古诗词

题群龙图

刘基

世间万类皆可睹,茫昧独有鬼与龙。shì jiān wàn lèi jiē kě dǔ,máng mèi dú yǒu guǐ yǔ lóng。
此图画龙二十四,状貌诡谲各不同。cǐ tú huà lóng èr shí sì,zhuàng mào guǐ jué gè bù tóng。
得非物产有异种,或曰神变无常踪。dé fēi wù chǎn yǒu yì zhǒng,huò yuē shén biàn wú cháng zōng。
一龙揵尾欲上木,足爪犹在奫沄中。yī lóng qián wěi yù shàng mù,zú zhǎo yóu zài yūn yún zhōng。
一龙出穴饮涧底,头上飞瀑泻白虹。yī lóng chū xué yǐn jiàn dǐ,tóu shàng fēi pù xiè bái hóng。
前有一龙巳在云,顾视厥子扬双瞳。qián yǒu yī lóng sì zài yún,gù shì jué zi yáng shuāng tóng。
浪波鱼鳞沓谾豅,日车坱圠天无风。làng bō yú lín dá hōng lóng,rì chē yǎng yà tiān wú fēng。
中庭两龙忽相逢,须眉葩髿如老翁,便欲角抵争雌雄。zhōng tíng liǎng lóng hū xiāng féng,xū méi pā suō rú lǎo wēng,biàn yù jiǎo dǐ zhēng cí xióng。
西望积石接崆峒,白龙擘石窥流潨。xī wàng jī shí jiē kōng dòng,bái lóng bāi shí kuī liú cóng。
河伯远遁虚其宫,屈蟠睡者何龙钟,老物用亢时当终。hé bó yuǎn dùn xū qí gōng,qū pán shuì zhě hé lóng zhōng,lǎo wù yòng kàng shí dāng zhōng。
峡外六龙狞以凶,矜牙舞爪起战攻。xiá wài liù lóng níng yǐ xiōng,jīn yá wǔ zhǎo qǐ zhàn gōng。
咬鳞嚼甲含剑锋,陷胸折尾波血红,之死弗悟人谁恫?yǎo lín jué jiǎ hán jiàn fēng,xiàn xiōng zhé wěi bō xuè hóng,zhī sǐ fú wù rén shuí dòng?
一龙引吭将欲从,回环睢盱未敢通。yī lóng yǐn kēng jiāng yù cóng,huí huán suī xū wèi gǎn tōng。
最后一龙藏于埪,睥睨胜败非愚蒙,无乃有意收全功。zuì hòu yī lóng cáng yú kōng,pì nì shèng bài fēi yú méng,wú nǎi yǒu yì shōu quán gōng。
云中弄珠劳尔躬,不如卧沙之从容。yún zhōng nòng zhū láo ěr gōng,bù rú wò shā zhī cóng róng。
龙子学飞力未充,母在下视心憧憧。lóng zi xué fēi lì wèi chōng,mǔ zài xià shì xīn chōng chōng。
何物一角额准隆,觓然出洞若蛇虫。hé wù yī jiǎo é zhǔn lóng,qiú rán chū dòng ruò shé chóng。
有龙接之自巃嵷,恐是巩穴王鲔公,皮骨始蜕形犹蒙。yǒu lóng jiē zhī zì lóng sǒng,kǒng shì gǒng xué wáng wěi gōng,pí gǔ shǐ tuì xíng yóu méng。
两龙归来倦不翀,痴龙攀石身巳癃。liǎng lóng guī lái juàn bù chōng,chī lóng pān shí shēn sì lóng。
蚴蚪偃蹇歘腾冲,蜿蟺攫跃鬐发茸,呿呀奔拿曲如弓。yòu dǒu yǎn jiǎn chuā téng chōng,wān shàn jué yuè qí fā rōng,qù ya bēn ná qū rú gōng。
百态并作何纷庞,是耶非耶孰能穷。bǎi tài bìng zuò hé fēn páng,shì yé fēi yé shú néng qióng。
画师昔有僧繇工,能令真龙下虚空。huà shī xī yǒu sēng yáo gōng,néng lìng zhēn lóng xià xū kōng。
安得伶伦截竹筒,吹之呼龙出石谼,使我一见开昏瞢。ān dé líng lún jié zhú tǒng,chuī zhī hū lóng chū shí hóng,shǐ wǒ yī jiàn kāi hūn méng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

苏幕遮

刘基

白云山,红叶树,阅尽兴亡、一似朝还暮。bái yún shān,hóng yè shù,yuè jǐn xīng wáng yī shì cháo hái mù。
多事夕阳芳草渡,潮落潮生,还送人来去。duō shì xī yáng fāng cǎo dù,cháo luò cháo shēng,hái sòng rén lái qù。
阮公途,杨子路,九折羊肠,曾把车轮误。ruǎn gōng tú,yáng zi lù,jiǔ zhé yáng cháng,céng bǎ chē lún wù。
记得寒芜嘶马处,翠管银筝,夜夜歌楼曙。jì dé hán wú sī mǎ chù,cuì guǎn yín zhēng,yè yè gē lóu shǔ。

蝶恋花·蒋山寺十月桃花

刘基

度朔移来天上种,绛蕊丹跗,王母亲曾弄。dù shuò yí lái tiān shàng zhǒng,jiàng ruǐ dān fū,wáng mǔ qīn céng nòng。
青女素娥为侍从,婵娟独擅三千宠。qīng nǚ sù é wèi shì cóng,chán juān dú shàn sān qiān chǒng。
回首欢娱谁与共,荒草残烟,冷落秦源洞。huí shǒu huān yú shuí yǔ gòng,huāng cǎo cán yān,lěng luò qín yuán dòng。
阆苑风高迷彩凤,断魂飞入韩凭梦。láng yuàn fēng gāo mí cǎi fèng,duàn hún fēi rù hán píng mèng。

过秦楼

刘基

暖日蒸红,浓烟烘黛,又过一年春半。nuǎn rì zhēng hóng,nóng yān hōng dài,yòu guò yī nián chūn bàn。
鸾啼镜掩,桂老蟾孤,芳草为谁如剪。luán tí jìng yǎn,guì lǎo chán gū,fāng cǎo wèi shuí rú jiǎn。
何处燕子飞来,入幕穿帘,似曾相见。hé chù yàn zi fēi lái,rù mù chuān lián,shì céng xiāng jiàn。
问前朝王谢,风流安在,雪消冰泮。wèn qián cháo wáng xiè,fēng liú ān zài,xuě xiāo bīng pàn。
还记得、翠幄笼花,琼阑搭柳,鸣佩响和清管。hái jì dé cuì wò lóng huā,qióng lán dā liǔ,míng pèi xiǎng hé qīng guǎn。
圆光易缺,急景难追,回首梦迷天远,绿□青蘋是他、玉树亭台,金莲宫苑。yuán guāng yì quē,jí jǐng nán zhuī,huí shǒu mèng mí tiān yuǎn,lǜ qīng píng shì tā yù shù tíng tái,jīn lián gōng yuàn。
且高歌对酒,趁取韶华未晚。qiě gāo gē duì jiǔ,chèn qǔ sháo huá wèi wǎn。

踏莎行

刘基

雨过山明,烟生川媚,佳人初把罗衫试。yǔ guò shān míng,yān shēng chuān mèi,jiā rén chū bǎ luó shān shì。
玉骢嘶入柳阴中,蒙蒙淡日蒸花气。yù cōng sī rù liǔ yīn zhōng,méng méng dàn rì zhēng huā qì。
帘幕低垂,阑干独倚,一池春浪鱼鳞起。lián mù dī chuí,lán gàn dú yǐ,yī chí chūn làng yú lín qǐ。
暮寒寂寞掩重门,怕人问道归期未。mù hán jì mò yǎn zhòng mén,pà rén wèn dào guī qī wèi。

隔浦莲

刘基

朱帘不卷昼雨,弱柳愁千缕。zhū lián bù juǎn zhòu yǔ,ruò liǔ chóu qiān lǚ。
事与孤鸿去,空相忆,同谁语。shì yǔ gū hóng qù,kōng xiāng yì,tóng shuí yǔ。
云水迷翠羽,人何许,玉佩沉湘浦。yún shuǐ mí cuì yǔ,rén hé xǔ,yù pèi chén xiāng pǔ。
悄凝伫,春风到处,白蘋香满洲渚。qiāo níng zhù,chūn fēng dào chù,bái píng xiāng mǎn zhōu zhǔ。
泪篁自老,目尽野田平楚。lèi huáng zì lǎo,mù jǐn yě tián píng chǔ。
未用天涯怅间阻,回顾,斜阳犹在高树。wèi yòng tiān yá chàng jiān zǔ,huí gù,xié yáng yóu zài gāo shù。

生查子·惜花

刘基

东风为爱花,着意吹原野。dōng fēng wèi ài huā,zhe yì chuī yuán yě。
秾艳正堪怜,何忍轻吹谢。nóng yàn zhèng kān lián,hé rěn qīng chuī xiè。
闷损玉楼人,独立花枝下。mèn sǔn yù lóu rén,dú lì huā zhī xià。
微睇欲双蛾,红泪和花洒。wēi dì yù shuāng é,hóng lèi hé huā sǎ。

江神子

刘基

春晴杨柳郁金丝,有黄鹂,在高枝。chūn qíng yáng liǔ yù jīn sī,yǒu huáng lí,zài gāo zhī。
正是佳人,无语倚阑时。zhèng shì jiā rén,wú yǔ yǐ lán shí。
不理云鬟寻断梦,消瘦损,雪肤肌。bù lǐ yún huán xún duàn mèng,xiāo shòu sǔn,xuě fū jī。
海棠飘玉燕交飞,草芳菲,水沦漪。hǎi táng piāo yù yàn jiāo fēi,cǎo fāng fēi,shuǐ lún yī。
怕见轻蜂,小尾扑香归。pà jiàn qīng fēng,xiǎo wěi pū xiāng guī。
满镜容颜凭酒染,还惨淡,对斜晖。mǎn jìng róng yán píng jiǔ rǎn,hái cǎn dàn,duì xié huī。

满江红

刘基

风淡寒轻,又还是、清明时节。fēng dàn hán qīng,yòu hái shì qīng míng shí jié。
几处处、莓苔铺绣,碎红堆缬。jǐ chù chù méi tái pù xiù,suì hóng duī xié。
满树绿阴堪止渴,漫山黄雾松花发。mǎn shù lǜ yīn kān zhǐ kě,màn shān huáng wù sōng huā fā。
背画阑、独立检韶华,闻啼鴂。bèi huà lán dú lì jiǎn sháo huá,wén tí jué。
怀往事,空凄切;思不断,肠千结。huái wǎng shì,kōng qī qiè;sī bù duàn,cháng qiān jié。
想繁华一瞬,夕阳明灭。xiǎng fán huá yī shùn,xī yáng míng miè。
玄武湖边杨柳月,鸡鸣埭上棠梨雪。xuán wǔ hú biān yáng liǔ yuè,jī míng dài shàng táng lí xuě。
到如今、何处觅遗踪,泉声咽。dào rú jīn hé chù mì yí zōng,quán shēng yàn。

江神子

刘基

丝丝纤雨织黄昏,掩衡门,黯消魂。sī sī xiān yǔ zhī huáng hūn,yǎn héng mén,àn xiāo hún。
赢得满头华发,照乾坤。yíng dé mǎn tóu huá fā,zhào qián kūn。
天上神仙三岛外,空虎豹,守重阍。tiān shàng shén xiān sān dǎo wài,kōng hǔ bào,shǒu zhòng hūn。
河林落日隐昆仑,望中原,杳漫漫。hé lín luò rì yǐn kūn lún,wàng zhōng yuán,yǎo màn màn。
白苇青蒿,无处著啼猿。bái wěi qīng hāo,wú chù zhù tí yuán。
凤去不来箫管咽,心里事,共谁论。fèng qù bù lái xiāo guǎn yàn,xīn lǐ shì,gòng shuí lùn。

长相思

刘基

桃花开,李花开,小白长红越女腮,春风巧剪裁。táo huā kāi,lǐ huā kāi,xiǎo bái zhǎng hóng yuè nǚ sāi,chūn fēng qiǎo jiǎn cái。
蜂徘徊,蝶徘徊,饮遍清香未肯回,莫教飘绿苔。fēng pái huái,dié pái huái,yǐn biàn qīng xiāng wèi kěn huí,mò jiào piāo lǜ tái。

浣溪沙·集句

刘基

花压阑干春昼长,碧楼红树倚斜阳。huā yā lán gàn chūn zhòu zhǎng,bì lóu hóng shù yǐ xié yáng。
入门惟觉一庭香。rù mén wéi jué yī tíng xiāng。
绝壁过云开锦绣,冰丝弹月梦清凉。jué bì guò yún kāi jǐn xiù,bīng sī dàn yuè mèng qīng liáng。
鸾歌凤舞断人肠。luán gē fèng wǔ duàn rén cháng。

浣溪沙·集句

刘基

沙渚烟销翠羽空,楚歌重叠怨兰丛。shā zhǔ yān xiāo cuì yǔ kōng,chǔ gē zhòng dié yuàn lán cóng。
树头树底觅残红。shù tóu shù dǐ mì cán hóng。
三百年间同晓梦,几家台榭凤城东。sān bǎi nián jiān tóng xiǎo mèng,jǐ jiā tái xiè fèng chéng dōng。
露桃犹自笑春风。lù táo yóu zì xiào chūn fēng。

忆王孙·十二首集句

刘基

花明柳暗绕天愁。huā míng liǔ àn rào tiān chóu。
赵女乘春上画楼。zhào nǚ chéng chūn shàng huà lóu。
楼上黄昏欲望休。lóu shàng huáng hūn yù wàng xiū。
月如钩。yuè rú gōu。
槛外长江空自流。kǎn wài zhǎng jiāng kōng zì liú。

忆王孙·十二首集句

刘基

乱山凝黛色高低。luàn shān níng dài sè gāo dī。
江雨霏霏江草齐。jiāng yǔ fēi fēi jiāng cǎo qí。
三户无人自乌啼。sān hù wú rén zì wū tí。
绿杨堤。lǜ yáng dī。
笑杀山翁醉似泥。xiào shā shān wēng zuì shì ní。

忆王孙·十二首集句

刘基

远书归梦两悠悠。yuǎn shū guī mèng liǎng yōu yōu。
闲倚南窗尽日愁。xián yǐ nán chuāng jǐn rì chóu。
手卷虾须上玉钩。shǒu juǎn xiā xū shàng yù gōu。
泪难收。lèi nán shōu。
红叶相随何处流。hóng yè xiāng suí hé chù liú。
1433«2345678»