古诗词

题罗侍御所藏周必都古松障

顾璘

昔年我登柱史堂,古松画障何昂藏。xī nián wǒ dēng zhù shǐ táng,gǔ sōng huà zhàng hé áng cáng。
樛枝从容豸角劲,霜皮错落龙鳞苍。jiū zhī cóng róng zhì jiǎo jìn,shuāng pí cuò luò lóng lín cāng。
不知墨干凡几尺,气势直欲凌云长。bù zhī mò gàn fán jǐ chǐ,qì shì zhí yù líng yún zhǎng。
移床盘桓坐其下,六月不热回清凉。yí chuáng pán huán zuò qí xià,liù yuè bù rè huí qīng liáng。
毕宏韦偃骨已朽,乃有周老传芬芳。bì hóng wéi yǎn gǔ yǐ xiǔ,nǎi yǒu zhōu lǎo chuán fēn fāng。
只疑画手太奇崛,人间无此真栋梁。zhǐ yí huà shǒu tài qí jué,rén jiān wú cǐ zhēn dòng liáng。
昨经南湘湘水曲,夹道万株俱突兀。zuó jīng nán xiāng xiāng shuǐ qū,jiā dào wàn zhū jù tū wù。
根老居人忘岁年,阴深过客逃炎燠。gēn lǎo jū rén wàng suì nián,yīn shēn guò kè táo yán yù。
郡斋正当苍翠中,三岁卷帘看不足。jùn zhāi zhèng dāng cāng cuì zhōng,sān suì juǎn lián kàn bù zú。
鹳鹤秋栖不敢定,猿猱夜度愁还哭。guàn hè qiū qī bù gǎn dìng,yuán náo yè dù chóu hái kū。
有时枕书相对眠,宛在君家画图宿。yǒu shí zhěn shū xiāng duì mián,wǎn zài jūn jiā huà tú sù。
君今作牧向东鲁,泰山大夫更奇古。jūn jīn zuò mù xiàng dōng lǔ,tài shān dà fū gèng qí gǔ。
我诗恐未尽君意,请君自作乔松谱。wǒ shī kǒng wèi jǐn jūn yì,qǐng jūn zì zuò qiáo sōng pǔ。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

沈懋学游金陵归杭

顾璘

词锋撇捩鲍参军,画法侵淩郑广文。cí fēng piē liè bào cān jūn,huà fǎ qīn líng zhèng guǎng wén。
长傍牛车歌白石,空传鹓侣满青云。zhǎng bàng niú chē gē bái shí,kōng chuán yuān lǚ mǎn qīng yún。

送王九之入京

顾璘

澄江馆前江水流,征帆五月下扬州。chéng jiāng guǎn qián jiāng shuǐ liú,zhēng fān wǔ yuè xià yáng zhōu。
玉京台省多知己,会听常何荐马周。yù jīng tái shěng duō zhī jǐ,huì tīng cháng hé jiàn mǎ zhōu。

晓发有感

顾璘

荒林昨夜试新霜,晓起桑榆一半黄。huāng lín zuó yè shì xīn shuāng,xiǎo qǐ sāng yú yī bàn huáng。
行子不知身是客,白头犹自别家乡。xíng zi bù zhī shēn shì kè,bái tóu yóu zì bié jiā xiāng。

山行有感

顾璘

草径缘山百折回,霜台旌旆几人来。cǎo jìng yuán shān bǎi zhé huí,shuāng tái jīng pèi jǐ rén lái。
可怜万丈幽岩外,白日无光冻馁哀。kě lián wàn zhàng yōu yán wài,bái rì wú guāng dòng něi āi。

重到岳麓书院

顾璘

不到书堂二十年,浮湘迁客已华颠。bù dào shū táng èr shí nián,fú xiāng qiān kè yǐ huá diān。
惟应岳麓山前树,曾记哦诗曲水边。wéi yīng yuè lù shān qián shù,céng jì ó shī qū shuǐ biān。

赋云阳绝句拟作灵光亭

顾璘

玉琢云阳练折溪,虚无灵气隐虹霓。yù zuó yún yáng liàn zhé xī,xū wú líng qì yǐn hóng ní。
山川未许含光燄,化出天宫太乙藜。shān chuān wèi xǔ hán guāng yàn,huà chū tiān gōng tài yǐ lí。

熊罴岭望雪

顾璘

熊罴岭头望雪花,千林万壑玉交加。xióng pí lǐng tóu wàng xuě huā,qiān lín wàn hè yù jiāo jiā。
若为扫尽浮云色,夜拥狐裘看月华。ruò wèi sǎo jǐn fú yún sè,yè yōng hú qiú kàn yuè huá。

夜至祁阳以录囚行

顾璘

篝火荧荧夹道明,夜江寒浸百家城。gōu huǒ yíng yíng jiā dào míng,yè jiāng hán jìn bǎi jiā chéng。
天王不弃南荒远,直布阳和及死生。tiān wáng bù qì nán huāng yuǎn,zhí bù yáng hé jí sǐ shēng。

题笑岘亭

顾璘

浯山窃笑岘山碑,也自磨厓向水涯。wú shān qiè xiào xiàn shān bēi,yě zì mó yá xiàng shuǐ yá。
陵谷变迁皆瞬息,不缘金石有名垂。líng gǔ biàn qiān jiē shùn xī,bù yuán jīn shí yǒu míng chuí。

人日宁远山行三首

顾璘

人日轻云漏日华,高山晴景应吹笳。rén rì qīng yún lòu rì huá,gāo shān qíng jǐng yīng chuī jiā。
东皇挈取阳和气,散满衡湘十万家。dōng huáng qiè qǔ yáng hé qì,sàn mǎn héng xiāng shí wàn jiā。

人日宁远山行三首

顾璘

万岭千峰蔽楚天,盘厓石路马啼穿。wàn lǐng qiān fēng bì chǔ tiān,pán yá shí lù mǎ tí chuān。
秦人住向桃源里,犹想重华问俗年。qín rén zhù xiàng táo yuán lǐ,yóu xiǎng zhòng huá wèn sú nián。

人日宁远山行三首

顾璘

上下邮程只在山,白云苍雾苦跻攀。shàng xià yóu chéng zhǐ zài shān,bái yún cāng wù kǔ jī pān。
闲情独被梅花觉,引领春风破客颜。xián qíng dú bèi méi huā jué,yǐn lǐng chūn fēng pò kè yán。

乍暖

顾璘

阴厓春令几时回,即有山花映路开。yīn yá chūn lìng jǐ shí huí,jí yǒu shān huā yìng lù kāi。
冰雪只今无处著,柳丝桃萼莫疑猜。bīng xuě zhǐ jīn wú chù zhù,liǔ sī táo è mò yí cāi。

重到石鼓书院

顾璘

石鼓灵踪渺不存,朱陵仙洞已无门。shí gǔ líng zōng miǎo bù cún,zhū líng xiān dòng yǐ wú mén。
洋洋弦诵歌邹鲁,只仰朱张道学尊。yáng yáng xián sòng gē zōu lǔ,zhǐ yǎng zhū zhāng dào xué zūn。

春意三首

顾璘

正月垂杨绿映堤,傍山新溜碧澄溪。zhèng yuè chuí yáng lǜ yìng dī,bàng shān xīn liū bì chéng xī。
暖风消尽寒岩雪,换得黄鹂向客啼。nuǎn fēng xiāo jǐn hán yán xuě,huàn dé huáng lí xiàng kè tí。