古诗词

大热遣怀

刘基

盛夏火用事,长日不可堪。shèng xià huǒ yòng shì,zhǎng rì bù kě kān。
热汗发我肤,如泉溢穹嵁。rè hàn fā wǒ fū,rú quán yì qióng kān。
清晨登楼望,四野皆红岚。qīng chén dēng lóu wàng,sì yě jiē hóng lán。
坡坨会稽山,缥缈浮郁蓝。pō tuó huì jī shān,piāo miǎo fú yù lán。
何由作雨泽,一洗暍与酣。hé yóu zuò yǔ zé,yī xǐ yē yǔ hān。
须臾玻瓈盘,涌出琉璃潭。xū yú bō lí pán,yǒng chū liú lí tán。
杂气若绛旗,飘飖散空㟏。zá qì ruò jiàng qí,piāo yáo sàn kōng hán。
朱光熭九幽,天色熇以䣻。zhū guāng wèi jiǔ yōu,tiān sè hè yǐ hān。
树木首咸俯,鸟兽声尽韽。shù mù shǒu xián fǔ,niǎo shòu shēng jǐn ān。
玄冥将禺彊,侧身入埪龛。xuán míng jiāng yú jiàng,cè shēn rù kōng kān。
渊蛇葺短鳞,山龟灼枯?。yuān shé qì duǎn lín,shān guī zhuó kū rán。
悍熊伏朝鼢,困龙缩秋蚕。hàn xióng fú cháo fén,kùn lóng suō qiū cán。
蕉根裂埴断,毙鹬蚌脯含。jiāo gēn liè zhí duàn,bì yù bàng pú hán。
水井为汤池,冶容成病颔。shuǐ jǐng wèi tāng chí,yě róng chéng bìng hàn。
渡水翅帖帖,守门口舑舑。dù shuǐ chì tiē tiē,shǒu mén kǒu tān tān。
蜩螗轻绡翼,依阴萃枫楠。tiáo táng qīng xiāo yì,yī yīn cuì fēng nán。
沸渭泊静寂,噪聒乱语谈。fèi wèi pō jìng jì,zào guā luàn yǔ tán。
苍蝇丹砂头,群飞逐烹腤。cāng yíng dān shā tóu,qún fēi zhú pēng ān。
拍之适污手,驱之死仍耽。pāi zhī shì wū shǒu,qū zhī sǐ réng dān。
对食惮下肮,引饮辄倾甔。duì shí dàn xià āng,yǐn yǐn zhé qīng dān。
抚几炎欲燎,披衣重犹函。fǔ jǐ yán yù liáo,pī yī zhòng yóu hán。
慨彼征戍卒,荷戟忘寝?。kǎi bǐ zhēng shù zú,hé jǐ wàng qǐn。
弃绝骨肉爱,不得同苦甘。qì jué gǔ ròu ài,bù dé tóng kǔ gān。
但闻盗贼炽,未见王师戡。dàn wén dào zéi chì,wèi jiàn wáng shī kān。
郊原虏掠遍,馈饷那能覃。jiāo yuán lǔ lüè biàn,kuì xiǎng nà néng tán。
况乃隆暑节,蒸郁非所谙。kuàng nǎi lóng shǔ jié,zhēng yù fēi suǒ ān。
用兵贵拙速,将帅当怀惭。yòng bīng guì zhuō sù,jiāng shuài dāng huái cán。
沈冥及暮鼓,两目脂流泔。shěn míng jí mù gǔ,liǎng mù zhī liú gān。
拂袖招远风,众星烂天南。fú xiù zhāo yuǎn fēng,zhòng xīng làn tiān nán。
河汉上昭回,烟霞远䰐鬖。hé hàn shàng zhāo huí,yān xiá yuǎn lán sān。
且喜辰极明,愿睹戎马倓。qiě xǐ chén jí míng,yuàn dǔ róng mǎ tán。
云门连镜湖,林壑清且涵。yún mén lián jìng hú,lín hè qīng qiě hán。
岂惟隔埃壒,庶足憩负担。qǐ wéi gé āi ài,shù zú qì fù dān。
惜无五亩宅,偃蹇投吾簪。xī wú wǔ mǔ zhái,yǎn jiǎn tóu wú zān。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

苏幕遮

刘基

雨潇潇,风袅袅,柔梦相牵,不觉春窗晓。yǔ xiāo xiāo,fēng niǎo niǎo,róu mèng xiāng qiān,bù jué chūn chuāng xiǎo。
雁到衡阳回去了,镜里离莺,独对琴台老。yàn dào héng yáng huí qù le,jìng lǐ lí yīng,dú duì qín tái lǎo。
楚天长,秦树杳,山蹙愁眉,江学回肠绕。chǔ tiān zhǎng,qín shù yǎo,shān cù chóu méi,jiāng xué huí cháng rào。
满地苍烟连碧草,弱水三千,人隔蓬莱岛。mǎn dì cāng yān lián bì cǎo,ruò shuǐ sān qiān,rén gé péng lái dǎo。

蝶恋花

刘基

白水茫茫烟渺渺,原野高低,触处生芳草。bái shuǐ máng máng yān miǎo miǎo,yuán yě gāo dī,chù chù shēng fāng cǎo。
草绿花红人自老,有情争似无情好。cǎo lǜ huā hóng rén zì lǎo,yǒu qíng zhēng shì wú qíng hǎo。
丧乱馀身欢意少,肠断江山,不肯留残照。sàng luàn yú shēn huān yì shǎo,cháng duàn jiāng shān,bù kěn liú cán zhào。
门掩黄昏寒料峭,角声吹起双栖鸟。mén yǎn huáng hūn hán liào qiào,jiǎo shēng chuī qǐ shuāng qī niǎo。

洞仙歌·春梦

刘基

蒙蒙漠漠,杳不知根蒂,荡漾春光去无际。méng méng mò mò,yǎo bù zhī gēn dì,dàng yàng chūn guāng qù wú jì。
盼神仙缥缈,烟蔼苍茫,身到处,惟有天风引袂。pàn shén xiān piāo miǎo,yān ǎi cāng máng,shēn dào chù,wéi yǒu tiān fēng yǐn mèi。
故人千万里,蓦地相逢,忘了关山路迢递。gù rén qiān wàn lǐ,mò dì xiāng féng,wàng le guān shān lù tiáo dì。
聚散未分明,两眩云酣,空回首、巳迷尘世。jù sàn wèi fēn míng,liǎng xuàn yún hān,kōng huí shǒu sì mí chén shì。
但拥被、追寻恍如遗。dàn yōng bèi zhuī xún huǎng rú yí。
憯不觉、鸡鸣若华东启。cǎn bù jué jī míng ruò huá dōng qǐ。

风入松

刘基

一天烟霭酝愁阴,庭宇沉沉。yī tiān yān ǎi yùn chóu yīn,tíng yǔ chén chén。
画梁燕子来何晚,薄寒犹恋罗衾。huà liáng yàn zi lái hé wǎn,báo hán yóu liàn luó qīn。
但道青春未谢,不知芳径苔深。dàn dào qīng chūn wèi xiè,bù zhī fāng jìng tái shēn。
少年欢笑梦中寻,落得伤心。shǎo nián huān xiào mèng zhōng xún,luò dé shāng xīn。
苍梧凤去幽篁死,断弦空系瑶琴。cāng wú fèng qù yōu huáng sǐ,duàn xián kōng xì yáo qín。
莫更登高望远,杜鹃声在云林。mò gèng dēng gāo wàng yuǎn,dù juān shēng zài yún lín。

祝英台近

刘基

问青青,河畔草,能得几时好?春去难留,镜掩鸾空老。wèn qīng qīng,hé pàn cǎo,néng dé jǐ shí hǎo?chūn qù nán liú,jìng yǎn luán kōng lǎo。
凄凉深院黄昏,新愁陈恨,趁风雨、一齐来到。qī liáng shēn yuàn huáng hūn,xīn chóu chén hèn,chèn fēng yǔ yī qí lái dào。
雾云杳,漫有千丈游丝,那堪系残照。wù yún yǎo,màn yǒu qiān zhàng yóu sī,nà kān xì cán zhào。
罗幕寒生,哽咽子规叫。luó mù hán shēng,gěng yàn zi guī jiào。
断肠只是缘愁,柔肠数寸,怎禁得、许多烦恼。duàn cháng zhǐ shì yuán chóu,róu cháng shù cùn,zěn jìn dé xǔ duō fán nǎo。

摸鱼儿

刘基

断肠花、巳随流水,青苔空锁深院。duàn cháng huā sì suí liú shuǐ,qīng tái kōng suǒ shēn yuàn。
知人不似花重好,莫怪为花留恋。zhī rén bù shì huā zhòng hǎo,mò guài wèi huā liú liàn。
花不管,任啼鸠悲鸣,霞锦成霜霰。huā bù guǎn,rèn tí jiū bēi míng,xiá jǐn chéng shuāng xiàn。
水遥山远,泪滴翠绡寒。shuǐ yáo shān yuǎn,lèi dī cuì xiāo hán。
满天风雨,寂寞送昼雁。mǎn tiān fēng yǔ,jì mò sòng zhòu yàn。
伤心事、纵是生来见惯,那堪芳岁先晚。shāng xīn shì zòng shì shēng lái jiàn guàn,nà kān fāng suì xiān wǎn。
孤云目尽苍梧野,留得竹枝歌怨。gū yún mù jǐn cāng wú yě,liú dé zhú zhī gē yuàn。
帘莫卷,斜照里、荒烟白草愁何限,情长意短。lián mò juǎn,xié zhào lǐ huāng yān bái cǎo chóu hé xiàn,qíng zhǎng yì duǎn。
虫响又黄昏,沈沈夜永,惟有月华满。chóng xiǎng yòu huáng hūn,shěn shěn yè yǒng,wéi yǒu yuè huá mǎn。

小重山

刘基

月满江城秋夜长,西风吹不断、桂花香。yuè mǎn jiāng chéng qiū yè zhǎng,xī fēng chuī bù duàn guì huā xiāng。
碧天如水露华凉,人不见,有泪在罗裳。bì tiān rú shuǐ lù huá liáng,rén bù jiàn,yǒu lèi zài luó shang。
何许雁南翔。hé xǔ yàn nán xiáng。
堪怜一片影、落孤房。kān lián yī piàn yǐng luò gū fáng。
百年浮世事难量。bǎi nián fú shì shì nán liàng。
空回首,天阔海茫茫。kōng huí shǒu,tiān kuò hǎi máng máng。

点绛唇

刘基

昨夜三更,井梧叶上闻鸣雨。zuó yè sān gèng,jǐng wú yè shàng wén míng yǔ。
梦魂空去。mèng hún kōng qù。
不到思量处。bù dào sī liàng chù。
为问灯花,底向愁人吐。wèi wèn dēng huā,dǐ xiàng chóu rén tǔ。
花无语,星河满树,白发三千缕。huā wú yǔ,xīng hé mǎn shù,bái fā sān qiān lǚ。

菩萨蛮

刘基

月华泛滟秋塘草,羁虫露泣芙蓉老。yuè huá fàn yàn qiū táng cǎo,jī chóng lù qì fú róng lǎo。
空馆夜闻砧,难为客子心。kōng guǎn yè wén zhēn,nán wèi kè zi xīn。
故乡何处在,云白天黏海,天海共苍茫,何时还故乡。gù xiāng hé chù zài,yún bái tiān nián hǎi,tiān hǎi gòng cāng máng,hé shí hái gù xiāng。

一萼红·送别

刘基

白蘋洲,有芦花似雪,人在木兰舟。bái píng zhōu,yǒu lú huā shì xuě,rén zài mù lán zhōu。
祖帐方开,骊歌未暌,斜照半入江楼。zǔ zhàng fāng kāi,lí gē wèi kuí,xié zhào bàn rù jiāng lóu。
话不了、缠绵意绪,早归鸿、相唤落沙头。huà bù le chán mián yì xù,zǎo guī hóng xiāng huàn luò shā tóu。
红蓼丹枫,青烟碧草,总为供愁。hóng liǎo dān fēng,qīng yān bì cǎo,zǒng wèi gōng chóu。
此去几时重见,怅秾华易谢,零雨难收,落浦波空,渭城柳尽,欲饮还又回眸。cǐ qù jǐ shí zhòng jiàn,chàng nóng huá yì xiè,líng yǔ nán shōu,luò pǔ bō kōng,wèi chéng liǔ jǐn,yù yǐn hái yòu huí móu。
恨只恨、无情海水,趁归风、辄向西流。hèn zhǐ hèn wú qíng hǎi shuǐ,chèn guī fēng zhé xiàng xī liú。
毕竟难留,一宵长似三秋。bì jìng nán liú,yī xiāo zhǎng shì sān qiū。

生查子

刘基

蜘蛛网画檐,一日丝千转。zhī zhū wǎng huà yán,yī rì sī qiān zhuǎn。
红烬落寒釭,相思无由见。hóng jìn luò hán gāng,xiāng sī wú yóu jiàn。
湖上采莲归,苦意知何限。hú shàng cǎi lián guī,kǔ yì zhī hé xiàn。
引领望佳期,征旆天边远。yǐn lǐng wàng jiā qī,zhēng pèi tiān biān yuǎn。

霜叶飞

刘基

簟凉宵永,纱窗外,琅玕飘坠金井。diàn liáng xiāo yǒng,shā chuāng wài,láng gān piāo zhuì jīn jǐng。
欲眠深恐寐难成,彊起看星影。yù mián shēn kǒng mèi nán chéng,jiàng qǐ kàn xīng yǐng。
悄不觉,天回斗柄,封狼弧矢相辉映。qiāo bù jué,tiān huí dòu bǐng,fēng láng hú shǐ xiāng huī yìng。
对此默消魂,又露落青冥,渐渐湿透衣领。duì cǐ mò xiāo hún,yòu lù luò qīng míng,jiàn jiàn shī tòu yī lǐng。
河汉有客乘槎,清都非远,可惜鱼羽无定。hé hàn yǒu kè chéng chá,qīng dōu fēi yuǎn,kě xī yú yǔ wú dìng。
桂花吹散广寒风,兔老蟾蜍冷。guì huā chuī sàn guǎng hán fēng,tù lǎo chán chú lěng。
但唧唧饥虫啼暝,中心撩乱谁能整。dàn jī jī jī chóng tí míng,zhōng xīn liāo luàn shuí néng zhěng。
坐待雄鸡三唱,飒飒霜髭,怕临青镜。zuò dài xióng jī sān chàng,sà sà shuāng zī,pà lín qīng jìng。

浣溪沙

刘基

半亩荒园自看锄,雨中时复撷新蔬。bàn mǔ huāng yuán zì kàn chú,yǔ zhōng shí fù xié xīn shū。
不须弹铗叹无鱼。bù xū dàn jiá tàn wú yú。
早息机心劳役少,懒闻世事往来疏。zǎo xī jī xīn láo yì shǎo,lǎn wén shì shì wǎng lái shū。
清风明月总赢馀。qīng fēng míng yuè zǒng yíng yú。

捣练子

刘基

云淡淡,月娟娟,月色朦胧照不眠。yún dàn dàn,yuè juān juān,yuè sè méng lóng zhào bù mián。
宁是不眠休作梦,梦时欢喜觉时怜。níng shì bù mián xiū zuò mèng,mèng shí huān xǐ jué shí lián。

捣练子

刘基

吴死树,楚江枫,一样秋光雨不同。wú sǐ shù,chǔ jiāng fēng,yī yàng qiū guāng yǔ bù tóng。
莫道衰荣长定在,落花终古怨东风。mò dào shuāi róng zhǎng dìng zài,luò huā zhōng gǔ yuàn dōng fēng。