古诗词

同祝鸣和赋长歌赠方思道

顾璘

诗人雅尚唯林麓,脱略功名轻汗竹。shī rén yǎ shàng wéi lín lù,tuō lüè gōng míng qīng hàn zhú。
有时大隐入金门,瞥视浮云立幽独。yǒu shí dà yǐn rù jīn mén,piē shì fú yún lì yōu dú。
棠陵山人少工诗,风云万变含精思。táng líng shān rén shǎo gōng shī,fēng yún wàn biàn hán jīng sī。
东南名胜不可数,悉化肺腑生神奇。dōng nán míng shèng bù kě shù,xī huà fèi fǔ shēng shén qí。
狂游狭小四百寺,醉醒只在西湖里。kuáng yóu xiá xiǎo sì bǎi sì,zuì xǐng zhǐ zài xī hú lǐ。
澜翻笔势雄万人,观者如墙尽称美。lán fān bǐ shì xióng wàn rén,guān zhě rú qiáng jǐn chēng měi。
昨宵醉后抱膝歌,佹词怪语何其多。zuó xiāo zuì hòu bào xī gē,guǐ cí guài yǔ hé qí duō。
旌旗缤纷跃天马,钟鼓飒沓腾江鼍。jīng qí bīn fēn yuè tiān mǎ,zhōng gǔ sà dá téng jiāng tuó。
看君工诗已成癖,把笔千言不须迫。kàn jūn gōng shī yǐ chéng pǐ,bǎ bǐ qiān yán bù xū pò。
耻裁旧体驾曹刘,直舒豪气吞元白。chǐ cái jiù tǐ jià cáo liú,zhí shū háo qì tūn yuán bái。
横绝四海如冥鸿,伯劳飞燕徒西东。héng jué sì hǎi rú míng hóng,bó láo fēi yàn tú xī dōng。
今年泰岳登日观,巨篇失却东蒙峰。jīn nián tài yuè dēng rì guān,jù piān shī què dōng méng fēng。
归来过杭留小草,顿觉风花动流藻。guī lái guò háng liú xiǎo cǎo,dùn jué fēng huā dòng liú zǎo。
吾衰愧乏倚马能,呕血破研长枯槁。wú shuāi kuì fá yǐ mǎ néng,ǒu xuè pò yán zhǎng kū gǎo。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

楚歌二首其一天吴

顾璘

坎坎兮击鼓,望君山兮屡舞。kǎn kǎn xī jī gǔ,wàng jūn shān xī lǚ wǔ。
陈烦辞兮仰空,渺夫君兮何所。chén fán cí xī yǎng kōng,miǎo fū jūn xī hé suǒ。
波四漫兮汤汤,会百川兮同量。bō sì màn xī tāng tāng,huì bǎi chuān xī tóng liàng。
津无梁兮不可以涉,测地弥广兮度天愈长。jīn wú liáng xī bù kě yǐ shè,cè dì mí guǎng xī dù tiān yù zhǎng。
驾兰桡兮扬桂旗,飘风起兮又汩之。jià lán ráo xī yáng guì qí,piāo fēng qǐ xī yòu gǔ zhī。
浮余瓠兮水际,理余佩兮川湄。fú yú hù xī shuǐ jì,lǐ yú pèi xī chuān méi。
众纷纭兮磔肥牛,顾玄醴兮增余羞。zhòng fēn yún xī zhé féi niú,gù xuán lǐ xī zēng yú xiū。
陟虚坛兮伫立,徒终岁兮离忧。zhì xū tán xī zhù lì,tú zhōng suì xī lí yōu。