古诗词

题群龙图

刘基

世间万类皆可睹,茫昧独有鬼与龙。shì jiān wàn lèi jiē kě dǔ,máng mèi dú yǒu guǐ yǔ lóng。
此图画龙二十四,状貌诡谲各不同。cǐ tú huà lóng èr shí sì,zhuàng mào guǐ jué gè bù tóng。
得非物产有异种,或曰神变无常踪。dé fēi wù chǎn yǒu yì zhǒng,huò yuē shén biàn wú cháng zōng。
一龙揵尾欲上木,足爪犹在奫沄中。yī lóng qián wěi yù shàng mù,zú zhǎo yóu zài yūn yún zhōng。
一龙出穴饮涧底,头上飞瀑泻白虹。yī lóng chū xué yǐn jiàn dǐ,tóu shàng fēi pù xiè bái hóng。
前有一龙巳在云,顾视厥子扬双瞳。qián yǒu yī lóng sì zài yún,gù shì jué zi yáng shuāng tóng。
浪波鱼鳞沓谾豅,日车坱圠天无风。làng bō yú lín dá hōng lóng,rì chē yǎng yà tiān wú fēng。
中庭两龙忽相逢,须眉葩髿如老翁,便欲角抵争雌雄。zhōng tíng liǎng lóng hū xiāng féng,xū méi pā suō rú lǎo wēng,biàn yù jiǎo dǐ zhēng cí xióng。
西望积石接崆峒,白龙擘石窥流潨。xī wàng jī shí jiē kōng dòng,bái lóng bāi shí kuī liú cóng。
河伯远遁虚其宫,屈蟠睡者何龙钟,老物用亢时当终。hé bó yuǎn dùn xū qí gōng,qū pán shuì zhě hé lóng zhōng,lǎo wù yòng kàng shí dāng zhōng。
峡外六龙狞以凶,矜牙舞爪起战攻。xiá wài liù lóng níng yǐ xiōng,jīn yá wǔ zhǎo qǐ zhàn gōng。
咬鳞嚼甲含剑锋,陷胸折尾波血红,之死弗悟人谁恫?yǎo lín jué jiǎ hán jiàn fēng,xiàn xiōng zhé wěi bō xuè hóng,zhī sǐ fú wù rén shuí dòng?
一龙引吭将欲从,回环睢盱未敢通。yī lóng yǐn kēng jiāng yù cóng,huí huán suī xū wèi gǎn tōng。
最后一龙藏于埪,睥睨胜败非愚蒙,无乃有意收全功。zuì hòu yī lóng cáng yú kōng,pì nì shèng bài fēi yú méng,wú nǎi yǒu yì shōu quán gōng。
云中弄珠劳尔躬,不如卧沙之从容。yún zhōng nòng zhū láo ěr gōng,bù rú wò shā zhī cóng róng。
龙子学飞力未充,母在下视心憧憧。lóng zi xué fēi lì wèi chōng,mǔ zài xià shì xīn chōng chōng。
何物一角额准隆,觓然出洞若蛇虫。hé wù yī jiǎo é zhǔn lóng,qiú rán chū dòng ruò shé chóng。
有龙接之自巃嵷,恐是巩穴王鲔公,皮骨始蜕形犹蒙。yǒu lóng jiē zhī zì lóng sǒng,kǒng shì gǒng xué wáng wěi gōng,pí gǔ shǐ tuì xíng yóu méng。
两龙归来倦不翀,痴龙攀石身巳癃。liǎng lóng guī lái juàn bù chōng,chī lóng pān shí shēn sì lóng。
蚴蚪偃蹇歘腾冲,蜿蟺攫跃鬐发茸,呿呀奔拿曲如弓。yòu dǒu yǎn jiǎn chuā téng chōng,wān shàn jué yuè qí fā rōng,qù ya bēn ná qū rú gōng。
百态并作何纷庞,是耶非耶孰能穷。bǎi tài bìng zuò hé fēn páng,shì yé fēi yé shú néng qióng。
画师昔有僧繇工,能令真龙下虚空。huà shī xī yǒu sēng yáo gōng,néng lìng zhēn lóng xià xū kōng。
安得伶伦截竹筒,吹之呼龙出石谼,使我一见开昏瞢。ān dé líng lún jié zhú tǒng,chuī zhī hū lóng chū shí hóng,shǐ wǒ yī jiàn kāi hūn méng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

花犯·秋夜

刘基

夜何其,星移漏转,凉蟾照无睡。yè hé qí,xīng yí lòu zhuǎn,liáng chán zhào wú shuì。
宝筝弦断,金雁与青釭,相对憔悴。bǎo zhēng xián duàn,jīn yàn yǔ qīng gāng,xiāng duì qiáo cuì。
塞鸿过尽人千里。sāi hóng guò jǐn rén qiān lǐ。
馀香怨绣被。yú xiāng yuàn xiù bèi。
但满眼、碧云红树,阑干空自倚。dàn mǎn yǎn bì yún hóng shù,lán gàn kōng zì yǐ。
阶前暗蛩最殷勤,悽悽似向我、说他情意。jiē qián àn qióng zuì yīn qín,qī qī shì xiàng wǒ shuō tā qíng yì。
莎露冷,相将到、晓霜开蕊。shā lù lěng,xiāng jiāng dào xiǎo shuāng kāi ruǐ。
惟应有、素娥未老,曾几见、桑田成海水。wéi yīng yǒu sù é wèi lǎo,céng jǐ jiàn sāng tián chéng hǎi shuǐ。
任浪语、愁来堪遣,君看明镜里。rèn làng yǔ chóu lái kān qiǎn,jūn kàn míng jìng lǐ。

西江月

刘基

红叶无风自落,黄花过雨犹香。hóng yè wú fēng zì luò,huáng huā guò yǔ yóu xiāng。
床头尘瓮耻空觞,添了愁城万丈。chuáng tóu chén wèng chǐ kōng shāng,tiān le chóu chéng wàn zhàng。
阅世身如萍梗,怀人梦绕潇湘。yuè shì shēn rú píng gěng,huái rén mèng rào xiāo xiāng。
应知此恨不寻常,岂在眉间目上。yīng zhī cǐ hèn bù xún cháng,qǐ zài méi jiān mù shàng。

卜算子·咏雨

刘基

搣搣度莲池,漠漠昏松陇。miè miè dù lián chí,mò mò hūn sōng lǒng。
却过西园拂紫尘,柳媚花矜宠。què guò xī yuán fú zǐ chén,liǔ mèi huā jīn chǒng。
泥润燕衣沾,粉腻蜂须重。ní rùn yàn yī zhān,fěn nì fēng xū zhòng。
极目沧江不见人,波浪兼天涌。jí mù cāng jiāng bù jiàn rén,bō làng jiān tiān yǒng。

蝶恋花

刘基

春梦岑岑呼不起,草绿庭空,日抱娇莺睡。chūn mèng cén cén hū bù qǐ,cǎo lǜ tíng kōng,rì bào jiāo yīng shuì。
暖吹飘香三万里,残丝骨断天沉水。nuǎn chuī piāo xiāng sān wàn lǐ,cán sī gǔ duàn tiān chén shuǐ。
宝瑟弦僵谁复理,梅子青青,苦在心儿里。bǎo sè xián jiāng shuí fù lǐ,méi zi qīng qīng,kǔ zài xīn ér lǐ。
满径苍苔花糁地,杜鹃口血闺中泪。mǎn jìng cāng tái huā sǎn dì,dù juān kǒu xuè guī zhōng lèi。

摸鱼儿·晚春

刘基

悄寒生、沉沉院宇,不知春在何处。qiāo hán shēng chén chén yuàn yǔ,bù zhī chūn zài hé chù。
逢春渐老能多少,惟有暗愁无数。féng chūn jiàn lǎo néng duō shǎo,wéi yǒu àn chóu wú shù。
春又暮,但碧草、和烟绿叶漫飞絮。chūn yòu mù,dàn bì cǎo hé yān lǜ yè màn fēi xù。
画梁燕语,还是旧音声,乌衣巷陌,转盼几今古。huà liáng yàn yǔ,hái shì jiù yīn shēng,wū yī xiàng mò,zhuǎn pàn jǐ jīn gǔ。
天涯路,流水青山如故。tiān yá lù,liú shuǐ qīng shān rú gù。
离魂长在郊树。lí hún zhǎng zài jiāo shù。
夜深月暗苍梧远,化作杜鹃归去。yè shēn yuè àn cāng wú yuǎn,huà zuò dù juān guī qù。
人不见、桃花自落空阶上。rén bù jiàn táo huā zì luò kōng jiē shàng。
东风未许,吹梦过蓝桥,关河满目,波浪渺南浦。dōng fēng wèi xǔ,chuī mèng guò lán qiáo,guān hé mǎn mù,bō làng miǎo nán pǔ。

玉楼春

刘基

春来触处花成绮,春去可怜花委地。chūn lái chù chù huā chéng qǐ,chūn qù kě lián huā wěi dì。
催耕布谷彊知时,去国杜鹃空有泪。cuī gēng bù gǔ jiàng zhī shí,qù guó dù juān kōng yǒu lèi。
双鱼不见人千里,落絮牵愁和梦起。shuāng yú bù jiàn rén qiān lǐ,luò xù qiān chóu hé mèng qǐ。
芭蕉多事惹东风,故作雨声惊客耳。bā jiāo duō shì rě dōng fēng,gù zuò yǔ shēng jīng kè ěr。

惜馀春慢咏子规

刘基

陇水沉沙,巴猿咽雨。lǒng shuǐ chén shā,bā yuán yàn yǔ。
泪尽潇湘竹死。lèi jǐn xiāo xiāng zhú sǐ。
多情怨魄,何处飞来,声在万重云里。duō qíng yuàn pò,hé chù fēi lái,shēng zài wàn zhòng yún lǐ。
肠断行吟放臣,去国佳人,地遥天迩。cháng duàn xíng yín fàng chén,qù guó jiā rén,dì yáo tiān ěr。
悄空山,月冷风清,惟见野棠如绮。qiāo kōng shān,yuè lěng fēng qīng,wéi jiàn yě táng rú qǐ。
记向日、琼户珠帘,樱唇簧舌,吹商呵徵。jì xiàng rì qióng hù zhū lián,yīng chún huáng shé,chuī shāng hē zhēng。
朱颜尚在,十二阑干,回首不堪重倚。zhū yán shàng zài,shí èr lán gàn,huí shǒu bù kān zhòng yǐ。
沧海桑田有时,海若未枯,愁应无巳。cāng hǎi sāng tián yǒu shí,hǎi ruò wèi kū,chóu yīng wú sì。
到明朝、赢得浮花满树,锦毇霞碎。dào míng cháo yíng dé fú huā mǎn shù,jǐn huǐ xiá suì。

金人捧露盘

刘基

水如蓝,山如黛,草如丝。shuǐ rú lán,shān rú dài,cǎo rú sī。
正去年、双燕来时。zhèng qù nián shuāng yàn lái shí。
衡门昼掩,日长惟有睡相宜。héng mén zhòu yǎn,rì zhǎng wéi yǒu shuì xiāng yí。
午风吹破,北窗梦、檐影参差。wǔ fēng chuī pò,běi chuāng mèng yán yǐng cān chà。
李花开,梅花谢,榴花放,杏花稀。lǐ huā kāi,méi huā xiè,liú huā fàng,xìng huā xī。
枉教人、两鬓霜垂。wǎng jiào rén liǎng bìn shuāng chuí。
凭阑伫立,空将愁眼盻斜晖。píng lán zhù lì,kōng jiāng chóu yǎn xì xié huī。
断云迢递,趁征雁、直到天涯。duàn yún tiáo dì,chèn zhēng yàn zhí dào tiān yá。

水调歌头

刘基

雨过百花尽,绿叶自成帷。yǔ guò bǎi huā jǐn,lǜ yè zì chéng wéi。
翛然惊破残梦,何许一黄鹂。xiāo rán jīng pò cán mèng,hé xǔ yī huáng lí。
独上高楼凝望,不见阳春去处,惟见草离离。dú shàng gāo lóu níng wàng,bù jiàn yáng chūn qù chù,wéi jiàn cǎo lí lí。
且喜画梁燕,还傍旧巢归。qiě xǐ huà liáng yàn,hái bàng jiù cháo guī。
理纨扇,清竹簟,试单衣。lǐ wán shàn,qīng zhú diàn,shì dān yī。
莫思身外闲事,有酒便须挥。mò sī shēn wài xián shì,yǒu jiǔ biàn xū huī。
蝼蚁王侯同尽,何用名标竹帛,留与后人疑。lóu yǐ wáng hóu tóng jǐn,hé yòng míng biāo zhú bó,liú yǔ hòu rén yí。
坐久暮天碧,月在绿杨枝。zuò jiǔ mù tiān bì,yuè zài lǜ yáng zhī。

玉楼春

刘基

江城雨熟黄梅后,楼阁清高处永昼。jiāng chéng yǔ shú huáng méi hòu,lóu gé qīng gāo chù yǒng zhòu。
阶前夕露宝珠呈,叶底夜蝉金石奏。jiē qián xī lù bǎo zhū chéng,yè dǐ yè chán jīn shí zòu。
苍苔不受残红覆,市径沿墙欺组绶。cāng tái bù shòu cán hóng fù,shì jìng yán qiáng qī zǔ shòu。
老来于物总忘情,漫为青山开北牗。lǎo lái yú wù zǒng wàng qíng,màn wèi qīng shān kāi běi yǒu。

归朝欢

刘基

紫燕成雏辞旧宇,红日满庭鸡唱午。zǐ yàn chéng chú cí jiù yǔ,hóng rì mǎn tíng jī chàng wǔ。
披襟起溯北窗风,绿杨叶底闻莺语。pī jīn qǐ sù běi chuāng fēng,lǜ yáng yè dǐ wén yīng yǔ。
故人音信阻,白蘋吹尽沧江雨。gù rén yīn xìn zǔ,bái píng chuī jǐn cāng jiāng yǔ。
倚阑干,悠然独笑,暝色下平楚。yǐ lán gàn,yōu rán dú xiào,míng sè xià píng chǔ。
浮生百岁真羁旅,富贵繁华萍梗聚。fú shēng bǎi suì zhēn jī lǚ,fù guì fán huá píng gěng jù。
重瞳隆准等丘墟,紫髯桑盖俱尘土。zhòng tóng lóng zhǔn děng qiū xū,zǐ rán sāng gài jù chén tǔ。
坐来天欲暮,乌鸦立遍城头树。zuò lái tiān yù mù,wū yā lì biàn chéng tóu shù。
看云头,金盘涌出,身在广寒府。kàn yún tóu,jīn pán yǒng chū,shēn zài guǎng hán fǔ。

传言玉女·咏蝶

刘基

为问韩凭,何事化为胡蝶。wèi wèn hán píng,hé shì huà wèi hú dié。
妒风羞雨,一身轻似叶,园苑昼永,丽日晴烟相接。dù fēng xiū yǔ,yī shēn qīng shì yè,yuán yuàn zhòu yǒng,lì rì qíng yān xiāng jiē。
舞回柳眼,拍翻花颊。wǔ huí liǔ yǎn,pāi fān huā jiá。
殢粉迷香,困酣犹自未惬。tì fěn mí xiāng,kùn hān yóu zì wèi qiè。
锦云深处,更愁浓露浥。jǐn yún shēn chù,gèng chóu nóng lù yì。
何况素秋,枝上晓霜披鬣。hé kuàng sù qiū,zhī shàng xiǎo shuāng pī liè。
只应无柰,翠销红厌。zhǐ yīng wú nài,cuì xiāo hóng yàn。

好事近

刘基

雨过却斜阳,虹外远山犹湿。yǔ guò què xié yáng,hóng wài yuǎn shān yóu shī。
独据槁梧高坐,符北窗风入。dú jù gǎo wú gāo zuò,fú běi chuāng fēng rù。
可人嘉树有清阴,蝉噪一何急。kě rén jiā shù yǒu qīng yīn,chán zào yī hé jí。
倦暑盼秋来,又恐芳时轻戢。juàn shǔ pàn qiū lái,yòu kǒng fāng shí qīng jí。

虞美人

刘基

东风过了南风起,节去如流水。dōng fēng guò le nán fēng qǐ,jié qù rú liú shuǐ。
日长门掩燕交加,可惜红葵落尽、雨中花。rì zhǎng mén yǎn yàn jiāo jiā,kě xī hóng kuí luò jǐn yǔ zhōng huā。
人闲只愿花长好,花谢人催老。rén xián zhǐ yuàn huā zhǎng hǎo,huā xiè rén cuī lǎo。
老来空有爱花心,无柰斜阳不为、驻光阴。lǎo lái kōng yǒu ài huā xīn,wú nài xié yáng bù wèi zhù guāng yīn。

诉衷情

刘基

相思日日上高楼,还是去年秋。xiāng sī rì rì shàng gāo lóu,hái shì qù nián qiū。
无情梁上双燕,弃我忽如雠。wú qíng liáng shàng shuāng yàn,qì wǒ hū rú chóu。
虫啧啧,叶飕飕,夜悠悠。chóng zé zé,yè sōu sōu,yè yōu yōu。
阑干谩倚,塞北江南,何地无愁。lán gàn mán yǐ,sāi běi jiāng nán,hé dì wú chóu。