古诗词

双燕离

刘基

双燕营巢时,双飞复双语。shuāng yàn yíng cháo shí,shuāng fēi fù shuāng yǔ。
轻盈柳陌风,振迅芹塘雨。qīng yíng liǔ mò fēng,zhèn xùn qín táng yǔ。
巢成近绣帏,双宿更双飞。cháo chéng jìn xiù wéi,shuāng sù gèng shuāng fēi。
为蒙主人爱,不信有暌违。wèi méng zhǔ rén ài,bù xìn yǒu kuí wéi。
四月温风起,榴花发红蕊。sì yuè wēn fēng qǐ,liú huā fā hóng ruǐ。
拾虫还哺雏,出入无停觜。shí chóng hái bǔ chú,chū rù wú tíng zī。
五月教雏飞,绕巢舞乌衣。wǔ yuè jiào chú fēi,rào cháo wǔ wū yī。
侧避蛛丝过,斜萦柳线归。cè bì zhū sī guò,xié yíng liǔ xiàn guī。
六月雏翼老,分飞各相保。liù yuè chú yì lǎo,fēn fēi gè xiāng bǎo。
脉脉傍珠帘,依依集兰橑。mài mài bàng zhū lián,yī yī jí lán lǎo。
世事有转旋,陵谷一朝迁。shì shì yǒu zhuǎn xuán,líng gǔ yī cháo qiān。
昆明延劫火,甲第化歊烟。kūn míng yán jié huǒ,jiǎ dì huà xiāo yān。
带睡惊飞出,风沙两相失。dài shuì jīng fēi chū,fēng shā liǎng xiāng shī。
死生不得知,嬿婉从兹毕。sǐ shēng bù dé zhī,yàn wǎn cóng zī bì。
回看旧主人,粉黛成灰尘。huí kàn jiù zhǔ rén,fěn dài chéng huī chén。
天高云渺渺,海阔波鳞鳞。tiān gāo yún miǎo miǎo,hǎi kuò bō lín lín。
荏苒朝还暮,茕茕向何处。rěn rǎn cháo hái mù,qióng qióng xiàng hé chù。
毛凋半夜霜,泪滴三春露。máo diāo bàn yè shuāng,lèi dī sān chūn lù。
露寒霜又浓,憔悴不成容。lù hán shuāng yòu nóng,qiáo cuì bù chéng róng。
同心谅难隔,魂魄终相从。tóng xīn liàng nán gé,hún pò zhōng xiāng cóng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

有感

刘基

黍穗高低菊有华,廛居恰似野人家。shǔ suì gāo dī jú yǒu huá,chán jū qià shì yě rén jiā。
夕阳日向西墙过,只为微生换鬓华。xī yáng rì xiàng xī qiáng guò,zhǐ wèi wēi shēng huàn bìn huá。

有感

刘基

鱼盐充牣稻粱肥,谁寤繁华是祸机。yú yán chōng rèn dào liáng féi,shuí wù fán huá shì huò jī。
日暮无人唁亡国,寒鸦犹带夕阳飞。rì mù wú rén yàn wáng guó,hán yā yóu dài xī yáng fēi。

有感

刘基

漫漫阳春不见秋,人生得意总忘愁。màn màn yáng chūn bù jiàn qiū,rén shēng dé yì zǒng wàng chóu。
茱萸谢尽芙蓉发,清夜吹笙月满楼。zhū yú xiè jǐn fú róng fā,qīng yè chuī shēng yuè mǎn lóu。

送金华何生还乡觐省

刘基

金华山色翠亭亭,曾驻仙人白玉軿。jīn huá shān sè cuì tíng tíng,céng zhù xiān rén bái yù píng。
羡汝结庐松柏里,卧看鸾鹤下青冥。xiàn rǔ jié lú sōng bǎi lǐ,wò kàn luán hè xià qīng míng。

送金华何生还乡觐省

刘基

尚想高人何北山,谈经论道此山间。shàng xiǎng gāo rén hé běi shān,tán jīng lùn dào cǐ shān jiān。
故家文物依然在,似汝须归玉笋班。gù jiā wén wù yī rán zài,shì rǔ xū guī yù sǔn bān。

送金华何生还乡觐省

刘基

漫漫东风吹绿蘩,行人江上发归轩。màn màn dōng fēng chuī lǜ fán,xíng rén jiāng shàng fā guī xuān。
想应今夜春山月,华发萧萧正倚门。xiǎng yīng jīn yè chūn shān yuè,huá fā xiāo xiāo zhèng yǐ mén。

送金华何生还乡觐省

刘基

楼外桃花红锦披,当花把酒映花枝。lóu wài táo huā hóng jǐn pī,dāng huā bǎ jiǔ yìng huā zhī。
慈亲饮酒看儿笑,记摘桃花洗面时。cí qīn yǐn jiǔ kàn ér xiào,jì zhāi táo huā xǐ miàn shí。

送金华何生还乡觐省

刘基

送儿出去望儿归,看尽雏鸦弄夕晖。sòng ér chū qù wàng ér guī,kàn jǐn chú yā nòng xī huī。
清晓开门儿却到,蟏蛸飞上老莱衣。qīng xiǎo kāi mén ér què dào,xiāo shāo fēi shàng lǎo lái yī。

七月七日

刘基

百年佳会几今宵,脉脉相看一水遥。bǎi nián jiā huì jǐ jīn xiāo,mài mài xiāng kàn yī shuǐ yáo。
漫道天孙解专巧,却教鸟鹊为成桥。màn dào tiān sūn jiě zhuān qiǎo,què jiào niǎo què wèi chéng qiáo。

春日杂兴

刘基

采石矶头春水平,长干桥下暮潮生。cǎi shí jī tóu chūn shuǐ píng,zhǎng gàn qiáo xià mù cháo shēng。
谁能载酒寻芳草,杨柳堤边信马行。shuí néng zài jiǔ xún fāng cǎo,yáng liǔ dī biān xìn mǎ xíng。

春日杂兴

刘基

过雨柔桑綟绶新,涵风细麦碧波匀。guò yǔ róu sāng lì shòu xīn,hán fēng xì mài bì bō yún。
鸣鸠语燕声相应,又是人间一度春。míng jiū yǔ yàn shēng xiāng yīng,yòu shì rén jiān yī dù chūn。

春日杂兴

刘基

春雾冥冥木叶稠,苍鹰拂羽化为鸠。chūn wù míng míng mù yè chóu,cāng yīng fú yǔ huà wèi jiū。
莫将松桂夸桃李,柱下先生早白头。mò jiāng sōng guì kuā táo lǐ,zhù xià xiān shēng zǎo bái tóu。

春日杂兴

刘基

日自西驰水自东,落花飞絮总随风。rì zì xī chí shuǐ zì dōng,luò huā fēi xù zǒng suí fēng。
旧巢燕子今何处,烟雨庭台似梦中。jiù cháo yàn zi jīn hé chù,yān yǔ tíng tái shì mèng zhōng。

春日杂兴

刘基

花竞娇娆草竞芳,纵横只是为春忙。huā jìng jiāo ráo cǎo jìng fāng,zòng héng zhǐ shì wèi chūn máng。
夭桃秾李先飘落,不及蔷薇与海棠。yāo táo nóng lǐ xiān piāo luò,bù jí qiáng wēi yǔ hǎi táng。

春日杂兴

刘基

细雨冥冥昼掩扉,更无芳草有垣衣。xì yǔ míng míng zhòu yǎn fēi,gèng wú fāng cǎo yǒu yuán yī。
人生一世邯郸梦,老病无眠梦亦稀。rén shēng yī shì hán dān mèng,lǎo bìng wú mián mèng yì xī。