古诗词

赠道士蒋玉壶长歌

刘基

先生清如玉壶冰,神闲志一精粹凝。xiān shēng qīng rú yù hú bīng,shén xián zhì yī jīng cuì níng。
玄黄健顺六子承,和气坱圠粗秽澄。xuán huáng jiàn shùn liù zi chéng,hé qì yǎng yà cū huì chéng。
冲虚澹澹廓以弘,冥茫沕穆恬无能。chōng xū dàn dàn kuò yǐ hóng,míng máng mì mù tián wú néng。
火乌入海阴液升,鹑蛇受约不敢腾。huǒ wū rù hǎi yīn yè shēng,chún shé shòu yuē bù gǎn téng。
束缚龙虎如寒绳,虚无黄堂帝所凭。shù fù lóng hǔ rú hán shéng,xū wú huáng táng dì suǒ píng。
四方上下齐钩绳,北幽罗酆对朱陵。sì fāng shàng xià qí gōu shéng,běi yōu luó fēng duì zhū líng。
女夷鼓歌王母应,琼宫夜半张华灯。nǚ yí gǔ gē wáng mǔ yīng,qióng gōng yè bàn zhāng huá dēng。
金葩碧叶红毾㲪,素霞郁滃玄云烝。jīn pā bì yè hóng tà dēng,sù xiá yù wēng xuán yún zhēng。
沆瀣厌浥沦泉兴,牵牛织女来相仍。hàng xiè yàn yì lún quán xīng,qiān niú zhī nǚ lái xiāng réng。
用之不减亦不增,地官锡福天官徵。yòng zhī bù jiǎn yì bù zēng,dì guān xī fú tiān guān zhēng。
老蚌迸壳骊珠升,太一象舆骖八鹏。lǎo bàng bèng ké lí zhū shēng,tài yī xiàng yú cān bā péng。
翼以六蜺前五腾,风轮萧萧生夏凌。yì yǐ liù ní qián wǔ téng,fēng lún xiāo xiāo shēng xià líng。
参旗九斿茷绲縢,二八青蛾美目膡。cān qí jiǔ yóu fá gǔn téng,èr bā qīng é měi mù yìng。
翠蕤交翟翱翪?,属车九九如连绳。cuì ruí jiāo dí áo zōng,shǔ chē jiǔ jiǔ rú lián shéng。
最后雷轺子所乘,流苏勃窣垂镂膺。zuì hòu léi yáo zi suǒ chéng,liú sū bó sū chuí lòu yīng。
斑斓驳马骝骆驓,蹴霞踏雾碎绮绫。bān lán bó mǎ liú luò céng,cù xiá tà wù suì qǐ líng。
天津阁道轥輷輘,归来瑶台十二层。tiān jīn gé dào lìn hōng léng,guī lái yáo tái shí èr céng。
月光照耀玻瓈棚,下视瀛海波涛砅。yuè guāng zhào yào bō lí péng,xià shì yíng hǎi bō tāo lì。
龙宫蜃窟寒兢兢,归塘旸谷清可凭。lóng gōng shèn kū hán jīng jīng,guī táng yáng gǔ qīng kě píng。
鳞甲镜莹鳄与鲮,湘妃鼓瑟冰丝縆。lín jiǎ jìng yíng è yǔ líng,xiāng fēi gǔ sè bīng sī gēng。
摐金戛玉万穴?,琅玕风吹殷崚嶒。chuāng jīn jiá yù wàn xué hōng,láng gān fēng chuī yīn léng céng。
琉璃云母龟贝朋,琳房璧甓珵阶升。liú lí yún mǔ guī bèi péng,lín fáng bì pì chéng jiē shēng。
素鸾振迅霜女扔,璇题琐窗肃蕄蕄。sù luán zhèn xùn shuāng nǚ rēng,xuán tí suǒ chuāng sù méng méng。
洞晃曭朗眩遥瞪,瘁肌砭髓魂欲殑。dòng huǎng tǎng lǎng xuàn yáo dèng,cuì jī biān suǐ hún yù qíng。
忽然浮空堕杳瞢,飙驰电㸌羽脱肱。hū rán fú kōng duò yǎo méng,biāo chí diàn huò yǔ tuō gōng。
天衢阻遐世网罾,昏昏日月敲炎蒸。tiān qú zǔ xiá shì wǎng zēng,hūn hūn rì yuè qiāo yán zhēng。
句曲之山崒硱磳,枫杉桧柏槠桂㭁。jù qū zhī shān zú kǔn zēng,fēng shān guì bǎi zhū guì réng。
蘅兰杜若蕙茝䔷,缘冈被岭幂涧膛。héng lán dù ruò huì chǎi qín,yuán gāng bèi lǐng mì jiàn táng。
大地浪井瀑练漰,萍濒绣绘芙蓉菱。dà dì làng jǐng pù liàn pēng,píng bīn xiù huì fú róng líng。
鼍虬蚴蚪千年藤,缠络薜荔县鬅鬙。tuó qiú yòu dǒu qiān nián téng,chán luò bì lì xiàn péng sēng。
敷芳发馥菲芬艿,獑猢?蜼雕苍鹰。fū fāng fā fù fēi fēn nǎi,chán hú lěi wèi diāo cāng yīng。
攀援歘砉岩崿崩,寒螀蛇蛄䗿犯?。pān yuán chuā huò yán è bēng,hán jiāng shé gū níng fàn yīng。
岚餐霭饮喧岌峘,先生皮冠衣绛缯。lán cān ǎi yǐn xuān jí huán,xiān shēng pí guān yī jiàng zēng。
桃枝七尺穿虺螣,三茅真君共嗟称。táo zhī qī chǐ chuān huī tè,sān máo zhēn jūn gòng jiē chēng。
星根绝顶时同登,黄斑黑虎陟降凭。xīng gēn jué dǐng shí tóng dēng,huáng bān hēi hǔ zhì jiàng píng。
石罅甘浆溢若渑,神芝吐燄如筼簦。shí xià gān jiāng yì ruò miǎn,shén zhī tǔ yàn rú yún dēng。
食时动机保不薨,驱斥琚瓆除瘕症。shí shí dòng jī bǎo bù hōng,qū chì jū zhì chú jiǎ zhèng。
眸光照座生紫棱,举觞引满鲸喉㵗。móu guāng zhào zuò shēng zǐ léng,jǔ shāng yǐn mǎn jīng hóu píng。
解后见之喜莫胜,扬眉抵掌开蒙?。jiě hòu jiàn zhī xǐ mò shèng,yáng méi dǐ zhǎng kāi méng hōng。
人生嘉会安得恒,靖恭止直天所仍,作诗持赠匪妄譝。rén shēng jiā huì ān dé héng,jìng gōng zhǐ zhí tiān suǒ réng,zuò shī chí zèng fěi wàng shéng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

梅花七绝句

刘基

群山积雪惨晴曦,石裂玄冰万木披。qún shān jī xuě cǎn qíng xī,shí liè xuán bīng wàn mù pī。
不是孤芳贞不挠,阳和争得上枯枝。bù shì gū fāng zhēn bù náo,yáng hé zhēng dé shàng kū zhī。

梅花七绝句

刘基

紫府仙人萼绿华,暂抛琼苑到天涯。zǐ fǔ xiān rén è lǜ huá,zàn pāo qióng yuàn dào tiān yá。
断魂应化为蝴蝶,夜夜归来阿母家。duàn hún yīng huà wèi hú dié,yè yè guī lái ā mǔ jiā。

梅花七绝句

刘基

稀疏寒玉小楼东,骨冷魂清五夜风。xī shū hán yù xiǎo lóu dōng,gǔ lěng hún qīng wǔ yè fēng。
惟有翠禽怜寂寞,一双相倚月明中。wéi yǒu cuì qín lián jì mò,yī shuāng xiāng yǐ yuè míng zhōng。

梅花七绝句

刘基

蕊宫仙子愧云鬟,姑射神人薄鍊颜。ruǐ gōng xiān zi kuì yún huán,gū shè shén rén báo liàn yán。
借问高标谁得似,白头苏武在天山。jiè wèn gāo biāo shuí dé shì,bái tóu sū wǔ zài tiān shān。

梅花七绝句

刘基

琼跗玉叶两依依,摇落空山物色微。qióng fū yù yè liǎng yī yī,yáo luò kōng shān wù sè wēi。
青女不知幽独意,忍寒犹自妒芳菲。qīng nǚ bù zhī yōu dú yì,rěn hán yóu zì dù fāng fēi。

梅花七绝句

刘基

微阳稚绿未能还,四海昆虫总闲关。wēi yáng zhì lǜ wèi néng hái,sì hǎi kūn chóng zǒng xián guān。
只有梅花见天意,先将春色到人间。zhǐ yǒu méi huā jiàn tiān yì,xiān jiāng chūn sè dào rén jiān。

雪中三首

刘基

灶下孤烟郁晓炊,檐前寒鸟啄枯篱。zào xià gū yān yù xiǎo chuī,yán qián hán niǎo zhuó kū lí。
琼瑶满地无行迹,正是袁安独卧时。qióng yáo mǎn dì wú xíng jì,zhèng shì yuán ān dú wò shí。

雪中三首

刘基

一夜雪深一尺馀,平明鸟雀噪阶除。yī yè xuě shēn yī chǐ yú,píng míng niǎo què zào jiē chú。
移床漫向明窗下,图得清光好照书。yí chuáng màn xiàng míng chuāng xià,tú dé qīng guāng hǎo zhào shū。

雪中三首

刘基

漠漠随风结远埃,轻轻糁地集枯荄。mò mò suí fēng jié yuǎn āi,qīng qīng sǎn dì jí kū gāi。
春前有意呈三白,知是阳和次第来。chūn qián yǒu yì chéng sān bái,zhī shì yáng hé cì dì lái。

绝句二首立春夜闻蛙鸣作

刘基

鬼门竹管动轻灰,春色先从地底来。guǐ mén zhú guǎn dòng qīng huī,chūn sè xiān cóng dì dǐ lái。
月落江城闻画角,五更残梦一时回。yuè luò jiāng chéng wén huà jiǎo,wǔ gèng cán mèng yī shí huí。

绝句二首立春夜闻蛙鸣作

刘基

轻轻细雪点枯池,袅袅东风拂树枝。qīng qīng xì xuě diǎn kū chí,niǎo niǎo dōng fēng fú shù zhī。
春到草根人未觉,夜来先有蛰蛙知。chūn dào cǎo gēn rén wèi jué,yè lái xiān yǒu zhé wā zhī。

绝句九首

刘基

异乡风景不知春,满地苍苔一病身。yì xiāng fēng jǐng bù zhī chūn,mǎn dì cāng tái yī bìng shēn。
睡起无人问幽独,杜鹃声在绿杨津。shuì qǐ wú rén wèn yōu dú,dù juān shēng zài lǜ yáng jīn。

绝句九首

刘基

花自飘零草自荣,何须惆怅独关情。huā zì piāo líng cǎo zì róng,hé xū chóu chàng dú guān qíng。
高轩日永成危坐,隔水风来闻锻声。gāo xuān rì yǒng chéng wēi zuò,gé shuǐ fēng lái wén duàn shēng。

绝句九首

刘基

雨馀烟柳约青丝,风过芹塘澹碧漪。yǔ yú yān liǔ yuē qīng sī,fēng guò qín táng dàn bì yī。
正是愁来无著处,绿阴庭馆暮寒时。zhèng shì chóu lái wú zhù chù,lǜ yīn tíng guǎn mù hán shí。

绝句九首

刘基

一树秾华半夜风,平明枝上十分空。yī shù nóng huá bàn yè fēng,píng míng zhī shàng shí fēn kōng。
黄蜂紫蝶纷纷去,留得苍苔藉碎红。huáng fēng zǐ dié fēn fēn qù,liú dé cāng tái jí suì hóng。