古诗词

题王元章梅竹卷次祝鸣和

顾璘

画家妙品古亦稀,高人每号无声诗。huà jiā miào pǐn gǔ yì xī,gāo rén měi hào wú shēng shī。
浅夫拈笔率信意,岂解盘薄凝深思。qiǎn fū niān bǐ lǜ xìn yì,qǐ jiě pán báo níng shēn sī。
聊希形似即满意,难与神化论等次。liáo xī xíng shì jí mǎn yì,nán yǔ shén huà lùn děng cì。
子乔老仙烟霞骨,劂出心肝洗尘俗。zi qiáo lǎo xiān yān xiá gǔ,jué chū xīn gān xǐ chén sú。
身化西湖一树冰,气吞湘岸千竿玉。shēn huà xī hú yī shù bīng,qì tūn xiāng àn qiān gān yù。
映缣姿态斗纤秾,转手枝柯分直曲。yìng jiān zī tài dòu xiān nóng,zhuǎn shǒu zhī kē fēn zhí qū。
山空自喜野人同,岁寒敢谓吾曹独。shān kōng zì xǐ yě rén tóng,suì hán gǎn wèi wú cáo dú。
补之墨梅称绝伦,与可写竹恒逼真。bǔ zhī mò méi chēng jué lún,yǔ kě xiě zhú héng bī zhēn。
今之画图兼二妙,始信苦学能通神。jīn zhī huà tú jiān èr miào,shǐ xìn kǔ xué néng tōng shén。
草堂六月气凄爽,仿佛坐我清江滨。cǎo táng liù yuè qì qī shuǎng,fǎng fú zuò wǒ qīng jiāng bīn。
白头岂知老将至,对尔真足忘冬春。bái tóu qǐ zhī lǎo jiāng zhì,duì ěr zhēn zú wàng dōng chūn。
忆昨青阳回绿草,横斜桃李长安道。yì zuó qīng yáng huí lǜ cǎo,héng xié táo lǐ zhǎng ān dào。
一夜飘风历乱生,可怜花叶纷颠倒。yī yè piāo fēng lì luàn shēng,kě lián huā yè fēn diān dào。
尘世繁华有盛衰,朱门一闭无人扫。chén shì fán huá yǒu shèng shuāi,zhū mén yī bì wú rén sǎo。
与君开卷玩高标,绝胜对客谈虚藻。yǔ jūn kāi juǎn wán gāo biāo,jué shèng duì kè tán xū zǎo。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

山行绝句十三首

顾璘

涧道苍杉林,云寒白日阴。jiàn dào cāng shān lín,yún hán bái rì yīn。
石壁相映起,肃穆愁人心。shí bì xiāng yìng qǐ,sù mù chóu rén xīn。

山行绝句十三首

顾璘

槎枒半折树,倾欹欲堕石。chá yā bàn zhé shù,qīng yī yù duò shí。
行人如飞仙,渺渺下青壁。xíng rén rú fēi xiān,miǎo miǎo xià qīng bì。

山行绝句十三首

顾璘

磈砢万石底,滴沥泉一泓。wěi kē wàn shí dǐ,dī lì quán yī hóng。
裹茗欲煮尝,未有龙头铛。guǒ míng yù zhǔ cháng,wèi yǒu lóng tóu dāng。

寄杨太康

顾璘

明月生遥岑,清光转华薄。míng yuè shēng yáo cén,qīng guāng zhuǎn huá báo。
楼上忆君时,秋风动罗幕。lóu shàng yì jūn shí,qiū fēng dòng luó mù。

送客归吴

顾璘

草际日华淡,水边云意闲。cǎo jì rì huá dàn,shuǐ biān yún yì xián。
翩翩五陵客,骑马入秋山。piān piān wǔ líng kè,qí mǎ rù qiū shān。

春日郊行三首

顾璘

条风曳微云,山色差可美。tiáo fēng yè wēi yún,shān sè chà kě měi。
日出湖上行,春光满湖水。rì chū hú shàng xíng,chūn guāng mǎn hú shuǐ。

春日郊行三首

顾璘

麦垄摇新叶,梅塘泛落花。mài lǒng yáo xīn yè,méi táng fàn luò huā。
前村天欲雨,云里见人家。qián cūn tiān yù yǔ,yún lǐ jiàn rén jiā。

春日郊行三首

顾璘

白石明春泉,苍林暗春雾。bái shí míng chūn quán,cāng lín àn chūn wù。
马蹄从东来,失却山间路。mǎ tí cóng dōng lái,shī què shān jiān lù。

与陈鲁南

顾璘

浮云淡秋水,落日横暮山。fú yún dàn qiū shuǐ,luò rì héng mù shān。
与子有幽抱,时在山水间。yǔ zi yǒu yōu bào,shí zài shān shuǐ jiān。

夜泛

顾璘

四冥波浩浩,一苇向空渡。sì míng bō hào hào,yī wěi xiàng kōng dù。
月近星斗寒,始识天上路。yuè jìn xīng dòu hán,shǐ shí tiān shàng lù。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

青松高千尺,知是何年栽。qīng sōng gāo qiān chǐ,zhī shì hé nián zāi。
独有憩阴者,时为清风来。dú yǒu qì yīn zhě,shí wèi qīng fēng lái。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

故乡宛如昨,近郭多池台。gù xiāng wǎn rú zuó,jìn guō duō chí tái。
一别同心侣,无因数往来。yī bié tóng xīn lǚ,wú yīn shù wǎng lái。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

花色亦何贵,画葵爱葵心。huā sè yì hé guì,huà kuí ài kuí xīn。
岂无桃李颜,要非君所钦。qǐ wú táo lǐ yán,yào fēi jūn suǒ qīn。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

旖旎芙蓉花,荡漾木兰楫。yǐ nǐ fú róng huā,dàng yàng mù lán jí。
相思隔湘水,欲采不可得。xiāng sī gé xiāng shuǐ,yù cǎi bù kě dé。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

寂寞东篱下,幽花裛露黄。jì mò dōng lí xià,yōu huā yì lù huáng。
自缘寒节至,不是爱秋霜。zì yuán hán jié zhì,bù shì ài qiū shuāng。