古诗词

送姚伯渊之清溪河泊所任

刘基

清溪之水通秋浦,石白水清鱼可数。qīng xī zhī shuǐ tōng qiū pǔ,shí bái shuǐ qīng yú kě shù。
鲦鲿鯩鲢鲂与鱮,小鱼如针大如杵。tiáo cháng lún lián fáng yǔ xù,xiǎo yú rú zhēn dà rú chǔ。
侵晨渔艇浮空来,千夫撒网云烟回。qīn chén yú tǐng fú kōng lái,qiān fū sā wǎng yún yān huí。
鸣榔击楫声如雷,水怪駾啄珠宫开。míng láng jī jí shēng rú léi,shuǐ guài tuì zhuó zhū gōng kāi。
课鱼使者矢鱼急,冯夷嘘唏龙母泣。kè yú shǐ zhě shǐ yú jí,féng yí xū xī lóng mǔ qì。
琴高赤鲤纵有神,何暇超腾作人立。qín gāo chì lǐ zòng yǒu shén,hé xiá chāo téng zuò rén lì。
吾观大江之中有壮鱼,名曰海狶头如猪;群行九十其朋徒,喷沫成雨倏歘肓风俱。wú guān dà jiāng zhī zhōng yǒu zhuàng yú,míng yuē hǎi xī tóu rú zhū;qún xíng jiǔ shí qí péng tú,pēn mò chéng yǔ shū chuā huāng fēng jù。
旌阳仙人上天去巳久,平地波涛随处有。jīng yáng xiān rén shàng tiān qù sì jiǔ,píng dì bō tāo suí chù yǒu。
春渊潜鳞陟负冰,时哉罔俾虞人后。chūn yuān qián lín zhì fù bīng,shí zāi wǎng bǐ yú rén hòu。
小鱼琐碎獭所捐,大鱼多膏只自煎。xiǎo yú suǒ suì tǎ suǒ juān,dà yú duō gāo zhǐ zì jiān。
君不见振振鹭白白如玉,沙头见鱼饥不啄。jūn bù jiàn zhèn zhèn lù bái bái rú yù,shā tóu jiàn yú jī bù zhuó。
一朝飞上瑶华池,紫鹓黄鹄相追随。yī cháo fēi shàng yáo huá chí,zǐ yuān huáng gǔ xiāng zhuī suí。
俯视秃鹤垂六羽,还共野乌争腐鼠。fǔ shì tū hè chuí liù yǔ,hái gòng yě wū zhēng fǔ shǔ。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

如梦令·题画

刘基

草际斜阳红委,林表晴岚绿靡。cǎo jì xié yáng hóng wěi,lín biǎo qíng lán lǜ mí。
何许一渔舟,摇动半江秋水。hé xǔ yī yú zhōu,yáo dòng bàn jiāng qiū shuǐ。
风起,风起,擢入白蘋花里。fēng qǐ,fēng qǐ,zhuó rù bái píng huā lǐ。

南乡子·八咏楼作

刘基

鸣雨过庭除,病骨崚嶒不自扶。míng yǔ guò tíng chú,bìng gǔ léng céng bù zì fú。
强倚阑干成小立,萧疏,立困依然作宰予。qiáng yǐ lán gàn chéng xiǎo lì,xiāo shū,lì kùn yī rán zuò zǎi yǔ。
惊觉失华胥,楼外青山落照馀。jīng jué shī huá xū,lóu wài qīng shān luò zhào yú。
谁似庄周能化蝶,蘧蘧,心上闲愁一点无。shuí shì zhuāng zhōu néng huà dié,qú qú,xīn shàng xián chóu yī diǎn wú。

踏莎行

刘基

冷雨笼晨,凄风催晚,杜鹃哀怨黄莺懒。lěng yǔ lóng chén,qī fēng cuī wǎn,dù juān āi yuàn huáng yīng lǎn。
蛛丝柳絮总轻狂,可怜春去无人管。zhū sī liǔ xù zǒng qīng kuáng,kě lián chūn qù wú rén guǎn。
碧草连天,青山遮眼,侧身四望肠千断。bì cǎo lián tiān,qīng shān zhē yǎn,cè shēn sì wàng cháng qiān duàn。
愁如溪水暂时平,雨声一夜依然满。chóu rú xī shuǐ zàn shí píng,yǔ shēng yī yè yī rán mǎn。

摸鱼儿·金陵秋夜

刘基

正凄凉,月明孤馆,那堪征雁嘹唳。zhèng qī liáng,yuè míng gū guǎn,nà kān zhēng yàn liáo lì。
不知衰鬓能多少,还共柳丝同脆。bù zhī shuāi bìn néng duō shǎo,hái gòng liǔ sī tóng cuì。
朱户闭,有瑟瑟萧萧,落叶鸣莎砌。zhū hù bì,yǒu sè sè xiāo xiāo,luò yè míng shā qì。
断魂不系,又何必殷勤,啼螀络纬,相伴夜迢递。duàn hún bù xì,yòu hé bì yīn qín,tí jiāng luò wěi,xiāng bàn yè tiáo dì。
樵渔事,天也和人较计,虚名枉误身世?qiáo yú shì,tiān yě hé rén jiào jì,xū míng wǎng wù shēn shì?
流年衮衮长江逝,回首碧云无际。liú nián gǔn gǔn zhǎng jiāng shì,huí shǒu bì yún wú jì。
空引睇?但满眼、芙蓉黄菊伤心丽。kōng yǐn dì?dàn mǎn yǎn fú róng huáng jú shāng xīn lì。
风吹露洗。fēng chuī lù xǐ。
寂寞旧南朝,凭阑怀古,零泪在衣袂。jì mò jiù nán cháo,píng lán huái gǔ,líng lèi zài yī mèi。

点绛唇

刘基

云淡秋霄,夜寒月过轩窗囧。yún dàn qiū xiāo,yè hán yuè guò xuān chuāng jiǒng。
雁声相应。yàn shēng xiāng yīng。
人语长廊静。rén yǔ zhǎng láng jìng。
欲寄离情,梦短天涯永。yù jì lí qíng,mèng duǎn tiān yá yǒng。
休临镜,舞鸾孤影,怕见菱花冷。xiū lín jìng,wǔ luán gū yǐng,pà jiàn líng huā lěng。

眼儿媚·秋思

刘基

烟草萋萋小楼西,云压雁声低。yān cǎo qī qī xiǎo lóu xī,yún yā yàn shēng dī。
两行疏柳,一丝残照,数点鸦栖。liǎng xíng shū liǔ,yī sī cán zhào,shù diǎn yā qī。
春山碧树秋重绿,人在武陵溪。chūn shān bì shù qiū zhòng lǜ,rén zài wǔ líng xī。
无情明月,有情归梦,同到幽闺。wú qíng míng yuè,yǒu qíng guī mèng,tóng dào yōu guī。

更漏子·咏雁

刘基

塞门云,湘浦树,毕竟故乡何处。sāi mén yún,xiāng pǔ shù,bì jìng gù xiāng hé chù。
枫叶渚,蓼花矶,水深矰缴稀。fēng yè zhǔ,liǎo huā jī,shuǐ shēn zēng jiǎo xī。
蓬莱阙,扶桑岛,极日茫茫烟草。péng lái quē,fú sāng dǎo,jí rì máng máng yān cǎo。
芦荻老,稻粱空,月明江上风。lú dí lǎo,dào liáng kōng,yuè míng jiāng shàng fēng。

怨王孙

刘基

翠被夜冷,碧梧风劲。cuì bèi yè lěng,bì wú fēng jìn。
蛩语将阑,鸦栖不定。qióng yǔ jiāng lán,yā qī bù dìng。
开户月在枝头,恰如钩。kāi hù yuè zài zhī tóu,qià rú gōu。
烟波缥缈瑶台路,人何处,黄叶连天雨。yān bō piāo miǎo yáo tái lù,rén hé chù,huáng yè lián tiān yǔ。
梦魂此际,绕尽越水吴山,白云间。mèng hún cǐ jì,rào jǐn yuè shuǐ wú shān,bái yún jiān。

谒金门

刘基

风袅袅,吹线一庭秋草。fēng niǎo niǎo,chuī xiàn yī tíng qiū cǎo。
天际夕阳无限好,断肠芳树老。tiān jì xī yáng wú xiàn hǎo,duàn cháng fāng shù lǎo。
尘世茫茫难料,有酒便须倾倒。chén shì máng máng nán liào,yǒu jiǔ biàn xū qīng dào。
落叶满阶从不扫,醒来新月皎。luò yè mǎn jiē cóng bù sǎo,xǐng lái xīn yuè jiǎo。

鹧鸪天·冬暖

刘基

窗外群蛙久不鸣,夜来忽听满池声。chuāng wài qún wā jiǔ bù míng,yè lái hū tīng mǎn chí shēng。
客心且喜逢冬暖,天意犹当放晚晴。kè xīn qiě xǐ féng dōng nuǎn,tiān yì yóu dāng fàng wǎn qíng。
尘劳事,莫关情,清风皓月共忘形。chén láo shì,mò guān qíng,qīng fēng hào yuè gòng wàng xíng。
夭桃应妒芙蓉色,故发鲜花照眼明。yāo táo yīng dù fú róng sè,gù fā xiān huā zhào yǎn míng。

蓦山溪

刘基

檐铃风过,昵昵闺中语。yán líng fēng guò,nì nì guī zhōng yǔ。
月上海东峰,冷光浸、澄清玉宇。yuè shàng hǎi dōng fēng,lěng guāng jìn chéng qīng yù yǔ。
幽人此际,轻步绕回廊;蛙鸣沼,鸦翻树,露滴松梢雨。yōu rén cǐ jì,qīng bù rào huí láng;wā míng zhǎo,yā fān shù,lù dī sōng shāo yǔ。
芦花粗老,也学杨花絮。lú huā cū lǎo,yě xué yáng huā xù。
衮衮趁流尘,半沾泥、半飘陌路。gǔn gǔn chèn liú chén,bàn zhān ní bàn piāo mò lù。
不须看觑,且自买芳尊;巴觎曲,婆娑舞,醉饮朝还暮。bù xū kàn qù,qiě zì mǎi fāng zūn;bā yú qū,pó suō wǔ,zuì yǐn cháo hái mù。

长相思

刘基

霜华清,月华清,清逼衾禂冷似冰,那堪砧杵声。shuāng huá qīng,yuè huá qīng,qīng bī qīn dǎo lěng shì bīng,nà kān zhēn chǔ shēng。
鸡巳鸣,钟又鸣,天若于人还有情,如何不肯明。jī sì míng,zhōng yòu míng,tiān ruò yú rén hái yǒu qíng,rú hé bù kěn míng。

长相思

刘基

雁南归,人未归,寒信先来家信迟,容颜只镜知。yàn nán guī,rén wèi guī,hán xìn xiān lái jiā xìn chí,róng yán zhǐ jìng zhī。
晓风微,晓星稀,正是愁阑欲睡时,邻鸡莫要啼。xiǎo fēng wēi,xiǎo xīng xī,zhèng shì chóu lán yù shuì shí,lín jī mò yào tí。

临江仙

刘基

街鼓无声更漏咽,不知残夜如何。jiē gǔ wú shēng gèng lòu yàn,bù zhī cán yè rú hé。
玉绳历落耿银河。yù shéng lì luò gěng yín hé。
鹊惊穿暗树,露坠滴寒莎。què jīng chuān àn shù,lù zhuì dī hán shā。
梦里相逢还共说,五湖烟水渔蓑。mèng lǐ xiāng féng hái gòng shuō,wǔ hú yān shuǐ yú suō。
镜中绿发渐无多。jìng zhōng lǜ fā jiàn wú duō。
泪如霜后叶,摵摵下庭柯。lèi rú shuāng hòu yè,shè shè xià tíng kē。

忆秦娥

刘基

风淅淅,月明何处吹长笛。fēng xī xī,yuè míng hé chù chuī zhǎng dí。
吹长笛,拂云来雁,连天芦荻。chuī zhǎng dí,fú yún lái yàn,lián tiān lú dí。
繁华过眼成今昔,沧波浩渺空潮汐。fán huá guò yǎn chéng jīn xī,cāng bō hào miǎo kōng cháo xī。
空潮汐,淡烟衰草,六朝陈迹。kōng cháo xī,dàn yān shuāi cǎo,liù cháo chén jì。
14331234567»