古诗词

许彦明白莲诗卷沈石田画金赤松题

顾璘

珍图白莲何皎然,盈缣风露临秋鲜。zhēn tú bái lián hé jiǎo rán,yíng jiān fēng lù lín qiū xiān。
丹青岂同俗匠伍,贞素独与幽情便。dān qīng qǐ tóng sú jiàng wǔ,zhēn sù dú yǔ yōu qíng biàn。
璚瑶满池琢不碎,翠叶雨重欹仍颠。qióng yáo mǎn chí zuó bù suì,cuì yè yǔ zhòng yī réng diān。
盛开欲落比云散,乍疏复密如星联。shèng kāi yù luò bǐ yún sàn,zhà shū fù mì rú xīng lián。
何不放笔铺十顷,中间荡漾吴姬船。hé bù fàng bǐ pù shí qǐng,zhōng jiān dàng yàng wú jī chuán。
娇歌艳曲互酬答,冰肌玉面矜婵娟。jiāo gē yàn qū hù chóu dá,bīng jī yù miàn jīn chán juān。
风流领袖自石田,好事遗之归摄泉。fēng liú lǐng xiù zì shí tián,hǎo shì yí zhī guī shè quán。
赤松郢倡复绝世,后来和者难为前。chì sōng yǐng chàng fù jué shì,hòu lái hé zhě nán wèi qián。
我欲西湖招胜侣,金樽美酒斗十千。wǒ yù xī hú zhāo shèng lǚ,jīn zūn měi jiǔ dòu shí qiān。
林逋宅前放舟去,六桥曲曲相回旋。lín bū zhái qián fàng zhōu qù,liù qiáo qū qū xiāng huí xuán。
古人今人尽如此,安得寿命金石坚。gǔ rén jīn rén jǐn rú cǐ,ān dé shòu mìng jīn shí jiān。
人间富贵草头露,不须锦瑟调朱弦。rén jiān fù guì cǎo tóu lù,bù xū jǐn sè diào zhū xián。
与君雪藕擘莲子,共唱新诗湖上眠。yǔ jūn xuě ǒu bāi lián zi,gòng chàng xīn shī hú shàng mián。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

楚歌二首其一天吴

顾璘

坎坎兮击鼓,望君山兮屡舞。kǎn kǎn xī jī gǔ,wàng jūn shān xī lǚ wǔ。
陈烦辞兮仰空,渺夫君兮何所。chén fán cí xī yǎng kōng,miǎo fū jūn xī hé suǒ。
波四漫兮汤汤,会百川兮同量。bō sì màn xī tāng tāng,huì bǎi chuān xī tóng liàng。
津无梁兮不可以涉,测地弥广兮度天愈长。jīn wú liáng xī bù kě yǐ shè,cè dì mí guǎng xī dù tiān yù zhǎng。
驾兰桡兮扬桂旗,飘风起兮又汩之。jià lán ráo xī yáng guì qí,piāo fēng qǐ xī yòu gǔ zhī。
浮余瓠兮水际,理余佩兮川湄。fú yú hù xī shuǐ jì,lǐ yú pèi xī chuān méi。
众纷纭兮磔肥牛,顾玄醴兮增余羞。zhòng fēn yún xī zhé féi niú,gù xuán lǐ xī zēng yú xiū。
陟虚坛兮伫立,徒终岁兮离忧。zhì xū tán xī zhù lì,tú zhōng suì xī lí yōu。