古诗词

程氏有烈女

王鸣雷

程氏有烈女,自名为笋姑。chéng shì yǒu liè nǚ,zì míng wèi sǔn gū。
六岁诵论语,七岁奉盘盂。liù suì sòng lùn yǔ,qī suì fèng pán yú。
八岁工织缣,九岁绣罗襦。bā suì gōng zhī jiān,jiǔ suì xiù luó rú。
十岁慈母病,甘饿其体肤。shí suì cí mǔ bìng,gān è qí tǐ fū。
三日常不饭,羹药办中厨。sān rì cháng bù fàn,gēng yào bàn zhōng chú。
笋姑年十七,未常里门趋。sǔn gū nián shí qī,wèi cháng lǐ mén qū。
趋趋户庭间,亦不逾门睮。qū qū hù tíng jiān,yì bù yú mén yú。
其岁为戊申,其月为辰娵。qí suì wèi wù shēn,qí yuè wèi chén jū。
野鸟守房舍,暴客执矛殳。yě niǎo shǒu fáng shě,bào kè zhí máo shū。
公然纵白刃,获金而索珠。gōng rán zòng bái rèn,huò jīn ér suǒ zhū。
阿母病床褥,女不忍驰驱。ā mǔ bìng chuáng rù,nǚ bù rěn chí qū。
宁死于母旁,慷慨行捐躯。níng sǐ yú mǔ páng,kāng kǎi xíng juān qū。
暴客挥火茅,延烧乎室隅。bào kè huī huǒ máo,yán shāo hū shì yú。
救火抵母难,身与白刃俱。jiù huǒ dǐ mǔ nán,shēn yǔ bái rèn jù。
毁生存大义,气绝在须臾。huǐ shēng cún dà yì,qì jué zài xū yú。
观者如堵墙,股栗泪填衢。guān zhě rú dǔ qiáng,gǔ lì lèi tián qú。
行者久伫立,叹息烈女殊。xíng zhě jiǔ zhù lì,tàn xī liè nǚ shū。
老者哭纸钱,焚致乎修途。lǎo zhě kū zhǐ qián,fén zhì hū xiū tú。
幼者馈巾帛,村村桑叶枯。yòu zhě kuì jīn bó,cūn cūn sāng yè kū。
媒妁向婿言,此罪谁当诛。méi shuò xiàng xù yán,cǐ zuì shuí dāng zhū。
程氏筮十日,不久当归夫。chéng shì shì shí rì,bù jiǔ dāng guī fū。
岂知中道崩,使君委罗敷。qǐ zhī zhōng dào bēng,shǐ jūn wěi luó fū。
何以拜姑嫜,姑嫜泣乌乌。hé yǐ bài gū zhāng,gū zhāng qì wū wū。
命子各成礼,长恸恨穿窬。mìng zi gè chéng lǐ,zhǎng tòng hèn chuān yú。
衔悲收汝骨,归葬乎上都。xián bēi shōu rǔ gǔ,guī zàng hū shàng dōu。

王鸣雷

明末清初广东番禺人,字东村,又字震生。明诸生。有《空雪楼集》。 王鸣雷的作品>>

猜您喜欢

行经德王废宫

王鸣雷

有客十月行山东,道经德王旧废宫。yǒu kè shí yuè xíng shān dōng,dào jīng dé wáng jiù fèi gōng。
宫边老人时能说,具陈旧入府宫中。gōng biān lǎo rén shí néng shuō,jù chén jiù rù fǔ gōng zhōng。
当时王坐浣妆楼,自夸罗绮几千秋。dāng shí wáng zuò huàn zhuāng lóu,zì kuā luó qǐ jǐ qiān qiū。
此日老人年尚少,眼看春去不知愁。cǐ rì lǎo rén nián shàng shǎo,yǎn kàn chūn qù bù zhī chóu。
池边错落金粉浮,美人夜卷珠帘钩。chí biān cuò luò jīn fěn fú,měi rén yè juǎn zhū lián gōu。
鸭绿小靴红鹤嘴,内信传梳宫样头。yā lǜ xiǎo xuē hóng hè zuǐ,nèi xìn chuán shū gōng yàng tóu。
两旁尽种根深柳,肯把垂杨系马首。liǎng páng jǐn zhǒng gēn shēn liǔ,kěn bǎ chuí yáng xì mǎ shǒu。
雨时又听芭蕉花,自倚诸王不如他。yǔ shí yòu tīng bā jiāo huā,zì yǐ zhū wáng bù rú tā。
一朝会歇繁华地,宫蛙散入行人耳。yī cháo huì xiē fán huá dì,gōng wā sàn rù xíng rén ěr。
行人来去读旧碑,年深碑没时代移。xíng rén lái qù dú jiù bēi,nián shēn bēi méi shí dài yí。
石马森然如有说,儿童歌落青州雪。shí mǎ sēn rán rú yǒu shuō,ér tóng gē luò qīng zhōu xuě。
风起行人莫上台,至今台上生明月。fēng qǐ xíng rén mò shàng tái,zhì jīn tái shàng shēng míng yuè。
十万牛山道上家,不知若个看空花。shí wàn niú shān dào shàng jiā,bù zhī ruò gè kàn kōng huā。
斜阳半落空宫瓦,传说当年旧浣纱。xié yáng bàn luò kōng gōng wǎ,chuán shuō dāng nián jiù huàn shā。
只今鸟雀喧台榭,犹似银屏歌舞夜。zhǐ jīn niǎo què xuān tái xiè,yóu shì yín píng gē wǔ yè。

长安道

王鸣雷

妾本长安儿,生长长安道。qiè běn zhǎng ān ér,shēng zhǎng zhǎng ān dào。
生不识长安,梦是长安路。shēng bù shí zhǎng ān,mèng shì zhǎng ān lù。

子夜歌

王鸣雷

塘上生青蒲,蒲青鱼哈唼。táng shàng shēng qīng pú,pú qīng yú hā shà。
莫将水中凫,弃作坭上鸭。mò jiāng shuǐ zhōng fú,qì zuò ní shàng yā。

子夜歌

王鸣雷

忆欢冒闇去,欢归唤侬时。yì huān mào àn qù,huān guī huàn nóng shí。
侬故不应欢,看他恁底为。nóng gù bù yīng huān,kàn tā nèn dǐ wèi。

子夜歌

王鸣雷

门前乌桕树,是侬别欢处。mén qián wū jiù shù,shì nóng bié huān chù。
门前老鹁鸪,生子白头乌。mén qián lǎo bó gū,shēng zi bái tóu wū。

子夜歌

王鸣雷

昨夜梦明镜,来照欢肩下。zuó yè mèng míng jìng,lái zhào huān jiān xià。
长跪谢明镜,好照欢下马。zhǎng guì xiè míng jìng,hǎo zhào huān xià mǎ。

子夜歌

王鸣雷

中庭含笑花,花开何太早。zhōng tíng hán xiào huā,huā kāi hé tài zǎo。
花落日亦暮,安得人不老。huā luò rì yì mù,ān dé rén bù lǎo。

子夜歌

王鸣雷

飞蛾冲灯灭,那得一心结。fēi é chōng dēng miè,nà dé yī xīn jié。
春蚕作茧时,结下一箱丝。chūn cán zuò jiǎn shí,jié xià yī xiāng sī。

子夜歌

王鸣雷

裁成合欢被,上针扣下针。cái chéng hé huān bèi,shàng zhēn kòu xià zhēn。
鸳鸯绣两头,爱他结同心。yuān yāng xiù liǎng tóu,ài tā jié tóng xīn。

子夜歌

王鸣雷

天上月如欢,月圆还月缺。tiān shàng yuè rú huān,yuè yuán hái yuè quē。
侬如天上云,行则随星月。nóng rú tiān shàng yún,xíng zé suí xīng yuè。
551234