古诗词

题西旅献獒图

刘基

鸣凤启至德,镐京作王家。míng fèng qǐ zhì dé,gǎo jīng zuò wáng jiā。
万国戴元后,怀柔无迩遐。wàn guó dài yuán hòu,huái róu wú ěr xiá。
逖矣裔夷人,占风慕中华。tì yǐ yì yí rén,zhàn fēng mù zhōng huá。
毳服耳金鐻,拳毛眼窈洼。cuì fú ěr jīn jù,quán máo yǎn yǎo wā。
献獒越重译,辛苦涉流沙。xiàn áo yuè zhòng yì,xīn kǔ shè liú shā。
归仁自彼心,务广匪子夸。guī rén zì bǐ xīn,wù guǎng fěi zi kuā。
謇謇大廷臣,忠告犹咨嗟。jiǎn jiǎn dà tíng chén,zhōng gào yóu zī jiē。
卜年盈八百,分得未为奢。bo nián yíng bā bǎi,fēn dé wèi wèi shē。
云胡叔世主,黩武生諠哗。yún hú shū shì zhǔ,dú wǔ shēng xuān huā。
枸酱毒南徼,河源诧西槎。gǒu jiàng dú nán jiǎo,hé yuán chà xī chá。
哀哀万夫命,驱以易骊騧。āi āi wàn fū mìng,qū yǐ yì lí guā。
暴蔑文祖训,大贻天下瑕。bào miè wén zǔ xùn,dà yí tiān xià xiá。
画图漫写形,索意良无涯。huà tú màn xiě xíng,suǒ yì liáng wú yá。
太康焚雉头,宫闱茁妖芽。tài kāng fén zhì tóu,gōng wéi zhuó yāo yá。
开元灰组绣,骊岫荒淫哇。kāi yuán huī zǔ xiù,lí xiù huāng yín wa。
夫岂不有初,荡心生百邪。fū qǐ bù yǒu chū,dàng xīn shēng bǎi xié。
望美洛阳都,赤符炳流霞。wàng měi luò yáng dōu,chì fú bǐng liú xiá。
玉关闭高门,军宾绝相加。yù guān bì gāo mén,jūn bīn jué xiāng jiā。
鸠杖老貔貅,虎落蔼桑麻。jiū zhàng lǎo pí xiū,hǔ luò ǎi sāng má。
煌煌中兴业,奕奕流芳葩。huáng huáng zhōng xīng yè,yì yì liú fāng pā。
谦光信受益,知足复何差。qiān guāng xìn shòu yì,zhī zú fù hé chà。
感事重怀古,因书戒矜夸。gǎn shì zhòng huái gǔ,yīn shū jiè jīn kuā。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

将晓

刘基

月落窗馀白练光,满天清露结为霜。yuè luò chuāng yú bái liàn guāng,mǎn tiān qīng lù jié wèi shuāng。
东风可是无情思,吹出新杨一树黄。dōng fēng kě shì wú qíng sī,chuī chū xīn yáng yī shù huáng。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

好雨知时五月零,豆苗瓜蔓一时青。hǎo yǔ zhī shí wǔ yuè líng,dòu miáo guā màn yī shí qīng。
老夫亦起中庭立,两眼看一似醉醒。lǎo fū yì qǐ zhōng tíng lì,liǎng yǎn kàn yī shì zuì xǐng。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

隐隐轻雷不起风,蒙蒙密雨遍长空。yǐn yǐn qīng léi bù qǐ fēng,méng méng mì yǔ biàn zhǎng kōng。
枯根发秀新茎长,小草那知造化功。kū gēn fā xiù xīn jīng zhǎng,xiǎo cǎo nà zhī zào huà gōng。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

涣汗如蒸被体流,日高强起倦梳头。huàn hàn rú zhēng bèi tǐ liú,rì gāo qiáng qǐ juàn shū tóu。
多情一夜千山雨,消尽人间万斛愁。duō qíng yī yè qiān shān yǔ,xiāo jǐn rén jiān wàn hú chóu。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

水鹳长嗥应九陵,山云处处上如蒸。shuǐ guàn zhǎng háo yīng jiǔ líng,shān yún chù chù shàng rú zhēng。
定知谷鲋从今后,不向西江乞斗升。dìng zhī gǔ fù cóng jīn hòu,bù xiàng xī jiāng qǐ dòu shēng。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

江暗天低雨脚垂,屋鸣檐泻入枯池。jiāng àn tiān dī yǔ jiǎo chuí,wū míng yán xiè rù kū chí。
却怜似镜新荷叶,不见鱼跳鹭浴时。què lián shì jìng xīn hé yè,bù jiàn yú tiào lù yù shí。

有感

刘基

浪动江淮战血红,羽书应不达宸聪。làng dòng jiāng huái zhàn xuè hóng,yǔ shū yīng bù dá chén cōng。
紫薇门下逢宣使,新向湖州召画工。zǐ wēi mén xià féng xuān shǐ,xīn xiàng hú zhōu zhào huà gōng。

江行杂诗九首

刘基

采石江头山插天,江泉激石鸣湘弦。cǎi shí jiāng tóu shān chā tiān,jiāng quán jī shí míng xiāng xián。
十年战血污江水,水中鬼神应醉眠。shí nián zhàn xuè wū jiāng shuǐ,shuǐ zhōng guǐ shén yīng zuì mián。

江行杂诗九首

刘基

二生矶上星满滩,白烟如雪浮林端。èr shēng jī shàng xīng mǎn tān,bái yān rú xuě fú lín duān。
水妃夜解玉佩去,清泪滴成红木难。shuǐ fēi yè jiě yù pèi qù,qīng lèi dī chéng hóng mù nán。

江行杂诗九首

刘基

马当之山中江中,其下乃是冯夷宫。mǎ dāng zhī shān zhōng jiāng zhōng,qí xià nǎi shì féng yí gōng。
良宵月出江水底,行人喜甚天无风。liáng xiāo yuè chū jiāng shuǐ dǐ,xíng rén xǐ shén tiān wú fēng。

江行杂诗九首

刘基

九龙山西西日沉,江云压地生层阴。jiǔ lóng shān xī xī rì chén,jiāng yún yā dì shēng céng yīn。
汀洲无人蕾叶响,咆虎一声风满林。tīng zhōu wú rén lěi yè xiǎng,páo hǔ yī shēng fēng mǎn lín。

江行杂诗九首

刘基

皖口孤城江水傍,城上犹有愁云黄。wǎn kǒu gū chéng jiāng shuǐ bàng,chéng shàng yóu yǒu chóu yún huáng。
豺狼魑魅相食尽,忠魂白日长垂光。chái láng chī mèi xiāng shí jǐn,zhōng hún bái rì zhǎng chuí guāng。

江行杂诗九首

刘基

桑落洲边春草生,宜城九酝空传名。sāng luò zhōu biān chūn cǎo shēng,yí chéng jiǔ yùn kōng chuán míng。
百年世事同醉梦,愁听野猿啼到明。bǎi nián shì shì tóng zuì mèng,chóu tīng yě yuán tí dào míng。

江行杂诗九首

刘基

江盘峡束当彭浪,孤山如聿江中央。jiāng pán xiá shù dāng péng làng,gū shān rú yù jiāng zhōng yāng。
坤灵不放厚地裂,应有潮汐通扶桑。kūn líng bù fàng hòu dì liè,yīng yǒu cháo xī tōng fú sāng。

江行杂诗九首

刘基

长江水浊湖水清,石钟涛击鲸鱼鸣。zhǎng jiāng shuǐ zhuó hú shuǐ qīng,shí zhōng tāo jī jīng yú míng。
山头出云山下雨,杨澜左蠡何时平。shān tóu chū yún shān xià yǔ,yáng lán zuǒ lí hé shí píng。