古诗词

病中

张嗣垣

玉露催黄叶,金声起素商。yù lù cuī huáng yè,jīn shēng qǐ sù shāng。
乍能消酷暑,翻自怯新凉。zhà néng xiāo kù shǔ,fān zì qiè xīn liáng。
多病惭司马,全生愧牧羊。duō bìng cán sī mǎ,quán shēng kuì mù yáng。
有怀殊不寐,真觉夜能长。yǒu huái shū bù mèi,zhēn jué yè néng zhǎng。

张嗣垣

张嗣垣,字师仲。东莞人。明神宗万历间诸生。尝倘佯罗浮飞云诸胜。卒年三十二。有《馀力轩稿》。清温汝能《粤东诗海》卷三八有传。 张嗣垣的作品>>

猜您喜欢

七夕杂诗

张嗣垣

双星适度夜云收,穿罢金针始欲愁。shuāng xīng shì dù yè yún shōu,chuān bà jīn zhēn shǐ yù chóu。
巧学天孙容易得,只妨夫婿似牵牛。qiǎo xué tiān sūn róng yì dé,zhǐ fáng fū xù shì qiān niú。
1612