bào èr gèng chén。

归自灌阳望湘山口占

顾璘

十日别湘山,见如故人面。shí rì bié xiāng shān,jiàn rú gù rén miàn。
何况石头城,是侬旧乡县。hé kuàng shí tóu chéng,shì nóng jiù xiāng xiàn。

兴安陡江口号

顾璘

江擘山头出,舟骑石背行。jiāng bāi shān tóu chū,zhōu qí shí bèi xíng。
问君缘个事,辛苦作南征。wèn jūn yuán gè shì,xīn kǔ zuò nán zhēng。

陈鲁南学士自山东寄遁志十绝和之

顾璘

门接登山径,窗临洗药泉。mén jiē dēng shān jìng,chuāng lín xǐ yào quán。
草堂幽意足,况复近皇川。cǎo táng yōu yì zú,kuàng fù jìn huáng chuān。

陈鲁南学士自山东寄遁志十绝和之

顾璘

眺迥苍茫外,探奇紫翠中。tiào jiǒng cāng máng wài,tàn qí zǐ cuì zhōng。
忘机同海鸟,脱迹比云鸿。wàng jī tóng hǎi niǎo,tuō jì bǐ yún hóng。

陈鲁南学士自山东寄遁志十绝和之

顾璘

清玄非晋代,岩壑胜山阴。qīng xuán fēi jìn dài,yán hè shèng shān yīn。
群从差强意,时来醉竹林。qún cóng chà qiáng yì,shí lái zuì zhú lín。