古诗词

送黄岩林生伯云还乡觐省

刘基

生儿须男不须女,二十辞家事明主。shēng ér xū nán bù xū nǚ,èr shí cí jiā shì míng zhǔ。
由来卿相出白屋,志士宁甘守环堵。yóu lái qīng xiāng chū bái wū,zhì shì níng gān shǒu huán dǔ。
天上黉宫古庠序,济济衣冠鹓鹭羽。tiān shàng hóng gōng gǔ xiáng xù,jì jì yī guān yuān lù yǔ。
学业须兼文与武,济川期舟旱期雨。xué yè xū jiān wén yǔ wǔ,jì chuān qī zhōu hàn qī yǔ。
悬髻看书困不眠,劬心问道饥忘咀。xuán jì kàn shū kùn bù mián,qú xīn wèn dào jī wàng jǔ。
朝来忽睹林间鸦,雏飞哺母声哑哑。cháo lái hū dǔ lín jiān yā,chú fēi bǔ mǔ shēng yǎ yǎ。
慨想高堂缺温清,稽首天阍动天听。kǎi xiǎng gāo táng quē wēn qīng,jī shǒu tiān hūn dòng tiān tīng。
春烟苍茫春树绿,水暖芹芽白如玉。chūn yān cāng máng chūn shù lǜ,shuǐ nuǎn qín yá bái rú yù。
扁舟荡漾驶归风,彩服飘扬炫晴旭。biǎn zhōu dàng yàng shǐ guī fēng,cǎi fú piāo yáng xuàn qíng xù。
盈门弱柳鹅黄丝,莺鸣如弦花满枝。yíng mén ruò liǔ é huáng sī,yīng míng rú xián huā mǎn zhī。
开门见儿喜不定,问言执手仍牵衣。kāi mén jiàn ér xǐ bù dìng,wèn yán zhí shǒu réng qiān yī。
牵衣上堂拜嘉庆,笾豆既具殽且时。qiān yī shàng táng bài jiā qìng,biān dòu jì jù xiáo qiě shí。
儿前劝酒还蹈舞,亲戚满筵欢笑语。ér qián quàn jiǔ hái dǎo wǔ,qīn qī mǎn yán huān xiào yǔ。
朱颜婉娩映青松,鹤发婵娟照芳醑。zhū yán wǎn miǎn yìng qīng sōng,hè fā chán juān zhào fāng xǔ。
为子歌一曲,送子江之湄。wèi zi gē yī qū,sòng zi jiāng zhī méi。
到家早来旋,勿为儿女慈。dào jiā zǎo lái xuán,wù wèi ér nǚ cí。
人生有亲乐莫乐,况乃君恩重山岳。rén shēng yǒu qīn lè mò lè,kuàng nǎi jūn ēn zhòng shān yuè。
读书不可迂,检身不可疏。dú shū bù kě yū,jiǎn shēn bù kě shū。
劝子慎勿学世儒,顾言耻行名为愚。quàn zi shèn wù xué shì rú,gù yán chǐ xíng míng wèi yú。
君不见良金铸为器,鼎鼒亨饪干将利。jūn bù jiàn liáng jīn zhù wèi qì,dǐng zī hēng rèn gàn jiāng lì。
才全德备称大贤,报国荣亲两无愧。cái quán dé bèi chēng dà xián,bào guó róng qīn liǎng wú kuì。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

卜算子

刘基

白日下层岑,暮霭生寒水。bái rì xià céng cén,mù ǎi shēng hán shuǐ。
水远山长不见人,月上风微起。shuǐ yuǎn shān zhǎng bù jiàn rén,yuè shàng fēng wēi qǐ。
何许一孤鸿,飞去潇湘沚。hé xǔ yī gū hóng,fēi qù xiāo xiāng zhǐ。
欲采蘋花寄所思,无处寻双鲤。yù cǎi píng huā jì suǒ sī,wú chù xún shuāng lǐ。

瑞龙吟

刘基

秋光好,无柰锦帐香销,绣帏寒早。qiū guāng hǎo,wú nài jǐn zhàng xiāng xiāo,xiù wéi hán zǎo。
钩帘人立西风,送书过雁,依然又到。gōu lián rén lì xī fēng,sòng shū guò yàn,yī rán yòu dào。
故乡杳,空把泪随江水,梦萦池草。gù xiāng yǎo,kōng bǎ lèi suí jiāng shuǐ,mèng yíng chí cǎo。
何时赋得归来,倚松对柳,开尊醉倒。hé shí fù dé guī lái,yǐ sōng duì liǔ,kāi zūn zuì dào。
衰鬓不堪临镜,镜中愁见,蓬飞丝绕。shuāi bìn bù kān lín jìng,jìng zhōng chóu jiàn,péng fēi sī rào。
门外远山青青,长带斜照。mén wài yuǎn shān qīng qīng,zhǎng dài xié zhào。
石泉涧月,辜负夜猿啸。shí quán jiàn yuè,gū fù yè yuán xiào。
伤心处,枫凋露渚,荷枯烟沼,燕去玄蝉老。shāng xīn chù,fēng diāo lù zhǔ,hé kū yān zhǎo,yàn qù xuán chán lǎo。
满天细雨鸣羁鸟,花蔓当檐袅。mǎn tiān xì yǔ míng jī niǎo,huā màn dāng yán niǎo。
庭院静,遥闻清砧声捣。tíng yuàn jìng,yáo wén qīng zhēn shēng dǎo。
拥衾背壁,一灯红小。yōng qīn bèi bì,yī dēng hóng xiǎo。

渡江云

刘基

西风吹楚甸,四山净绿,万籁起秋声。xī fēng chuī chǔ diān,sì shān jìng lǜ,wàn lài qǐ qiū shēng。
卷帘当晚霁,倚遍阑干,惨恻望乡情。juǎn lián dāng wǎn jì,yǐ biàn lán gàn,cǎn cè wàng xiāng qíng。
柴桑旧菊,为谁犹擢金。chái sāng jiù jú,wèi shuí yóu zhuó jīn。
愁他一江流水,衮衮向东倾。chóu tā yī jiāng liú shuǐ,gǔn gǔn xiàng dōng qīng。
凄清,天边孤雁,甚处飞来,到中庭落影。qī qīng,tiān biān gū yàn,shén chù fēi lái,dào zhōng tíng luò yǐng。
云路遥、归程难计,离恨空萦。yún lù yáo guī chéng nán jì,lí hèn kōng yíng。
斜阳冉冉低乔木,但暝色、摇动檐楹。xié yáng rǎn rǎn dī qiáo mù,dàn míng sè yáo dòng yán yíng。
还又见、花间露滴瑶琼。hái yòu jiàn huā jiān lù dī yáo qióng。

帝台春

刘基

凉雨新沐,秋花遍墙角。liáng yǔ xīn mù,qiū huā biàn qiáng jiǎo。
门对远山,山带斜阳,葱茏相属。mén duì yuǎn shān,shān dài xié yáng,cōng lóng xiāng shǔ。
明月今宵巳自满,又争柰、素娥幽独。míng yuè jīn xiāo sì zì mǎn,yòu zhēng nài sù é yōu dú。
向天涯,望月兴怀,愁多如簇。xiàng tiān yá,wàng yuè xīng huái,chóu duō rú cù。
年岁促,欢去速。nián suì cù,huān qù sù。
意易足,事难续。yì yì zú,shì nán xù。
镜掩懒重开,纵春风,也不解、染黄成绿。jìng yǎn lǎn zhòng kāi,zòng chūn fēng,yě bù jiě rǎn huáng chéng lǜ。
陇首孤云去无际,草上露华白如玉。lǒng shǒu gū yún qù wú jì,cǎo shàng lù huá bái rú yù。
且深下红帘,倒金樽醽醁。qiě shēn xià hóng lián,dào jīn zūn líng lù。

浣溪沙

刘基

袅袅西风吹草黄,疏疏零雨泫花妆。niǎo niǎo xī fēng chuī cǎo huáng,shū shū líng yǔ xuàn huā zhuāng。
惊寒鹦鹉唤人忙。jīng hán yīng wǔ huàn rén máng。
雁影两行冲月落,虫声一部和更长。yàn yǐng liǎng xíng chōng yuè luò,chóng shēng yī bù hé gèng zhǎng。
博山烟冷思茫茫。bó shān yān lěng sī máng máng。

千秋岁·淡烟平楚

刘基

淡烟平楚,又送王孙去。dàn yān píng chǔ,yòu sòng wáng sūn qù。
花有泪,莺无语。huā yǒu lèi,yīng wú yǔ。
芭蕉心一寸,杨柳丝千缕。bā jiāo xīn yī cùn,yáng liǔ sī qiān lǚ。
今夜雨,定应化作相思树。jīn yè yǔ,dìng yīng huà zuò xiāng sī shù。
忆昔欢游处。yì xī huān yóu chù。
触目成前古。chù mù chéng qián gǔ。
良宵会,知何许。liáng xiāo huì,zhī hé xǔ。
百杯桑落酒,三叠阳关句。bǎi bēi sāng luò jiǔ,sān dié yáng guān jù。
情未了,月明潮上迷津渚。qíng wèi le,yuè míng cháo shàng mí jīn zhǔ。

蓦山溪

刘基

三更鸣雨,湿透桃花脸。sān gèng míng yǔ,shī tòu táo huā liǎn。
珠箔未登钩,早飘落、猩红数点。zhū bó wèi dēng gōu,zǎo piāo luò xīng hóng shù diǎn。
碧云如梦,人去巳无踪;金泥凤,玉蟠龙,寂寞蛛丝检。bì yún rú mèng,rén qù sì wú zōng;jīn ní fèng,yù pán lóng,jì mò zhū sī jiǎn。
玄华柔软,总被秋霜染。xuán huá róu ruǎn,zǒng bèi qiū shuāng rǎn。
永夜拥寒衾,耿青镫、膏凝晕闪。yǒng yè yōng hán qīn,gěng qīng dèng gāo níng yūn shǎn。
铜壶漏水,应是接天河;一声去,一声来,空把重门掩。tóng hú lòu shuǐ,yīng shì jiē tiān hé;yī shēng qù,yī shēng lái,kōng bǎ zhòng mén yǎn。

长相思·嘉兴道中

刘基

草青青,麦青青,草穗高低麦穗平,黄花相间明。cǎo qīng qīng,mài qīng qīng,cǎo suì gāo dī mài suì píng,huáng huā xiāng jiān míng。
山禽鸣,水禽鸣,禽鸟与人同有情,不堪闻此声。shān qín míng,shuǐ qín míng,qín niǎo yǔ rén tóng yǒu qíng,bù kān wén cǐ shēng。

浣溪沙

刘基

春半江城不见花,也无杨柳可藏鸦。chūn bàn jiāng chéng bù jiàn huā,yě wú yáng liǔ kě cáng yā。
青烟碧草到天涯。qīng yān bì cǎo dào tiān yá。
过雨郊原啼布谷,始雷池沼出鸣蛙。guò yǔ jiāo yuán tí bù gǔ,shǐ léi chí zhǎo chū míng wā。
清明寒食客思家。qīng míng hán shí kè sī jiā。

摸鱼儿

刘基

洒轩窗、数声疏雨,霎时驱退残暑。sǎ xuān chuāng shù shēng shū yǔ,shà shí qū tuì cán shǔ。
碧江风过龙鳞起,天际白云如絮。bì jiāng fēng guò lóng lín qǐ,tiān jì bái yún rú xù。
人老去,但说道秋来,先自伤心绪。rén lǎo qù,dàn shuō dào qiū lái,xiān zì shāng xīn xù。
故乡何处,望不见渊明。gù xiāng hé chù,wàng bù jiàn yuān míng。
菊荒三径,尽日漫凝伫。jú huāng sān jìng,jǐn rì màn níng zhù。
新凉夜、兔影澄清汉渚,寥寥鸿雁飞度。xīn liáng yè tù yǐng chéng qīng hàn zhǔ,liáo liáo hóng yàn fēi dù。
莎鸡络纬闲相妒,催得鬓丝千缕。shā jī luò wěi xián xiāng dù,cuī dé bìn sī qiān lǚ。
芳草渡,还又是、苍烟绿水连红树,荣名几许。fāng cǎo dù,hái yòu shì cāng yān lǜ shuǐ lián hóng shù,róng míng jǐ xǔ。
随分莫求多,五湖有路,波浪未应阻。suí fēn mò qiú duō,wǔ hú yǒu lù,bō làng wèi yīng zǔ。

祝英台近

刘基

翠烟收,珠露下,星汉共潇洒?桂影徘徊,白雪粲檐瓦。cuì yān shōu,zhū lù xià,xīng hàn gòng xiāo sǎ?guì yǐng pái huái,bái xuě càn yán wǎ。
故乡渺渺青山,茫茫绿水,又争柰、流年如泻。gù xiāng miǎo miǎo qīng shān,máng máng lǜ shuǐ,yòu zhēng nài liú nián rú xiè。
嫩凉夜,尚有萱草馀花,芳菲绕台榭。nèn liáng yè,shàng yǒu xuān cǎo yú huā,fāng fēi rào tái xiè。
铜篆香残,绛蜡散轻灺。tóng zhuàn xiāng cán,jiàng là sàn qīng xiè。
谩说花解忘忧,忧多花少,更不分、被风吹谢。mán shuō huā jiě wàng yōu,yōu duō huā shǎo,gèng bù fēn bèi fēng chuī xiè。

怨王孙

刘基

兔魄又满,天长雁短。tù pò yòu mǎn,tiān zhǎng yàn duǎn。
露槿惊寒,夜蝉怨晚。lù jǐn jīng hán,yè chán yuàn wǎn。
知有多少闲愁,在心头。zhī yǒu duō shǎo xián chóu,zài xīn tóu。
白云飞尽秋无际,花满砌,钟鼓重门闭。bái yún fēi jǐn qiū wú jì,huā mǎn qì,zhōng gǔ zhòng mén bì。
前年旧事,转盼巳逐东流,水悠悠。qián nián jiù shì,zhuǎn pàn sì zhú dōng liú,shuǐ yōu yōu。

二郎神

刘基

卷帘邀月,渐夜永、凉生珍簟。juǎn lián yāo yuè,jiàn yè yǒng liáng shēng zhēn diàn。
看露出青莎,烟凝碧树,的皪残萤数点。kàn lù chū qīng shā,yān níng bì shù,de lì cán yíng shù diǎn。
老景逢秋兼多病,怎免得、长怀短念。lǎo jǐng féng qiū jiān duō bìng,zěn miǎn dé zhǎng huái duǎn niàn。
辜负却故园,千山松桂,一池菱芡。gū fù què gù yuán,qiān shān sōng guì,yī chí líng qiàn。
门掩,寂寥满地,馀花红糁。mén yǎn,jì liáo mǎn dì,yú huā hóng sǎn。
眷翠被香收,玉觞尘涴,背壁兰缸自闪。juàn cuì bèi xiāng shōu,yù shāng chén wò,bèi bì lán gāng zì shǎn。
马角不生,乌头难素,心似风旌长飐。mǎ jiǎo bù shēng,wū tóu nán sù,xīn shì fēng jīng zhǎng zhǎn。
休怪他、败叶寒螀相应,替人悽惨。xiū guài tā bài yè hán jiāng xiāng yīng,tì rén qī cǎn。

霜叶飞七夕

刘基

鲤鱼风起,津梁断、盈盈一水难渡。lǐ yú fēng qǐ,jīn liáng duàn yíng yíng yī shuǐ nán dù。
藕花相向自成莲,谁道中心苦。ǒu huā xiāng xiàng zì chéng lián,shuí dào zhōng xīn kǔ。
又不觉、明星在户,鹊桥横跨黄姑渚。yòu bù jué míng xīng zài hù,què qiáo héng kuà huáng gū zhǔ。
怕喜极悲生,似那日匆匆,再把欢笑辜负。pà xǐ jí bēi shēng,shì nà rì cōng cōng,zài bǎ huān xiào gū fù。
堪恨桂阙姮娥,乘云骖雾,便踏龙尾先去。kān hèn guì quē héng é,chéng yún cān wù,biàn tà lóng wěi xiān qù。
碧鸡啼罢凤楼寒,早漏声催鼓。bì jī tí bà fèng lóu hán,zǎo lòu shēng cuī gǔ。
盼油壁香车驾了,踟蹰欲觅频回顾。pàn yóu bì xiāng chē jià le,chí chú yù mì pín huí gù。
但暗滴、真珠落,教向人间,散成飞雨。dàn àn dī zhēn zhū luò,jiào xiàng rén jiān,sàn chéng fēi yǔ。

少年游

刘基

清风收雨,轻云漏月,凉气入幽窗。qīng fēng shōu yǔ,qīng yún lòu yuè,liáng qì rù yōu chuāng。
乱叶吟朝,饥虫啼夜,各自奏新腔。luàn yè yín cháo,jī chóng tí yè,gè zì zòu xīn qiāng。
孤鸿又向天边落,归梦阻苍江。gū hóng yòu xiàng tiān biān luò,guī mèng zǔ cāng jiāng。
百结愁肠,两行丝鬓,寂寞对清缸。bǎi jié chóu cháng,liǎng xíng sī bìn,jì mò duì qīng gāng。