古诗词

夏夜台州城中作

刘基

江上火云蒸热风,欲雨不雨天瞢瞢。jiāng shàng huǒ yún zhēng rè fēng,yù yǔ bù yǔ tiān méng méng。
良田半作龟兆坼,粳稻日夕成蒿蓬。liáng tián bàn zuò guī zhào chè,jīng dào rì xī chéng hāo péng。
去年海贼杀元帅,黎民星散劫火红。qù nián hǎi zéi shā yuán shuài,lí mín xīng sàn jié huǒ hóng。
耕牛剥皮作战具,锄犁化尽刀剑锋。gēng niú bō pí zuò zhàn jù,chú lí huà jǐn dāo jiàn fēng。
农夫有田不得种,白日惨淡衡茅空。nóng fū yǒu tián bù dé zhǒng,bái rì cǎn dàn héng máo kōng。
将军虎毛深玉帐,野哭不入辕门中。jiāng jūn hǔ máo shēn yù zhàng,yě kū bù rù yuán mén zhōng。
健儿斗死乌自食,何人幕下矜奇功。jiàn ér dòu sǐ wū zì shí,hé rén mù xià jīn qí gōng。
今年大军荡淮甸,分命上宰麾元戎。jīn nián dà jūn dàng huái diān,fēn mìng shàng zǎi huī yuán róng。
舞干再见有苗格,山川鬼神当效忠。wǔ gàn zài jiàn yǒu miáo gé,shān chuān guǐ shén dāng xiào zhōng。
胡为旱魃还肆虐,坐令毒沴伤和冲。hú wèi hàn bá hái sì nüè,zuò lìng dú lì shāng hé chōng。
传闻逆党尚攻剽,所过丘垄皆成童。chuán wén nì dǎng shàng gōng piāo,suǒ guò qiū lǒng jiē chéng tóng。
阃司恐畏破和议,斥堠悉罢云边烽。kǔn sī kǒng wèi pò hé yì,chì hòu xī bà yún biān fēng。
杀降共说有大禁,无人更敢弯弧弓。shā jiàng gòng shuō yǒu dà jìn,wú rén gèng gǎn wān hú gōng。
山中悲啼海中笑,蜃气绕日生长虹。shān zhōng bēi tí hǎi zhōng xiào,shèn qì rào rì shēng zhǎng hóng。
古时东海辟孝妇,草木枯瘁连三冬。gǔ shí dōng hǎi pì xiào fù,cǎo mù kū cuì lián sān dōng。
六月降霜良有以,天公未必长喑聋。liù yuè jiàng shuāng liáng yǒu yǐ,tiān gōng wèi bì zhǎng yīn lóng。
只今幅员广无外,东至日出西太蒙。zhǐ jīn fú yuán guǎng wú wài,dōng zhì rì chū xī tài méng。
一民一物吾肺腑,仁者自是哀鳏恫。yī mín yī wù wú fèi fǔ,rén zhě zì shì āi guān dòng。
养枭殈凤天所厌,谁能抗疏回宸衷。yǎng xiāo xù fèng tiān suǒ yàn,shuí néng kàng shū huí chén zhōng。
夜凉木末挂河汉,海峤月出光玲珑。yè liáng mù mò guà hé hàn,hǎi jiào yuè chū guāng líng lóng。
仰视皇天转北斗,呜呼愁叹何时终。yǎng shì huáng tiān zhuǎn běi dòu,wū hū chóu tàn hé shí zhōng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

夜坐有怀呈石末公

刘基

西风白露下清寥,岸柳江蒲取次凋。xī fēng bái lù xià qīng liáo,àn liǔ jiāng pú qǔ cì diāo。
诸将旌麾非一统,大藩衣服变三苗。zhū jiāng jīng huī fēi yī tǒng,dà fān yī fú biàn sān miáo。
雄豪窃据皆屠狗,功业舆台总续貂。xióng háo qiè jù jiē tú gǒu,gōng yè yú tái zǒng xù diāo。
弃马独知怀故枥,天涯涕泪北辰遥。qì mǎ dú zhī huái gù lì,tiān yá tì lèi běi chén yáo。

次韵和石末公秋日感怀见寄二首

刘基

郊原如赭巳无秋,况复干戈未肯休。jiāo yuán rú zhě sì wú qiū,kuàng fù gàn gē wèi kěn xiū。
肉食不知田野事,布衣深为庙廊忧。ròu shí bù zhī tián yě shì,bù yī shēn wèi miào láng yōu。
典章沦落悲刍狗,馈饷倭迟想木牛。diǎn zhāng lún luò bēi chú gǒu,kuì xiǎng wō chí xiǎng mù niú。
礼乐将军今郤縠,豺狼满地待虔刘。lǐ lè jiāng jūn jīn xì hú,chái láng mǎn dì dài qián liú。

次韵和石末公秋日感怀见寄二首

刘基

秋阴竟日似黄昏,夏旱良苗不半存。qiū yīn jìng rì shì huáng hūn,xià hàn liáng miáo bù bàn cún。
敢望鱼鸡充醓醢,尚期菘韭作饔飧。gǎn wàng yú jī chōng tǎn hǎi,shàng qī sōng jiǔ zuò yōng sūn。
烟尘惨澹黄公石,云气苍茫紫极垣。yān chén cǎn dàn huáng gōng shí,yún qì cāng máng zǐ jí yuán。
作楫济川须传说,九关虎豹向谁论。zuò jí jì chuān xū chuán shuō,jiǔ guān hǔ bào xiàng shuí lùn。

次韵答石末公伤用三苗之作

刘基

周用羌髳功有赫,唐通回鹘祸无訾。zhōu yòng qiāng máo gōng yǒu hè,táng tōng huí gǔ huò wú zī。
豳歌郑曲非同调,楚服秦骖实背驰。bīn gē zhèng qū fēi tóng diào,chǔ fú qín cān shí bèi chí。
安得著鞭先祖逖,趋陪前跸学姚期。ān dé zhù biān xiān zǔ tì,qū péi qián bì xué yáo qī。
扶持圣主中兴业,整顿乾坤去诡随。fú chí shèng zhǔ zhōng xīng yè,zhěng dùn qián kūn qù guǐ suí。

石末公家人自台州来以诗问之

刘基

委羽山前海水飞,赤城霞色乱斜晖。wěi yǔ shān qián hǎi shuǐ fēi,chì chéng xiá sè luàn xié huī。
过庭且喜诸郎至,怀土休嗟旧业违。guò tíng qiě xǐ zhū láng zhì,huái tǔ xiū jiē jiù yè wéi。
李晟孤军终独捷,杜曾百战竟安归。lǐ chéng gū jūn zhōng dú jié,dù céng bǎi zhàn jìng ān guī。
丈夫事主心如石,去杀胜残自有机。zhàng fū shì zhǔ xīn rú shí,qù shā shèng cán zì yǒu jī。

次韵岁菊

刘基

风霜摇落愈伤神,黄菊于予意自亲。fēng shuāng yáo luò yù shāng shén,huáng jú yú yǔ yì zì qīn。
迟莫长存君子操,凄凉不厌主人贫。chí mò zhǎng cún jūn zi cāo,qī liáng bù yàn zhǔ rén pín。
天虚沆瀣流清气,月过青冥动细沦。tiān xū hàng xiè liú qīng qì,yuè guò qīng míng dòng xì lún。
此夜空庭耿相对,春花夏叶总埃尘。cǐ yè kōng tíng gěng xiāng duì,chūn huā xià yè zǒng āi chén。

次韵和石末公岁除送穷之作

刘基

五夜雪霜清沴气,三阳玉烛照芳春。wǔ yè xuě shuāng qīng lì qì,sān yáng yù zhú zhào fāng chūn。
愿闻驯象来林邑,复睹封牛至罽宾。yuàn wén xùn xiàng lái lín yì,fù dǔ fēng niú zhì jì bīn。
川后山祗争效职,淮夷海獠悉归臣。chuān hòu shān zhī zhēng xiào zhí,huái yí hǎi liáo xī guī chén。
君王垂拱明光殿,圣敬如汤日日新。jūn wáng chuí gǒng míng guāng diàn,shèng jìng rú tāng rì rì xīn。

次韵和石末公春晴诗

刘基

幽禽啧啧语朝阳,细绿骎骎入女桑。yōu qín zé zé yǔ cháo yáng,xì lǜ qīn qīn rù nǚ sāng。
天上深宫调玉烛,人间和气应勾芒。tiān shàng shēn gōng diào yù zhú,rén jiān hé qì yīng gōu máng。
赤眉青犊终何在,白马黄巾莫漫狂。chì méi qīng dú zhōng hé zài,bái mǎ huáng jīn mò màn kuáng。
将帅如林须发踪,太平功业望萧张。jiāng shuài rú lín xū fā zōng,tài píng gōng yè wàng xiāo zhāng。

次韵石末公题桃源卷

刘基

桃花逐水萦纡入,不觉清溪路浅深。táo huā zhú shuǐ yíng yū rù,bù jué qīng xī lù qiǎn shēn。
执手问名惊见面,论新话旧各伤心。zhí shǒu wèn míng jīng jiàn miàn,lùn xīn huà jiù gè shāng xīn。
壶浆馈饷飧加璧,馆谷温存赠有金。hú jiāng kuì xiǎng sūn jiā bì,guǎn gǔ wēn cún zèng yǒu jīn。
似此情怀良匪恶,何嗟岁月去骎寻。shì cǐ qíng huái liáng fěi è,hé jiē suì yuè qù qīn xún。

再次韵时闰九月九日菊

刘基

秋来有菊即重阳,曷问他乡与故乡。qiū lái yǒu jú jí zhòng yáng,hé wèn tā xiāng yǔ gù xiāng。
愁见飞蓬垂雪领,笑搴落蕊入霞觞。chóu jiàn fēi péng chuí xuě lǐng,xiào qiān luò ruǐ rù xiá shāng。
陶时莫讶逢馀闰,遣兴聊图不永伤。táo shí mò yà féng yú rùn,qiǎn xīng liáo tú bù yǒng shāng。
岁晚移根深记取,勿令红紫间中黄。suì wǎn yí gēn shēn jì qǔ,wù lìng hóng zǐ jiān zhōng huáng。

再用前韵颂菊

刘基

天遣幽花驻独阳,移根应自白云乡。tiān qiǎn yōu huā zhù dú yáng,yí gēn yīng zì bái yún xiāng。
酿成甘谷千年液,满泛瑶台百宝觞。niàng chéng gān gǔ qiān nián yè,mǎn fàn yáo tái bǎi bǎo shāng。
人老容颜犹可返,戚寒霜雪复何伤。rén lǎo róng yán yóu kě fǎn,qī hán shuāng xuě fù hé shāng。
得时无用空妖冶,愧死姚家宫样黄。dé shí wú yòng kōng yāo yě,kuì sǐ yáo jiā gōng yàng huáng。

次韵和石末公闻有诏使不至

刘基

祈招旦夕动遐心,疾首西归望好音。qí zhāo dàn xī dòng xiá xīn,jí shǒu xī guī wàng hǎo yīn。
凤下丹霄云杳杳,鱼飞碧海雾沉沉。fèng xià dān xiāo yún yǎo yǎo,yú fēi bì hǎi wù chén chén。
徒言雨露无私润,谁谓阳和未溥临。tú yán yǔ lù wú sī rùn,shuí wèi yáng hé wèi pǔ lín。
何日六师能电扫,周原依旧载驰骎。hé rì liù shī néng diàn sǎo,zhōu yuán yī jiù zài chí qīn。

和石末公冬暖

刘基

总谓浮云解作霖,岂期云气漫成阴。zǒng wèi fú yún jiě zuò lín,qǐ qī yún qì màn chéng yīn。
何人奠璧频瞻仰,有客悲歌叹毒淫。hé rén diàn bì pín zhān yǎng,yǒu kè bēi gē tàn dú yín。
顼帝权移天曷定,神龙用亢海徒深。xū dì quán yí tiān hé dìng,shén lóng yòng kàng hǎi tú shēn。
掩身未服先贤训,向日空怀寸草心。yǎn shēn wèi fú xiān xián xùn,xiàng rì kōng huái cùn cǎo xīn。

望江亭

刘基

柳拂江亭旧画栏,望潮人去地应闲。liǔ fú jiāng tíng jiù huà lán,wàng cháo rén qù dì yīng xián。
寝园寂寞秋风里,行殿荒凉野草间。qǐn yuán jì mò qiū fēng lǐ,xíng diàn huāng liáng yě cǎo jiān。
白塔尽销龙虎气,荒城空锁凤凰山。bái tǎ jǐn xiāo lóng hǔ qì,huāng chéng kōng suǒ fèng huáng shān。
兴亡莫问前朝事,江水东流去不还。xīng wáng mò wèn qián cháo shì,jiāng shuǐ dōng liú qù bù hái。

发绍兴至萧山

刘基

落日牛羊下绿坡,微风短楫拂晴莎。luò rì niú yáng xià lǜ pō,wēi fēng duǎn jí fú qíng shā。
穷愁白发真相得,悲感青春最苦多。qióng chóu bái fā zhēn xiāng dé,bēi gǎn qīng chūn zuì kǔ duō。
水暖菰蒲沙鸨集,月明洲渚榜人歌。shuǐ nuǎn gū pú shā bǎo jí,yuè míng zhōu zhǔ bǎng rén gē。
此时忽漫思身世,柰尔桃花满眼何。cǐ shí hū màn sī shēn shì,nài ěr táo huā mǎn yǎn hé。