古诗词

钧天乐

刘基

君不见天穆之山二千仞,天帝所以觞百灵。jūn bù jiàn tiān mù zhī shān èr qiān rèn,tiān dì suǒ yǐ shāng bǎi líng。
三嫔不下两龙去,九歌九辩归杳冥。sān pín bù xià liǎng lóng qù,jiǔ gē jiǔ biàn guī yǎo míng。
我忽乘云梦轻举,身骑二虹臂六羽。wǒ hū chéng yún mèng qīng jǔ,shēn qí èr hóng bì liù yǔ。
指挥开明辟帝关,环佩泠泠曳风雨。zhǐ huī kāi míng pì dì guān,huán pèi líng líng yè fēng yǔ。
明月照我足,倒影摇云端。míng yuè zhào wǒ zú,dào yǐng yáo yún duān。
参差紫鸾笙,响震瑶台寒。cān chà zǐ luán shēng,xiǎng zhèn yáo tái hán。
我欲听之未敢前,空中接引皆神仙。wǒ yù tīng zhī wèi gǎn qián,kōng zhōng jiē yǐn jiē shén xiān。
烟挥雾霍不可测,翠葩金叶光相射。yān huī wù huò bù kě cè,cuì pā jīn yè guāng xiāng shè。
鲸钟虎簴铿鸿蒙,撼昆仑兮殷崆峒。jīng zhōng hǔ jù kēng hóng méng,hàn kūn lún xī yīn kōng dòng。
扬天桴兮伐河鼓,咸池波兮析木风。yáng tiān fú xī fá hé gǔ,xián chí bō xī xī mù fēng。
遂升泰阶朝玉帝,侧身俯伏当琼陛。suì shēng tài jiē cháo yù dì,cè shēn fǔ fú dāng qióng bì。
讯曰太极拆裂为乾坤,纷纷枝叶皆同根。xùn yuē tài jí chāi liè wèi qián kūn,fēn fēn zhī yè jiē tóng gēn。
胡为妄生水火金木土,自使激搏相熬煎?臣闻三皇前,群物咸熙熙,众子戴一父,皞皞无偏私。hú wèi wàng shēng shuǐ huǒ jīn mù tǔ,zì shǐ jī bó xiāng áo jiān?chén wén sān huáng qián,qún wù xián xī xī,zhòng zi dài yī fù,hào hào wú piān sī。
忽然元气自荡潏,变换白黑分贤痴。hū rán yuán qì zì dàng yù,biàn huàn bái hēi fēn xián chī。
蚩尤与黄帝,从此兴戈矛。chī yóu yǔ huáng dì,cóng cǐ xīng gē máo。
流毒万万古,争夺无时休。liú dú wàn wàn gǔ,zhēng duó wú shí xiū。
骨肉自残贼,帝心至仁能不忧?gǔ ròu zì cán zéi,dì xīn zhì rén néng bù yōu?
帝不答,臣心迷。dì bù dá,chén xīn mí。
风师咆哮虎豹怒,银汉汹涌天鸡啼。fēng shī páo xiāo hǔ bào nù,yín hàn xiōng yǒng tiān jī tí。
飙轮撇捩三岛过,海水尽是青玻璃。biāo lún piē liè sān dǎo guò,hǎi shuǐ jǐn shì qīng bō lí。
神奔鬼怪惕惊起,遗音沨沨犹在耳。shén bēn guǐ guài tì jīng qǐ,yí yīn fēng fēng yóu zài ěr。
梦耶游耶不可知,但见愁云漠漠横九疑。mèng yé yóu yé bù kě zhī,dàn jiàn chóu yún mò mò héng jiǔ yí。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

江神子

刘基

城头吹角夜沉沉,有栖禽,出疏林。chéng tóu chuī jiǎo yè chén chén,yǒu qī qín,chū shū lín。
冲落满庭、珠露滴衣襟。chōng luò mǎn tíng zhū lù dī yī jīn。
身在吴江家在越,南北事,两关心。shēn zài wú jiāng jiā zài yuè,nán běi shì,liǎng guān xīn。
人生莫遣二毛侵,病相寻,老骎骎。rén shēng mò qiǎn èr máo qīn,bìng xiāng xún,lǎo qīn qīn。
谩好青山、绿水懒登临。mán hǎo qīng shān lǜ shuǐ lǎn dēng lín。
千古钟期今巳矣,空惨怆,对瑶琴。qiān gǔ zhōng qī jīn sì yǐ,kōng cǎn chuàng,duì yáo qín。

南柯子·送别

刘基

怆别沧江永,伤心落日曛。chuàng bié cāng jiāng yǒng,shāng xīn luò rì xūn。
宝筝弦断雁离群,最苦愁浓酒淡不成醺。bǎo zhēng xián duàn yàn lí qún,zuì kǔ chóu nóng jiǔ dàn bù chéng xūn。
黄叶凄凉月,丹枫索漠云。huáng yè qī liáng yuè,dān fēng suǒ mò yún。
此来此地却思君,但觉骊歌犹在耳中闻。cǐ lái cǐ dì què sī jūn,dàn jué lí gē yóu zài ěr zhōng wén。

桃源忆故人

刘基

渊门篱下黄金蕊,还共空尊憔悴。yuān mén lí xià huáng jīn ruǐ,hái gòng kōng zūn qiáo cuì。
今古这般滋味,想得都相似。jīn gǔ zhè bān zī wèi,xiǎng dé dōu xiāng shì。
牛山落日悲风起,回首旧欢无几。niú shān luò rì bēi fēng qǐ,huí shǒu jiù huān wú jǐ。
长夜清凉如水,独立星河里。zhǎng yè qīng liáng rú shuǐ,dú lì xīng hé lǐ。

六幺令·杪秋遥夜

刘基

杪秋遥夜,人卧群喧息。miǎo qiū yáo yè,rén wò qún xuān xī。
明河渐低庭户,户有蟏蛸织。míng hé jiàn dī tíng hù,hù yǒu xiāo shāo zhī。
何许飞来雁阵,冲入寒烟碧。hé xǔ fēi lái yàn zhèn,chōng rù hán yān bì。
相思何急。xiāng sī hé jí。
悲来空自,目断云霄羡归翼。bēi lái kōng zì,mù duàn yún xiāo xiàn guī yì。
青镫独照暗壁,胍胍羁魂寂。qīng dèng dú zhào àn bì,guā guā jī hún jì。
堪恨冷梦难长,欲见无由得。kān hèn lěng mèng nán zhǎng,yù jiàn wú yóu dé。
年少不知过了,老去徒嗟惜。nián shǎo bù zhī guò le,lǎo qù tú jiē xī。
追寻畴昔。zhuī xún chóu xī。
愁如流水,渺渺茫茫趁潮汐。chóu rú liú shuǐ,miǎo miǎo máng máng chèn cháo xī。

一剪梅

刘基

征雁来时木叶红,淡淡秋光,袅袅西风。zhēng yàn lái shí mù yè hóng,dàn dàn qiū guāng,niǎo niǎo xī fēng。
江南江北短长亭,烟草低迷落照中。jiāng nán jiāng běi duǎn zhǎng tíng,yān cǎo dī mí luò zhào zhōng。
浮世生涯一转蓬,今日韶颜,明日衰翁。fú shì shēng yá yī zhuǎn péng,jīn rì sháo yán,míng rì shuāi wēng。
五丁难挽逝川回,千古英雄,此恨都同。wǔ dīng nán wǎn shì chuān huí,qiān gǔ yīng xióng,cǐ hèn dōu tóng。

蝶恋花

刘基

冷雨凄风昏白昼,庭院幽幽,秋草沿墙秀。lěng yǔ qī fēng hūn bái zhòu,tíng yuàn yōu yōu,qiū cǎo yán qiáng xiù。
何处无愁仍有酒,可怜彭泽门前柳。hé chù wú chóu réng yǒu jiǔ,kě lián péng zé mén qián liǔ。
老去情怀难似旧,貌殊言异,转使人看丑。lǎo qù qíng huái nán shì jiù,mào shū yán yì,zhuǎn shǐ rén kàn chǒu。
浸摘黄金花在手,寒烟满眼空回首。jìn zhāi huáng jīn huā zài shǒu,hán yān mǎn yǎn kōng huí shǒu。

浣溪沙·咏鸡冠花

刘基

绛帻鸡人紫绮裘,彤墀欲报五更筹。jiàng zé jī rén zǐ qǐ qiú,tóng chí yù bào wǔ gèng chóu。
不胜娇冶立清秋。bù shèng jiāo yě lì qīng qiū。
日影却穿云气入,虹光犹带露华流。rì yǐng què chuān yún qì rù,hóng guāng yóu dài lù huá liú。
三千红粉总凝眸。sān qiān hóng fěn zǒng níng móu。

风流子·咏草

刘基

雪尽水平津,萋萋处、风景最愁人。xuě jǐn shuǐ píng jīn,qī qī chù fēng jǐng zuì chóu rén。
想金勒未归,绣帏深闭,玉颜自老,芳意徒新。xiǎng jīn lēi wèi guī,xiù wéi shēn bì,yù yán zì lǎo,fāng yì tú xīn。
送日挽烟千万里,迤逦际苍旻。sòng rì wǎn yān qiān wàn lǐ,yí lǐ jì cāng mín。
蜀魄叫迷,楚魂思殢,碧云如梦,眉黛空颦。shǔ pò jiào mí,chǔ hún sī tì,bì yún rú mèng,méi dài kōng pín。
凄凉长门殿,飞花与清泪,共滴华茵。qī liáng zhǎng mén diàn,fēi huā yǔ qīng lèi,gòng dī huá yīn。
惟有乱萤时来,夕砌相亲。wéi yǒu luàn yíng shí lái,xī qì xiāng qīn。
恨此身不化,柔条弱蔓,暗随灵雨,得到枫宸。hèn cǐ shēn bù huà,róu tiáo ruò màn,àn suí líng yǔ,dé dào fēng chén。
窗掩黄昏,一生几度青春。chuāng yǎn huáng hūn,yī shēng jǐ dù qīng chūn。

兰陵王

刘基

问明月,何苦才圆便缺。wèn míng yuè,hé kǔ cái yuán biàn quē。
青冥里,风惨露凄,长向人间照离别。qīng míng lǐ,fēng cǎn lù qī,zhǎng xiàng rén jiān zhào lí bié。
玄阴凋暮节,瑶非冰凘暗结。xuán yīn diāo mù jié,yáo fēi bīng sī àn jié。
阑干外,河汉渐低,星影辉辉动城阙。lán gàn wài,hé hàn jiàn dī,xīng yǐng huī huī dòng chéng quē。
重裘冷如铁,看头上春云,都作飞雪。zhòng qiú lěng rú tiě,kàn tóu shàng chūn yún,dōu zuò fēi xuě。
银釭花落铜壶咽。yín gāng huā luò tóng hú yàn。
伤怀巳无柰,暝鸦多事,啼遍寒枝未肯歇。shāng huái sì wú nài,míng yā duō shì,tí biàn hán zhī wèi kěn xiē。
寸心自摧折。cùn xīn zì cuī zhé。
忉怛望天末,恨正抵沧江,烟浪空阔。dāo dá wàng tiān mò,hèn zhèng dǐ cāng jiāng,yān làng kōng kuò。
文鱼翼短沉书札,泪滴在衣袂,尽成清血。wén yú yì duǎn chén shū zhá,lèi dī zài yī mèi,jǐn chéng qīng xuè。
羁愁恰似庭草,枯了又更茁。jī chóu qià shì tíng cǎo,kū le yòu gèng zhuó。

踏莎行·咏游丝

刘基

弱不胜烟,娇难着雨,如何绾得春光住。ruò bù shèng yān,jiāo nán zhe yǔ,rú hé wǎn dé chūn guāng zhù。
甫能振迅入云霄,又还旖旎随风去。fǔ néng zhèn xùn rù yún xiāo,yòu hái yǐ nǐ suí fēng qù。
高拂楼台,低黏花絮,如狂似醉无归处。gāo fú lóu tái,dī nián huā xù,rú kuáng shì zuì wú guī chù。
黄蜂粉蝶漫轻盈,也应未敢窥芳树。huáng fēng fěn dié màn qīng yíng,yě yīng wèi gǎn kuī fāng shù。

青门引

刘基

采采黄金蕊,遥见晚山横翠。cǎi cǎi huáng jīn ruǐ,yáo jiàn wǎn shān héng cuì。
重门深掩一庭风,沽来淡酒,能得几回醉。zhòng mén shēn yǎn yī tíng fēng,gū lái dàn jiǔ,néng dé jǐ huí zuì。
草黄云白鸿千里,落日寒烟起。cǎo huáng yún bái hóng qiān lǐ,luò rì hán yān qǐ。
相怜自有明月,照人肺腑清如水。xiāng lián zì yǒu míng yuè,zhào rén fèi fǔ qīng rú shuǐ。

浣溪沙

刘基

不寐凄寒剥瘦肌,闻钟惊起揽裳衣。bù mèi qī hán bō shòu jī,wén zhōng jīng qǐ lǎn shang yī。
恰如久戌得归时。qià rú jiǔ xū dé guī shí。
斜汉隔山牵月落,小禽出树掠霜飞。xié hàn gé shān qiān yuè luò,xiǎo qín chū shù lüè shuāng fēi。
蒙蒙轻蔼晕朝晖。méng méng qīng ǎi yūn cháo huī。

浪淘沙

刘基

门外几多春,特地愁人,红英都作马蹄尘。mén wài jǐ duō chūn,tè dì chóu rén,hóng yīng dōu zuò mǎ tí chén。
只有青青河畔草,一似相亲。zhǐ yǒu qīng qīng hé pàn cǎo,yī shì xiāng qīn。
极目楚江滨,流水无津,野猿山鸟怨芳辰。jí mù chǔ jiāng bīn,liú shuǐ wú jīn,yě yuán shān niǎo yuàn fāng chén。
叫雨呼云昏复晓,天也伤神。jiào yǔ hū yún hūn fù xiǎo,tiān yě shāng shén。

疏影·分韵咏荷花得实字

刘基

琴薰应律。qín xūn yīng lǜ。
有细烟罥雨,浓露晞日。yǒu xì yān juàn yǔ,nóng lù xī rì。
洛浦波生,湘渚风交,霓裳水佩争出。luò pǔ bō shēng,xiāng zhǔ fēng jiāo,ní shang shuǐ pèi zhēng chū。
姮娥欲共青鸾舞,扬锦幕、香霏纨质。héng é yù gòng qīng luán wǔ,yáng jǐn mù xiāng fēi wán zhì。
唤海童、齐捧骊珠,艳色荡摇鲛室。huàn hǎi tóng qí pěng lí zhū,yàn sè dàng yáo jiāo shì。
遥想麻姑坛上,翠霞与缟袂,相伴箫瑟。yáo xiǎng má gū tán shàng,cuì xiá yǔ gǎo mèi,xiāng bàn xiāo sè。
妖冶珊瑚,柔媚昌宗,敢污天然清谧。yāo yě shān hú,róu mèi chāng zōng,gǎn wū tiān rán qīng mì。
西峰玉井秋河近,看叶底、蜂房成蜜。xī fēng yù jǐng qiū hé jìn,kàn yè dǐ fēng fáng chéng mì。
便为君、摘向金尊,压倒楚江萍实。biàn wèi jūn zhāi xiàng jīn zūn,yā dào chǔ jiāng píng shí。

花心动

刘基

烟雨池塘,盻花枝、垂垂向人如泣。yān yǔ chí táng,xì huā zhī chuí chuí xiàng rén rú qì。
燕子乍归,帘幕馀寒,语困画梁双立。yàn zi zhà guī,lián mù yú hán,yǔ kùn huà liáng shuāng lì。
晓光摇帐惊眠起,□□□、莺簧犹涩。xiǎo guāng yáo zhàng jīng mián qǐ,yīng huáng yóu sè。
断肠处、丝繁絮乱,子规声急。duàn cháng chù sī fán xù luàn,zi guī shēng jí。
只恐芳时易戢,便不待秋风,粉销香浥。zhǐ kǒng fāng shí yì jí,biàn bù dài qiū fēng,fěn xiāo xiāng yì。
半掩绮窗,深锁重门,天静月华将入。bàn yǎn qǐ chuāng,shēn suǒ zhòng mén,tiān jìng yuè huá jiāng rù。
素琴弹尽离凤调,凄风与、愁云交集。sù qín dàn jǐn lí fèng diào,qī fēng yǔ chóu yún jiāo jí。
夜迢递、罗襟旧痕又湿。yè tiáo dì luó jīn jiù hén yòu shī。